Kết Hôn Nhanh Chóng - Ông Xã Yêu Hết Lòng

Chương 72: Ở Khách Sạn Cũng Có Phong Vị Khác





Cố Tĩnh Trạch nói: "Nước miếng sắp rơi trên trên quần áo".
Lâm Triệt cười hì hì lau lau khóe miệng, nói: "Nào có nước miếng".
Cố Tĩnh Trạch vô ngữ nhìn cô: "Em có chút bộ dáng của con gái đi”.
Lâm Triệt ngẩng đầu lên: "Em không có bộ dáng của con gái chỗ nào?".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Chân chó tham tiền như vậy".
Lâm Triệt hừ một tiếng, không sao cả, còn vẻ mặt tham tiền vỗ vỗ váy cô: "Làm sao vậy, làm trò trước mặt người khác phải giả đò, làm trò trước mặt anh, có cái gì phải giả đò, chẳng lẽ em giả chính phái một chút, thẹn thùng một chút, điềm đạm đáng yêu một chút, thanh cao một chút, anh có thể yêu em".

Nói, cô chớp chớp mắt mà cô tự cho là mắt to khôn khéo.
Cố Tĩnh Trạch vô ngữ trừng mắt nhìn cô một cái.
Có lẽ bởi vì lười ngụy trang, cho nên mới không chán ghét.
Lâm Triệt nói, vào trong phòng tắm, gấp không chờ nổi mặc vào, lúc ra ngoài, một bộ lễ phục màu vàng nhạt, tươi mát thoát tục, thoạt nhìn vô cùng rạng rỡ.

Cố Tĩnh Trạch trước mắt sáng ngời, nhìn bộ dáng cô sau khi mặc vào như là hai người so với ngày thường.
Lâm Triệt thong thả nhón chân, làn váy xòe ra giống như hoa, tươi đẹp giống như mặt trời rực rỡ.
Lâm Triệt nói: "Đẹp không?".
Cố Tĩnh Trạch hơi hơi dừng một chút: "Ra dáng ra hình đi".
Lâm Triệt nghe xong nói: "Quý tộc mặc quần áo cũng không bình thường".
Nói, liền vui vẻ ngồi trở lại trên xe lăn của mình
Cố Tĩnh Trạch nhìn bộ dáng cô vô tâm không phổi, trong lòng nghĩ, anh đây là khích lệ cô, này cũng không nghe ra sao?
Chỉ số thông minh thật là thấp đến đau lòng.
Rất nhanh, Cố Tĩnh Trạch đẩy cô rời khỏi khách sạn.
Lâm Triệt nói: "Khách sạn này không tồi, nhất định rất quý nhỉ?".
Cố Tĩnh Trạch cũng không nhìn cô: "Khách sạn là của Cố thị, không tốn tiền".
Lâm Triệt lúc này mới phản ứng lại, vội quay đầu lại xem, đại sảnh tráng lệ huy hoàng, thoạt nhìn hẳn là phải mấy sao.
“Năm sao à?".
“Bảy sao".

Lâm Triệt nói: "Khách sạn của Cố thị sở hữu, đều là bảy sao".
Lâm Triệt lập tức hối hận sớm như vậy rời đi.
“Ai nha anh phải sớm nói, em còn chưa ở khách sạn xa hoa như vậy bao giờ đâu, buổi tối sớm biết rằng hẳn là ở một chút, dù sao không tốn tiền".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Nếu em muốn, hiện tại có thể trở về.



Lâm Triệt như đường, ngẩng đầu lên nhìn xem Cố Tĩnh Trạch, cô nói: "Nếu về vậy anh có cùng em trở về không?"..
“Anh không thói quen ở khách sạn, không an toàn".
“Ai, sao có thể, em nhớ rõ lần đầu tiên em gặp anh, không phải anh ở khách sạn sao?!".

Bằng không sao có thể trúng thuốc cô.
Cố Tĩnh Trạch mộc mặt, hờ hững nhìn cô một cái.
Đúng vậy, bởi vì ai, anh mới cảm thấy dù nghiêm mật, khách sạn cũng vẫn không an toàn?
“Ừ, từ đó về sau, không thích khách sạn".

anh liếc cô một cái nói.
“……” Lâm Triệt cười gượng hai tiếng.
Hóa ra là bởi vì cô.
Lâm Triệt nhanh cười cười nói sang chuyện khác: "Cái kia, hiện tại anh ở cùng khách sạn với em, sợ cái gì, ở nhà cũng là ở nhà, ở khách sạn, đó là có phong vị khác".

Nói, cô nịnh nọt nhích lại gần người anh.

Cố Tĩnh Trạch nghiêng đầu nhìn cô: "Có nhà ở ở khách sạn làm gì?".
Lâm Triệt ngẩng đầu lên, nháy mắt: "Vợ chồng, càng cần tình cảm mãnh liệt, anh không cảm thấy khách sạn rất dễ dàng khiến cho người mơ màng, tràn ngập tình cảm mãnh liệt sao?".
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô mím môi, trong ánh mắt chứa ý vị ngả ngớn, giọng điệu ám chỉ, làm tâm người ta ngứa.
Ánh mắt anh càng không khỏi dừng ở trên ngực cô.
Cổ áo xẻ tà, bên trong nhô lên một chút, có thể làm người cảm giác được.
Cô không biết tình cảnh này, rất dễ dàng làm người phạm tội sao?
Anh nhíu mày, đẩy Lâm Triệt ra: “Không đi”.
“Ai nha, vậy ở trong xe cũng được, trong xe kỳ thật càng kích thích, không gian nhỏ hẹp, bên ngoài người qua người lại, tùy thời có khả năng sẽ bị phát hiện, cảm giác kích thích ……”
“……” Cố Tĩnh Trạch thật muốn mở đầu cô gái này ra, nhìn xem bên trong đều chứa mấy thứ lung tung rối loạn gì.
Có điều, bộ dáng cô mở to mắt, thật là làm làm người lưỡi khô.
Tài xế phía trước nhìn ánh mắt hai người đối diện, bộ dáng giống như sắp bốc cháy, vô ngữ nghĩ, hai vợ chồng này rốt cuộc đang làm cái gì.