Tề Vãn mặc một chiếc váy công sở màu trắng trơn, mái tóc đen trên vai được chải gọn gàng. Trên khuôn mặt của cô được trang điểm nhẹ nhàng và thanh lịch khiến vẻ ngoài của cô vừa trong sáng vừa nghiêm túc
Khi cô đến công ty, các đồng nghiệp đều đã đến từ sớm, ngay cả những đồng nghiệp nữ thường hay đến muộn cũng đã có mặt. Tề Vãn xõa mái tóc đen trên vai, lặng lẽ đi qua đám đông rồi ngồi xuống phía cuối văn phòng. Tuy nhiên, các đồng nghiệp dường như không nhận thấy sự xuất hiện của cô mà họ vẫn đang thảo luận về vấn đề nào đó. Cô ngồi vào bàn làm việc và bắt đầu sắp xếp các tài liệu.
Đây là tính cách của cô, luôn ở một mình, mối quan hệ của cô ấy với các đồng nghiệp cũng rất bình thường và các đồng nghiệp cũng như vậy với cô. Hơn nữa, không có đồng nghiệp khác giới nào chủ động kết bạn bởi vì trông cô quá quá bình thường. Khuôn mặt không nổi trội, dáng người quyến rũ thì luôn bị bó buộc trong bộ vest chuyên nghiệp cứng nhắc. Do đó, trong hai năm qua ở công ty đầy rẫy những quý cô xinh đẹp, cô là người duy nhất không có tin đồn trong những cuộc buôn chuyện của mọi người trong công ty..
Sau khi phân loại tài liệu, cô nhìn đồng hồ. Đã nửa giờ làm việc, nhưng sếp mới vẫn chưa xuất hiện. Vào tuần trước, có thông tin nội bộ thông báo rằng hôm nay sẽ có người mới đến nhận chức. Cô là người đầu tiên được thông báo. Từ lúc ấy cô đã mong đợi những gì bây giờ mọi người đang bàn tán, bởi vì theo như cô biết, sếp mới là một tay chơi hạng nhất, đào hoa đa tình.
Đến trưa, cuối cùng mọi người cũng chào đón người đàn ông được chờ đợi từ lâu, nhưng một người phụ nữ tuyệt đẹp đã bước vào cửa công ty cùng với người đó.
“Em đã nói đừng đến sớm như vậy. Người ta vẫn còn buồn ngủ...” Người phụ nữ kia bám lấy cánh tay cứng rắn còn làm ra cử chỉ quyến rũ.
“Nào, ngày mai tôi sẽ đưa em đi mua sắm nhé?” Người đàn ông ôm eo người phụ nữ dỗ dành.
“Hừ... Được thôi...” Người phụ nữ trong bộ váy lộng lẫy phớt lờ ánh mắt săm soi của cả công ty mà công khai hôn lên môi người đàn ông.
Sếp mới đi thẳng đến văn phòng cùng với cô ta. Anh trông rất anh tuấn với bộ đồ màu xám nhạt, mái tóc nâu sẫm hơi xoăn, gương mặt cứng cáp ngũ quan rõ ràng, sống mũi cao cùng đôi mắt đen sâu.
“Chào sếp!” Tất cả các nhân viên cùng nhau cúi đầu người sẽ quản lý bọn họ thay nữ tổng giám đốc đang nghỉ sinh em bé.
“Được rồi… Được rồi, đi làm đi, đi làm đi.” Anh gật đầu mỉm cười, sau đó cùng giám đốc xuống bàn của Tề Vãn.
Tề Vãn đứng thẳng dậy với một nụ cười nhạt trên môi.
“Đây là Tề Vãn, thư ký của anh. Nếu như anh có bất cứ điều gì muốn biết, chỉ cần hỏi cô ấy là được.” Giám đốc kính cẩn nói.
Tề Vãn nhìn chằm chằm vào vị sếp đang đứng trước mặt cô. Hóa ra tay chơi nhìn như thế này à. Ồ, nhìn kỹ lại có chút... Tề Vãn suy nghĩ trong lòng. Khi mắt cô chạm vào ánh mắt của anh, lập tức bị mê hoặc.
“Lý Tử Lục.” Người đàn một tay ôm lấy người phụ nữ kia, bàn tay còn lại duỗi ra trước mặt Tề Vãn.
“Vâng...” Tề Vãn nhanh chóng ngắt mạch suy mạch vội đưa tay ra: “Anh Lý, rất mong được anh chỉ bảo thêm.”
Lý Tử Lục nhẹ nhàng bắt tay Tề Vãn, sau đó buông tay cô rồi hạ lệnh: “ Mười lăm phút nữa đem tài liệu đến văn phòng của tôi.”
Nói xong, Lý Tử Lục ôm lấy người phụ nữ kia bước vào văn phòng.
Tề Vãn nhìn vào lưng Lý Tử Lục, trong trí nhớ bỗng lóe lên ánh mắt người đàn ông mà cô gặp đêm đó, mặc dù ngoại hình có phần khác biệt, nhưng mà nhìn thoáng qua vẫn khá giống nhau.
Tề Vãn sắp xếp suy nghĩ của mình, nhanh chóng phân loại các tài liệu cần sắp xếp. Đúng 15 phút sau, cô gõ cửa phòng Lý Tử Lục.
“Vào đi.” Giọng nói của Lý Tử Lục phát ra từ sau cánh cửa.
Tề Vãn mở cửa và bước vào.
Đúng như dự đoán, người phụ nữ kia đang cuộn tròn trong lòng Lý Tử Lục như một con bạch tuộc động dục.
Tề Vãn là một thư ký cấp cao đã được đào tạo. Từ lâu cô đã quen với những cảnh như vậy do đó cô bước đến bàn làm việc của Lý Tử Lục với khuôn mặt vô cảm.
“Anh Lý, đây là tất cả tài liệu anh muốn. Ngoài ra, đây là tài liệu cần anh ký, tất cả đều đã được phân loại.” Tề Vãn nhẹ nhàng nói.
“Được rồi, được rồi, An Sa, đợi một chút, được chứ?” Lý Tử Lục vừa nói chuyện với người phụ nữ quyến rũ vừa ra hiệu cho Tề Vãn để lại tài liệu. “Tôi sẽ xem.”
Tề Vãn đặt tài liệu xuống: “Anh Lý, tôi sẽ ra ngoài trước, nếu anh có việc gì cần thì có thể gọi tôi.”
Lý Tử Lục gật đầu với cô mỉm cười thân thiện. Sau đó Tề Vãn đi ra ngoài,nhân tiện đóng cửa lại.
Chưa đầy mười phút sau, người phụ nữ tuyệt đẹp tên An Sa bước ra khỏi văn phòng của Lý Tử Lục với vẻ mặt hạnh phúc. Khi bước ngang qua chỗ Tề Vãn, cô ta mỉm cười chào, đương nhiên Tề Vãn cũng lịch sự cười đáp lại.
Tuy nhiên, cả ngày hôm ấy, Lý Tử Lục thật sự không hề bước chân ra khỏi phòng làm việc, thậm chí cả bữa trưa cũng là gọi đồ ăn mang đến, điều này khiến Tề Vãn có chútngạc nhiên.
Cho đến buổi chiều khi chuẩn bị hết giờ làm, Lý Tử Lục lại bất ngờ rời khỏi văn phòng đi đến bàn của Tề Vãn.
Ngay khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh, Tề Vãn lập tức đứng dậy: “Anh Lý, tôi có thể giúp gì được cho anh?”
Lý Tử Lục mỉm cười, khóe miệng cong cong vẻ quyến rũ. Một tay nâng cằm Tề Vãn tặc lưỡi: “Chà ...” Sau đó lại thả ra.
“Tối nay cô có bận gì không?”
Tề Vãn đã bị sốc bởi những hành động vừa rồi của anh, thậm chí còn bối rối hợn cả khi nghe câu hỏi: “Không… vâng”
“Có hay không?”
“Không.”
“Thật may.” Lý Tử Lục lấy thẻ tín dụng ra đưa nó tới cho cô: “Tôi biết điều này có chút không hay, nhưng tôi hy vọng cô có thể hiểu và thông cảm. Đây là thẻ tín dụng của tôi. Cô hãy đi mua một đầm. Tối nay chúng ta cần tiếp đón một khách hàng quan trọng.”
Sau khi nghe những lời của Lý Tử Lục, Tề Vãn thở phào nhẹ nhõm khéo léo từ chối thẻ tín dụng của anh: “Tôi có thể tự chuẩn bị quần áo. Ngoài ra, bây giờ tôi sắp hết giờ làm, nếu giờ tôi không về thì sợ rằng tôi sẽ không chuẩn bị kịp.”
“Đúng vậy... Ừm, cô có thể về nhà để chuẩn bị. Bảy giờ tối nay tôi sẽ đón cô.” Sau khi nói xong, Lý Tử Lục dừng lại một lần nữa. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quá mức thanh lịch của Tề Vãn nói thêm: “Hãy nhớ rằng, tôi muốn cô đẹp phải thật đẹp.”
Câu nói này khiến Tề Vãn rất khó chịu. Cô khẽ gật đầu, dọn dẹp đồ rồi bước ra khỏi công ty.
Khi Tề Vãn về đến nhà thì cũng đã sáu giờ tối
Cô nhanh chóng tắm rửa rồi đứng trước tủ đựng đồ chọn lựa quần áo.
Trắng, xanh, hồng... Cuối cùng, cô quyết định chọn màu đen. Bởi vì Lý Tử Lục nói rằng đấy là một khách hàng quan trọng, vậy thì có lẽ màu đen trông sẽ trang trọng hơn. Ngoài ra, Lý Tử Lục lại yêu cầu cô mặc đẹp, điều này có nghĩa là, khách hàng sẽ không nghiêm túc lắm... Cuối cùng cô đã chọn chiếc đầm có chiều dài đến gối. Chất liệu của nó là lụa, có thể làm nổi bật vẻ đẹp tiềm ẩn của phái đẹp.
Sau khi chuẩn bị xong trang phục, Tề Vãn cuộn tóc lại, phủ thêm lớp phấn mỏng, kẻ mắt, đánh mắt màu nâu khói, môi tô son đỏ đậm, như vậy là một lớp trang điểm quyến rũ đã được hoàn thành.
Cô ngắm nhìn mình trước gương, lấy dây chuyền trong hộp trang sức rồi đeo lên cổ. Nhìn thời gian, đã bảy giờ năm phút rồi, do đó cô nhanh chóng đi xuống cầu thang.
Trước tòa nhà, Tề Vãn nhìn thấy có một chiếc BMW màu trắng. Qua cửa sổ đang mở, cô nhìn thấy Lý Tử Lục đang hút thuốc trong xe.
Lúc này, cô đi thẳng ra xe hơi cúi xuống trước cửa kính: “Anh Lý... xin lỗi, tôi đến có muộn quá không?”
Lý Tử Lục quay đầu lại, khe hở sâu quyến rũ của Tề Vãn xuất hiện trước mắt làm anh sững sờ một lúc rồi mới ngước nhìn lên: “Cô...”
“Ha ha... có chuyện gì vậy ạ?” Tề Vãn đứng thẳng dậy mỉm cười quyến rũ. Trong lòng cô bỗng vui vẻ. Cô rất thích nhìn vẻ ngơ ngác của đám người đàn ông khi thấy mình trong bộ dáng này.
“Không... không có gì cả.” Lý Tử Lục nhanh chóng bước ra khỏi xe ôm eo Tề Vãn: “Nào, đi thôi.”
Lý Tử Lục mở cửa xe lịch sự mời: “Vào xe đi...”
“Vâng...” Tề Vãn mỉm cười nhẹ nhàng sau đó lên xe.
“Cô... tôi gần như không thể nhận ra cô.” Lý Tử Lục nhẹ nhàng cười rồi khởi động xe.
“Ồ? Thật sao?” Tề Vãn quay đầu lại nhìn Lý Tử Lục.
“Cô... thật đẹp.” Lý Tử Lục nói. Môi nở một nụ cười trầm thấp.
“Cảm ơn anh.” Tề Vãn nhẹ nhàng cong khóe miệng. Cô thích đàn ông bị mê hoặc bởi mình. đồng thời cô cũng rất thích những lời khen ngợi như vậy.
Lúc này, một đôi mắt sâu thẳm với niềm ham muốn mãnh liệt không thể phai mờ trong một thời gian dài bỗng hiện lên trong tâm trí cô.