Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng

Chương 46: Chương 232





Chân nhỏ xinh đẹp đáng yêu, từng đầu ngón chân vô cùng mượt mà.

Ngón tay anh nhẹ nhàng xẹt qua, dường như trong lòng cũng xẹt qua một chút cảm giác tê tê dại dại.

Lâm Triệt thấy động tác của anh chậm lại, bèn cúi đầu hỏi: “Làm sao vậy, có vấn đề gì không?”
Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên: “A! Không có, tốt rồi.


Ánh mắt dời đến trên đầu ngón chân của cô, anh đứng dậy, mang theo hòm thuốc đi ra ngoài.

Lâm Triệt cúi đầu nhìn nhìn vào vết thương, Cố Tĩnh Trạch làm việc thật sự rất cẩn thận, thuốc cũng phải bôi đẹp mắt đến như vậy, Lâm Triệt nhìn thật sự là cảm thấy say mê.

Cũng may, vết thương chỉ là hơi xanh tím, sang ngày thứ hai, cô lại nhảy tưng tưng được rồi.

Phim truyền hình của cô sẽ nhanh chóng bắt đầu quay, Lâm Triệt sẽ phải đến trường quay từ sớm.

Chờ cô thay đồ hóa trang xong, các diễn viên khác đã lục tục đến.

Cố Tĩnh Dư hiển nhiên là tới rất trễ, vừa đi vào đã có một đám đông đi theo.


Trợ lý nhỏ bên cạnh ở nâng cằm, gương mặt háo sắc: “Nhìn Cố Tĩnh Dư ở bên ngoài còn đẹp trai hơn ở trong TV nha.


“Đúng, người thật mặt càng nhỏ, ánh mắt càng hấp dẫn.

Lâm Triệt ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, cảm thấy rất tuấn tú, gen của Cố gia thật đúng là rất tốt.

Rất nhanh đến phiên Lâm Triệt đi ra phía trước, Lâm Triệt vội nâng váy chạy tới, mặc đồ cổ trang có chút phiền, đây lại là phim truyền hình lớn nữa, cho nên quần áo đều được làm thật tinh xảo, cả bộ quần áo bọc tầng tầng lớp lớp ở trên người, làm cho người ta đi lại đứng lên đều thật gian nan.

Lâm Triệt chạy tới, vô tình lại dẫm phải cái gì đó.

“Ai nha, cô giẫm lên váy của Phỉ Nhiên chúng tôi rồi.


Lâm Triệt nghe một người kêu lên, khi phản ứng kịp, quay đầu lại, đã nhìn thấy Mộc Phỉ Nhiên nâng váy, nhìn Lâm Triệt cười nói: “Không sao đâu.


Lâm Triệt vội hỏi áy náy nói: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, chị Phỉ Nhiên.


Mộc Phỉ Nhiên nhìn Lâm Triệt:“Cô chính là diễn viên mới đóng vai Trần Ý Hàm sao.


Lâm Triệt vội nói: “Đúng vậy, chị Phỉ Nhiên.


Tính tình Mộc Phỉ Nhiên tốt, vỗ vỗ bả vai Lâm Triệt: “Rất tốt, tôi rất coi trọng cô, cố lên.


Lâm Triệt nhận được cổ vũ, vô cùng vui vẻ nhìn Mộc Phỉ Nhiên: “Cảm ơn chị Phỉ Nhiên.



Mộc Phỉ Nhiên nhanh chóng rời đi cùng trợ lý và nhân viên công tác.

Người phía sau có chút nghĩ mà sợ, nhìn Lâm Triệt: “Cô cũng không chú ý chút nào cả, may là Mộc Phỉ Nhiên có EQ cao, tính khí tốt đấy.


Lâm Triệt cũng có ấn tượng tốt với cô ấy, gật gật đầu nói:
“Đúng, tính tình thật sự rất tốt.


“Khó trách nổi tiếng như vậy, ở trong cái vòng này, không phải khuôn mặt, thì cũng là EQ cao.

Lâm Triệt nhanh chóng quay xong phân cảnh của mình, bởi vì là mới bắt đầu quay, quay đoạn ngắn cũng rất vụn vặt, quay xong rồi, tự cô chuyển cái ghế, tìm một chỗ ngồi nghỉ ngơi.

Cô là diễn viên nhỏ, không giống như người ta có trợ lý hay người đại diện chăm sóc, bản thân ngồi ở chỗ này, nhưng mà cũng rất nhẹ nhàng, nhìn kịch bản, cân nhắc tình tiết trong bộ phim, dáng vẻ thật nghiêm túc.

Cố Tĩnh Dư quay cảnh của mình xong, quay đầu lại nhìn thấy Lâm Triệt ngồi một mình ở chỗ kia, dáng vẻ cúi đầu chăm chú đọc kịch bản, rất là thú vị, phất tay để cho mọi người dừng lại, nói với trợ lý: “Không đi phòng nghỉ nữa, không phải là ở đây cũng có chỗ sao, chuyển ghế dựa của tôi qua đây, tôi ngồi chỗ kia.


Trợ lý sửng sốt, do dự nói với Cố Tĩnh Dư: “Tĩnh Dư, nơi đó là khu nghỉ ngơi của diễn viên nhỏ.


“Tôi không phải là diễn viên nhỏ sao, bảo cậu đi thì màu đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì.



Cố Tĩnh Dư nói xong, người đã đi luôn rồi.

“Này, Lâm Triệt?
Anh cúi đầu gọi cô.

Lâm Triệt ngẩng đầu, nhìn thấy lại là Cố Tĩnh Dư, liền phát hoảng, nhanh chóng đứng lên: “Tĩnh Dư tiền bối…”
“Ai, đừng đứng dậy đừng đứng dậy, mau ngồi xuống đi, một lát nữa chúng ta có đoạn diễn với nhau, tôi đến là để thử diễn với cô trước.


“A, được, Tĩnh Dư tiền bối, nhưng mà ở lát sau chúng ta có diễn cùng nhau sao?”
Cô nhớ đoạn diễn cùng nhau này là ngày mai mới quay mà.

Cố Tĩnh Dư mỉm cười, gật đầu: “Đúng, vừa vặn đang rảnh, nên hôm nay quay nhiều hơn một chút.


Lâm Triệt không nghi ngờ gì, nhìn Cố Tĩnh Dư, cầm kịch bản đến xem.