Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 9: Tập luyện (1)



Sáng sớm, tôi thức dậy từ 5 giờ sáng. Tôi khẽ bước ra khỏi giường, cố gắng không đánh thức Carolina.

Tôi bắt đầu bài tập thể lực buổi sáng. Đây là thói quen của tôi từ khi sống ở trong học viện Thánh Lusiana. Với tư cách là một người thừa kế lãnh địa, tôi không chỉ phải học về cách quản trị lãnh thổ mà còn cả về kĩ năng chiến đấu nữa. Để bảo vệ lãnh địa và người dân, một quý tộc phải thành thạo các kĩ năng quân sự.

Chỉ số cơ bản của tôi như sau:

Alviss Dart, 18 tuổi.

Cao 1,70m, nặng 65 kg

Xếp hạng chiến đấu trong học viện: 489/750

Xếp hạng học lực: 381/750

Chỉ số ma lực: 500 mp

Như mong đợi từ một nhân vật quần chúng, mọi chỉ số đều bình bình, tôi cần phải nỗ lực hơn nhiều nữa. Tôi cần sức mạnh để bảo vệ lãnh địa và người dân, và đặc biệt, là người vợ mà tôi đã thề chăm sóc cả cuộc đời!

Tôi hít đất 100 cái, bật nhảy 100 cái, gập bụng 100 cái, chạy 10 km mỗi ngày! Chắc chắn sau 3 năm liên tục, tôi sẽ đột phá giới hạn của bản thân mình!

Tôi tập thể lực suốt 2 tiếng, sau đó chuyển qua bài tập luyện ma pháp. Carolina cũng đã thức dậy và đang theo dõi tôi tập luyện.

Ồ, dĩ nhiên thì khả năng ma pháp của tôi cũng ở mức trung bình.

Kĩ năng ma pháp dựa vào nhiều yếu tố: trữ lượng ma lực, khả năng kiểm soát ma lực, tốc độ thi triển. Tất cả hầu như là khả năng thiên phú, tuy nhiên có thể cải thiện phần nào thông qua tập luyện chăm chỉ.

Mỗi ma pháp sư đều có một ma pháp đặc trưng, và của tôi là ma pháp có tên gọi: nén không khí. Nói một cách đơn giản thì là nén không khí lại và giải phóng nó, tạo ra một lực đẩy hất văng kẻ địch.

Tuy vậy thứ này hầu như chỉ dùng khi chiến đấu cận chiến, nó khá vô dụng ở tầm xa. Đó là "tôi" trước kia thôi, còn "tôi" bây giờ đã nghĩ ra cách để vận dụng nó. Khi kết hợp với vũ khí ma pháp của mình...

"Lôi điện!"

Một ma thuật khủng khiếp, một tia sét phóng từ ma pháp cụ của Carolina, đánh trúng vào mục tiêu bằng gỗ để thực hành ma pháp. Nó cháy tan thành tro bụi trong nháy mắt. Đó là ma thuật đặc trưng của cô ấy, 'Lôi điện', một ma pháp được xếp vào cấp cao.

Một ma thuật đặc trưng khi kết hợp với vũ khí ma pháp được thiết kế riêng cho người đó, gần như không có độ trễ khi thi triển. Do sự đồng bộ của bước sóng ma pháp và lưu lượng ma lực được điều khiển theo thói quen.

Tất nhiên thì không thể thiếu kĩ năng điều khiển ma lực, cũng như độ nhạy cảm ma pháp của người thi triển. Về mặt này thì Carolina thật sự rất mạnh!

"Tuyệt quá, Carolina!" Tôi thốt lên thán phục kĩ năng của cô ấy.

"Cảm ơn. Lâu rồi em không thực hành ma pháp, uy lực có giảm đi đôi chút! Ha ha."

Carolina Partria, 18 tuổi.

Cao 1,62 m, nặng ?? kg. ( Cô ấy kiên quyết không tiết lộ số cân nặng)

Xếp hạng chiến đấu: 5/750

Xếp hạng học lực: 2/750

Chỉ số ma lực: 13.000 mp

Quả nhiên là người thừa hưởng dòng máu cao quý của nhà công tước, khác một trời một vực với tôi!

Tuy nhiên, tôi là chồng cô ấy, tôi cũng phải có sức mạnh để bảo vệ vợ mình! Tôi kích hoạt ma pháp của chính mình. Trên một vũ khí ma thuật mà tôi đã tự tay cải tiến.

Hãy xem sức mạnh của 'Hơi thở hoa cải'!

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Từ một nòng súng thép, những viên đạn được bắn ra, xuyên thủng mục tiêu bằng gỗ.

"Ồ, tuyệt quá, Alviss!"

Lần này đến lượt Carolina thán phục hiệu quả của vũ khí đó.

"Đó là vũ khí ma thuật gì vậy? Em chưa từng thấy bao giờ?"

"Anh gọi nó là khẩu súng ma thuật!"

Tôi giải thích cho Carolina, bằng cách sử dụng ma pháp nén không khí ở trong một không gian kín, và kết thúc ma thuật một cách đột ngột, sẽ tạo ra lực đẩy bắn viên đạn đi. Nói cách khác thì cấu tạo của nó tương tự như súng hơi, bằng cách cải tiến thêm hộp tiếp đạn thì tôi có thể bắn liên tục, biến nó thành một khẩu tiểu liên lợi hại.

Lõi ma thuật của tôi là loại rẻ tiền, chỉ có thể thực hiện được một lệnh ma pháp đơn giản. Tuy nhiên bằng cách tối ưu công thức ma thuật, tôi có thể tăng tốc độ xử lí lên tối đa, kèm với đó là tiêu hao ma lực cực nhỏ, chỉ mất 2 mp cho mỗi lần bắn. Trong tương lai, tôi sẽ thử thí nghiệm với lõi đa chức năng, chắc chắn uy lực sẽ còn kinh hoàng hơn.

"Ồ, ý tưởng thật tuyệt vời! Em nghĩ anh đúng là thiên tài, không ngờ khi ở học viện anh không bao giờ thể hiện ra cho mọi người."

Tôi cười trừ, làm sao có thể cho cô ấy biết đó là nhờ kiến thức từ kiếp trước của tôi.