Kết Hôn Giả: Cô Vợ Tinh Nghịch Yêu Em Mất Rồi!

Chương 57



Hôm nay tụi nó nổi hứng rủ nhau đi chơi. Ầy không phải bar đâu nhé là khu vui chơi giải trí mới nổi Lý Thiên. Nghe thiên hạ đồn khu này sang chảnh và chói lóa lắm, chơi cảm giác rất phê.

Nó và Mặc Nhiên đi ăn xong thì đi đến Lý Thiên luôn. Trong lúc di chuyển thì tranh thủ tân trang lại nhan sắc. Mỗi đứa một cái gương nhỏ, nó chọn son màu đỏ tươi, đánh viền trong môi, dùng tay tán nhẹ rồi bôi son bóng sau đó "ụp pa" auto đẹp. Tiếp đó thì trang điểm qua, nó chọn tông hồng phấn đánh má và mắt nhẹ nhàng. Nó soi mình trong gương hehe tuyệt. Nó buộc tóc đuôi ngựa chéo một bên trông đậm chất dân chơi và cá tính kiểu đúng chuẩn dân quậy phá. Cùng lúc đó Mặc Nhiên cũng trang điểm xong cô nàng chọn tông cam từ a đến z, tóc buộc cao tạo điểm nhấn. Vì bọn nó có nét sẵn nên chỉ cần thế này là auto xinh rồi hihi.

Trước cổng khu vui chơi, nó và Mặc Nhiên rất chủ động sửa lại trang phục. Vì mặc đồ phong cách cặp đôi nên kiểu dáng y hệt nhau chỉ khác màu sắc mà thôi. Mặc Nhiên xắn áo, ghim vào trong như crop top để lộ bụng trắng và thon kết hợp với váy ngắn trông cực kì phong cách còn rất ngầu nữa. Nó cũng ghẹm áo phông trắng vào trong tạo kiểu tương tự phối sẵn với chân váy bó chữ a ngắn đến đùi, đeo một cái túi nhỏ hình chữ nhật màu đen cực kì cầu kì.

Đi chơi là phải có đồng đội cùng chí hướng mới vui. Người ta nói rồi một người mà điên thì sẽ bị cả thiên hạ chửi điên nhưng có hai đứa mà điên cùng nhau thì điên hay không méo còn quan trọng hhihi.

Tụi nó bước rất ngầu đến quầy bán vé. Rất nhanh sau đó bá đạo đi vào trong. Xung quanh có những ánh mắt gần như dán chặt vào người tụi nó, có cả những ánh mắt chỉ nén nhìn trộm.

Khu vui chơi này rất rộng lớn, diện tích khủng, từ quầy bán vé phải đi một đoạn mới đến khu vui chơi ngoài trời này. Hai bên đèn điện sáng chói cực kì có đầu tư. Nó và Mặc Nhiên nhìn bề ngoài của Lý Thiên mà choáng. Thật sự như lời đồn rất xa hoa và hiện đại. Nghe nói khu vui chơi giải trí này hiện đang được bầu chọn là nơi đầu tiên đáng đến nhất trong tất cả các khu vui chơi, thiết kế mọi thứ đều theo tiêu chuẩn khắt khe nhất thế giới. Bảo sao không đứng đầu trời!

Ở đây có rất nhiều trò cũ với các trò mới, từ nhẹ nhàng cho đến mạo hiểm rớt tim ra ngoài bên cạnh đó là các cửa hàng ăn uống đan xen tích hợp có cả rạp chiếu phim, rạp công viên nước, vườn thiên đàng trong nhà đều được thông với nhau. có lẽ vì thế mà ở đây cực kì đông, đi có phần hơi chen chúc nhưng vẫn ổn.

Bọn nó vừa đi vừa bàn nhau xem chơi gì.

" chơi trò kia không? " Mặc Nhiên chỉ vào trò cái thuyền trên cao đang dịch chuyển theo vòng cung đầy hào hứng, cực kì phấn khích.

Nó lắc đầu nguây nguẩy, cực kì không yêu thích mạo hiểm, phũ phàng dập tắt:" tôi không chơi trò mạo hiểm đâu. Đau tim chết đi được"

" hú hú đau tim thế mới kích thích"

" không! Như thể sắp bay ra ngoài ấy. Tôi còn yêu đời lắm chưa muốn chết sớm đâu" nó nhất quyết không thỏ hiệp. Lúc trước đi cùng Phan Anh nó hí hử thử kết quả ruột đi đằng ruột gan lôm đằng gan bao công ăn uống thành công cốc còn bị dọa cho không ít lần tim dựng ngược như nhảy ra ngoài. Nó quyết không phạm phải sai lầm hai lần

" đi chơi đi mà, bà chắc chắn chưa chơi đúng không? " Mặc Nhiên hoàn toàn không biết vụ nó đã chơi thử vẫn nhiệt tình rủ rê, quyết chí dụ dỗ.

" no no no bổn cô nương đã dính trưởng một lần rồi nhá quyết không tái phạm lần hai." Nó cực kì cương quyết, phớt lờ ánh mắt đầu da diết và tha thiết rất chiêu trò của Mặc Nhiên.

" huhu buồn quá. Đến đây chủ yếu chơi mấy trò này mới vui. Đi đồng ý nha" Mặc Nhiên dụ dỗ, nũng nịu

" bà chơi đi tôi đợi " Nó đề xuất ý kiến, cực kì hợp lí, mặt vẫn rất cứng đừng hòng thỏa hiệp

" vậy thì thôi. Đi tiếp" cô nàng tiu ngỉu kéo nó đi, vẻ mặt sầu bi cực độ còn cố tình lén nhìn trò kia đầy lưu luyến.

Cuối cùng nó không chịu được chiêu này của cô nàng đành bất lực dừng lại nói:" thôi được rồi tôi chịu thua. Quay lại chơi "

Mặc Nhiên biết chiêu này cũ mà tái sử dụng sức hiệu quả vẫn cực kì cao hehe nhưng trước đó vẫn giả ngây ngô:" chơi gì cơ"

" chơi trò thuyền vừa nãy đó. Đừng nói bà không muốn nha"

" haha đi chúng ta đi nào" Mặc Nhiên kéo nó, tươi cười như hoa, hận không thể một phát bay lại chỗ vừa đứng.

Nó thẳng thừng vạch trần bạn thân:" rõ ràng thích còn bày đặt hỏi lại. Giả tạo"

Mặc Nhiên cười cười, cô tư nói:" Hehe đồng ý rồi nói cái gì cũng vô lí."

Hừ tự nhiên có cảm giác bất an trầm trọng. Hình như lại sai ngay từ lúc quyết định rồi!

Nó và Mặc Nhiên đứng xếp hàng chờ lượt sau, vì là thẻ combo trọn bộ nên không cần phải chờ đợi mua vé.

Lúc gần đến lượt bọn nó, thì điện thoại nó bất ngờ reo. Tảng băng Bắc Cực hắn gọi có chuyện gì nhỉ?

Nó ấn nút nghe bên kia đã vang lên giọng nói lạnh lùng:" đang ở đâu? "

" Khu vui chơi giải trí Thiên Lý. Anh..." chết tiệt cúp máy rồi, cái thói quen xấu này bao giờ mới chịu đổi vậy?

Nhân viên tiếp nhận hai vé của tụi nó nhưng ái ngại nói:" quý khách vui lòng đưa cả túi và điện thoại để chúng tôi bảo quản giúp tránh tinh trạng khi chơi bị mất hoặc bị rơi xuống. "

Nó cất điện thoại vào túi, sau đó đưa cho nhân viên rồi đi tiếp vào trong khu chờ

Nó nhìn cái thuyền phía trên gần ngay mình, thấy nó cứ lao lên cao rồi lại trượt xuống xong lại lao lên mà hoang mang. Lần trước chơi ở khu vui chơi kia khá nhỏ mà còn vậy tí nên cái thuyền này khả năng cao là xác định luôn quá.

Nó hoang mang nhìn Mặc Nhiên, hỏi nhỏ:" được thay đổi quyết định không? "

" vào rồi ai cho ra. Yên tâm có tôi ở đây không phải sợ. Tôi sẽ bảo vệ bà có gì cứ ôm tôi đây này" Mặc Nhiên hùng hổ trấn an nó

Ôi chao chỉ sợ ôm mà vẫn toang thôi.

" nhưng nó lớn vậy nhỡ đang chơi mà bị gì đó thì chúng ta..." nó lo sợ linh tinh, rời rạc kêu

" vớ vẩn. Phải nghĩ chơi rất vui, không có gì đáng sợ thì chơi mới tuyệt. Dẹp ngay mấy cái trong đầu bà đi nhá" Mặc Nhiên ngắt lời nó, động viên.

" ok Ok. Nhưng mà vẫn thấy sao sao ấy" nó vừa nói hết câu thì con thuyền đó dừng lại và đến lượt tụi nó.

Mặt nó méo xệch. Haiz! Hít một hơi thật sâu, cố gắng nhớ lời Mặc Nhiên dặn, lòng thầm cầu mong ruột ơi ruột gan ơi gan chúng mày cố ở lại nhá.

Theo thứ tự thì tụi nó ngồi gần cuối mui thuyền. Khi nhân viên ra tín hiệu với người điều khiển thì cũng là lúc con thuyền lắc lư nhẹ nhàng theo nhịp sóng vỗ, đu đưa qua lại uyển chuyển.

Nó chỉ cảm thấy như mình bắt đầu phiêu phiêu, tay nắm chặt tay Mặc Nhiên. Sau đó con tàu tăng tốc, Càng lúc càng nhanh, nó nhắm chặt mắt, hét to như muốn khóc đến nơi.

Lần sau quyết không có lần thứ 3!!! Nó thề! Huhuhu ahuhu! Ruột gan nó va hết vào nhau rồi! Mặt nó trắng bệch đã thế còn mở đúng lúc đang ở trên đỉnh sắp sửa phi ra khỏi khung sắt để lao ra ngoài không trung làm nó càng tá hỏa tợn. Mặt mũi tái nhợt, không còn giọt máu. Huhu bao giờ mới kết thúc vậy?

Mặc Nhiên thấy nó thì thập phần kinh sợ. Ôi mé sợ đến mức đó ư?

Cô nàng vội vàng trấn tĩnh nó, bảo nó hít thở thật sâu, nhắn mắt điều hòa, nghĩ về một điều gì đó mình thấy vui thì sẽ không sao, áy náy.

Nó làm theo thấy đỡ hẳn, ít ra không còn sợ nữa mặt cũng bắt đầu có sắc hơn, ra dấu mình ổn bấy giờ cô nàng mới bớt lo. Hiển nhiên Mặc Nhiên cũng bị nó dọa cho sợ chẳng kém.

Cơ mà điều khiến nó chấn kinh hơn là nó lại nghĩ về hắn thậm chí là cảnh hai người lúc vô tình va vào nhau. Huhu não nó chập đoạn nào nữa vậy? Càng lúc càng linh tinh rồi.

" Giản Hi, Giản Hi, Giản Hi tôi bảo" Mặc Nhiên gọi nó " ê xuống thôi hết trò chơi rồi"

Nó ngơ ngác, hả một tiếng, nhanh vậy á? nhìn cô nàng kéo hồn quay trở về.

Mặc Nhiên tưởng nó vẫn bị dư chấn nên thế chỉ khẽ lặp lại:" xuống thôi hết rồi"

Nó gật đầu, cùng cô nàng bước xuống đứng im một chút cho ổn định.

Mặc Nhiên đầy đau khổ nhìn người anh em là nó, áy náy xin lỗi:" Giản Hi tôi xin lỗi bà đỡ hơn chưa? "

Thành thật cô nàng không nghĩ nó chơi tệ đến mức này nếu không đã chẳng rủ nhiệt tình như vậy. Vừa thấy tình trạng của nó mà đau tim gần chết. Rõ là trò mạo hiểm mà cô nàng bị nó dọa cho còn sợ hơn. Nhưng cái này không vui tí nào nhá.

" không sao. Tôi ổn rồi" nó cười cười động viên cô nàng

" thật không sao? " hỏi lại cho chắc, biểu cảm như bác sĩ quan sát kĩ mặt nó xem biểu hiện bệnh nhân có đúng sự thật không!

Nó nói thật mà, còn cố tình cười hì hì cho cô nàng xem. Chỉ là hơi choán đầu chút thôi nhưng cái này nhẹ không cần quan tâm.

Mặc Nhiên thở phào, cười vui hẳn:" huhu dọa tôi hết hồn à! Giản Hi ạ lần sau mấy trò này tôi nhất định gạch tên bà đầu tiên. Tôi thề! vừa nhìn bà mà tôi còn sợ hơn tim rớt không biết bao nhiêu lần." cô nàng giơ tay thề thốt

" ơ hơ là ai cố tình muốn tôi chơi vậy hả? ".Nó mạnh miệng

" haha là lỗi của tôi được chưa! " Mặc Nhiên bày vẻ mặt " tôi sai rồi hãy tha thứ tôi đi" khiến nó phì cười. Đúng là chỉ được cái làm trò là nhanh.

Sau đó tụi nó có đi lượn cũng khá lâu chủ yếu toàn trò mạo hiểm nên Mặc Nhiên không dám rủ nó chơi thêm. Rớt tim một lần là đủ rồi. Bọn nó có chơi thêm trò tô tượng nhưng cả hai nhận ra một sự thật rất phũ là tụi nó không hề hợp với vẽ vời. Quả thật là hai tác phẩm xấu kinh hoàng.

Qua một màn hình nhỏ, một cặp mắt hổ phách sâu thẳm lặng lẽ quan sát qua màn hình, có phần không thích khi bụng nó lộ ra như thế, tinh ý thấy vài ánh mắt khác.

Nó và Mặc Nhiên khoác tay nhau đi đến tủ kem gần đó gọi hai vị soda vừa ăn vừa đứng gần đó. không hề nhận ra luôn có một ánh mắt xấu xa dõi theo mình thậm chí hắn càng ngày càng tiếp cận con mồi gần hơn.

1...2...3...

hắn thình lình xuất hiện, tay nhanh chóng quàng áo khoác của mình buộc qua eo nó che đi phần váy ngắn đằng sau. Cũng trong phút chốc ấy có một kẻ đang áp tay đến gần mông nó vội rụt tay về, hai mắt giao nhau một sắc bén như đao một đen đục, hắn ta quay ngược đi rất nhanh rồi lẩn vào trong đám đông.

Nó ngơ ngác vẻ mặt đần thối ra Mặc Nhiên cũng ngỡ ngàng chẳng hiểu mô tê gì.

Hắn có phải xuất hiện hơi.... Thầm thánh quá không? Không đúng phải là đường đột thì chuẩn hơn. Chưa kể không nói không rằng quấn áo qua người nó. Ơ hơ hơi đau não à nha. Thấy mấy cái này không liên quan tí nào nhá.

" anh tự dưng xuất hiện ở đây làm gì thế? " nó nghệt mặt hoài nghi hỏi

" sao mặc váy ngắn vậy? " giọng đanh lại có phần khó chịu ánh mắt sắc như đao nhìn vài người thanh niên khác đang lén nhìn tụi nó bàn tán, cảnh cáo. Hiển nhiên sự lạnh lùng của hắn đã làm nhiệt độ tụt sâu, xung quanh cũng cảm thấy rét lạnh.

Mặc Nhiên nghe xong câu này lập tức hiểu vấn đề, hận không thể phá lên cười mà phải cố gắng nhịn lại. hắc hắc không thể chịu được cái mùi ghen tuông càng lúc càng nồng này Haha. Mũi ngạt chết mất thôi. Hơ hơ cơ mà nhìn kim cương vương lão ngũ lúc này sợ quá, cảm tưởng nhiệt độ bây giờ giảm cả chục độ ấy lạnh ghê.

Nó hồn nhiên cãi, nhìn vẻ mặt hắn sợ sợ giọng cứ càng lúc càng bé dần:" có phải mỗi tôi mặc ngắn đâu Mặc Nhiên cũng thế mà"

Mặc Nhiên rất ngoan ngoãn đứng bên im lặng và không nói gì nhưng vẫn trúng đạn.

nó định nói thêm " tôi mặc thế này mới đẹp anh nhìn xem xung quanh cũng thế cả" nhưng bắt gặp ánh mắt đầy lạnh lùng của hắn, nó sợ hơi cúi đầu, lời nuốt hết vào trong, mắt thầm liếc Mặc Nhiên đang méo mó đứng bên cạnh, nghiêm như cào cờ.

Hắn như thể đang rức giận ấy, nhiệt độ càng lúc càng giảm. Hay do trời về đêm nên vậy? Nhưng nó vẫn chưa hiểu hắn tức giận vì cái gì! Đúng là con người khó hiểu!

Mặc Nhiên tay xoa xoa, lần đầu tiên hiểu ánh mắt bức người là thế nào cũng lần đầu tiên cảm được độ lạnh lùng của hắn. Sương sương là lạnh đến sắp bức người ta cứng đông!!! Mặt đầu biểu tình ai oán, lòng thầm hét lên:" chuyện nhà hai người tôi có tội tình gì?!!! "

Nó cũng chẳng khá hơn cảm giác như phía trước mình đang đặt một cái tủ động lạnh không cửa phả thẳng vào mặt nó vậy. Nó bất giác rùng mình, run run

" cũng biết lạnh? " hắn mắng không chút khách khí

" tại anh nên mới lạnh" nó nói nhỏ tí, mấp mé môi phản bác cơ mà xong mới chợt nhớ ra hắn đọc được khẩu hình.

Ôi thế là xong luôn!

Mặc Nhiên rất chủ động tự coi mình thành người vô hình, tự giác nhích người, tích tiểu thành đại, chân nhón nhén từng chút từng chút khỏi vị trí cũ. Nên để hai người có không gian riêng bồi đắp tình cảm. Còn đứng đây nữa e là cô nàng sẽ thành tượng đá từ lúc nào không hay!!