[Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm

Chương 62: Em Chính Là Thiếu Đòn



21 giờ hơn, Vương Nguyên thức giấc ở trên giường liền mệt mỏi ngồi dậy. Cậu vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân xong cũng mệt mỏi đi xuống nhà tìm Vương Tuấn Khải.

"Khải ơi...anh đâu rồi."

Vương Tuấn Khải ngồi ở dưới nhà nghe tiếng của Vương Nguyên thì bất lực mà cười lên rồi lắc đầu, vừa thức dậy đã tìm anh đúng thật là dính người hết sức.

"Anh ở dưới nhà, đi chậm thôi." Vương Tuấn Khải nhìn lên lầu nói.

Vương Nguyên ở trên cầu thang nghe tiếng anh cũng đi xuống, vừa xuống đến liền nhào vào lòng anh làm nũng.

"Em mệt, muốn ăn dâu tây."

"Vừa thức dậy đã đòi ăn, tối rồi không được ăn nữa để mai rồi ăn." Vương Tuấn Khải vỗ lưng cậu nói.

Vương Nguyên vì không được anh cho ăn dâu tây liền xụ mặt, cậu nhỏ giọng mắng anh.

"Khải đáng ghét."

"Muốn ăn đòn sao? Còn dám mắng anh?" Vương Tuấn Khải đánh vào mông cậu một cái thật đau cảnh cáo.

"Aaa, đau em mà." Vương Nguyên bỉu môi nói.

"Biết đau còn dám mắng anh, em chính là thiếu đòn." Vương Tuấn Khải vỗ lên đâu cậu một cái nói.

"Không có mà." Vương Nguyên lắc đầu nói.

"Được rồi, Duệ có việc tìm em kìa, em nói chuyện với em ấy chút đi." Vương Tuấn Khải xoa đầu cậu nói.

Vương Nguyên lúc này mới quay ra chỗ Vương Duệ, cậu lạnh nhạt hỏi.



"Duệ Tổng, tìm tôi có việc gì vậy?"

"Ayda bảo bối anh thật sự biết sai rồi mà, em xem anh đem đến thứ gì để chuộc lỗi đây." Vương Duệ vừa nói vừa đẩy một hộp vuông lớn sang cho Vương Nguyên.

Vương Nguyên nhìn hộp vuông lớn ở trước mặt mình thì cũng mở ra xem thử, bên trong là dây chuyền Phượng Hoàng Lửa mà cậu nói cậu thích. Vương Nguyên nhìn Vương Duệ, cậu lấy dây chuyền lên đeo vào cổ rồi quay sang hỏi Vương Tuấn Khải.

"Khải, anh xem có đẹp không?"

"Đẹp, thế nào tha lỗi cho Duệ rồi đúng không?" Vương Tuấn Khải yêu chiều xoa đầu cậu nói.

"Còn phải xem biểu hiện của Duệ Tổng như thế nào đã, không phải chỉ cần đem những thứ này đến hối lộ em thì em sẽ tha lỗi đâu." Vương Nguyên vênh mặt lên nói.

"Aydaa tổ tông ơi, chỉ cần em chịu nói chuyện với anh là được rồi." Vương Duệ nói.

Vương Nguyên bỉu môi, cậu không đáp lời Vương Duệ mà nhìn Vương Tuấn Khải nói.

"Khải, ngày mai em có hẹn với lớp cũ á anh cho em ra ngoài nhé."

"Được, mai Vũ Phong sẽ đưa em đi." Vương Tuấn Khải gật đầu nói.

"Không đem theo vệ sĩ có được không?" Vương Nguyên e dè hỏi.

"Vậy thì ở nhà đi." Vương Tuấn Khải nói.

Vương Nguyên nhìn thái độ cứng rắng kia của Vương Tuấn Khải thì bỉu môi. Cậu cũng biết đem theo vệ sĩ thì

Vương Tuấn Khải mới cho cậu ra ngoài, hơn nữa nó cũng là giới hạn cuối cùng của Vương Tuấn Khải rồi. Nếu ngày mai cậu không đem theo Vũ Phong thì nhất định chân cậu không thể ra khỏi Nguyệt Thự nữa bước cho xem.

"Được rồi, em sẽ đi cùng Vũ Phong." Vương Nguyên xụ mặt nói.

Vương Tuấn Khải không quan tâm sắc mặt của Vương Nguyên, anh cùng mấy người Vương Duệ nói qua nói lại vài câu rồi cũng cùng Vương Nguyên lên phòng ngủ.



Hôm sau, Vương Tuấn Khải sáng sớm đã đi mất bỏ Vương Nguyên ở nhà cùng với Vũ Phong. Vương Nguyên ngồi ăn sáng một mình xong thì lười biếng đi ra sofa nằm dài trên đó xem tivi.

Trong lúc buồn chán cũng may Dịch Dương Thiên Tỉ chạy đến. Vương Nguyên thấy Dịch Dương Thiên Tỉ đến liền mừng rỡ mà ngôi bật dậy.

"Thiên Tỉ, cậu sao lại đến đây vậy?" Vương Nguyên nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ hỏi.

"Nghe nói hôm nay anh Tuấn Khải ra ngoài sẽ về rất trễ á nên mình muốn đến hỏi xem ai kia có đi chơi không á mà." Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Á, đi chứ. Nhưng mà phải có Vũ Phong đi theo thì mình mới được đi á." Vương Nguyên nói.

"Không cần đầu, có mình đi với cậu rồi không cần Vũ Phong cũng được." Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Dịch Thiếu e là không được đâu, Thiếu Gia mà biết sẽ lấy mạng tôi đó nha." Vũ Phong ngồi bên cạnh nói.

"Hay là thôi đi, dù sao thì có Vũ Phong đi cũng được mà. Mình đưa cậu đến Hắc Bang rồi dạy cậu học võ và bắn súng nhé. Chiều cậu có thể tự mình cùng Vũ Phong đi họp lớp với mấy đứa bạn cũ của cậu." Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Vậy được thôi, cậu ở đây đợi mình lên thay đồ chút " Vương Nguyên nói rồi liền chạy lên lầu thay đồ.

Dịch Dương Thiên Tỉ thấy Vương Nguyên chạy đi rồi mới nhìn Vũ Phong nghiêm túc nói.

"Chiều nay lúc cậu đưa Nguyên Nguyên ra ngoài nhớ cẩn thận một chút đó. Tổ Chức X đang nhắm vào cậu ấy."

"Sao? Thiếu Gia đã biết chuyện chưa?" Vũ Phong kinh ngạc nói.

"Chưa biết, mình nói với cậu trước rồi một chút nữa sẽ nói với anh Tuấn Khải." Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Ừm, mình sẽ chú ý đến Cậu Chủ. Cậu cũng nhanh nói với Thiếu Gia sớm chút đi, mình sợ Thiếu Gia sẽ vì chuyện này mà khó xử." Vũ Phong nói.

Dịch Dương Thiên Tỉ gật đầu, lúc Dịch Dương Thiên Tỉ và Mã Gia Kỳ phát hiện ra Tổ Chức X kia đang âm thầm nhắm vào Vương Nguyên đã vô cùng kinh ngạc, nếu như bọn họ động vào Vương Nguyên thật thì Vương Tuấn Khải sẽ rất khó xử. Một bên là mẹ ruột, một bên là người anh yêu hơn mạng sống, nhưng nếu thật sự bắt Vương Tuấn Khải chọn anh chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà bảo vệ Vương Nguyên chu toàn.