Khế Ước Bạc Tỉ

Chương 14: Giao ước của chúng ta



Ân Tu Hinh đi theo cùng với ba tên vệ sĩ phía sau nữa khuôn mặt ai nấy cũng đầy tràn sát khí buốt lạnh khiến người ta sợ hãi.

"Phó thiếu lâu rồi mới gặp..anh còn nhớ tôi chứ ?"

"Sao tôi có thể quên Ôn tổng được.."

Phó Thiếu Thần khẽ cười lãnh đạm, tất cả dường như có thể cảm nhận ở nơi này sắp được chứng kiến màn thi đấu gay gắt của hai vị hồ ly này đây, không phải ai cũng có thể thấy và xem Phó Thiếu Thần đấu bài đặc biệt là những chuyến đi công tác thế này.

Ở một nơi khác, tại sòng bạc có một tầng là khách sạn dành cho khách VIP nghỉ ngơi. Bạc Nhiên thật không dám tin có một ngày cô lại được đến và thậm chí ở tại một căn phòng xa xỉ như thế.

"Ở đây đẹp thật... một sòng bạc lớn như thế chả trách tên đó lại giàu có như vậy, ngưỡng mộ thật"

Bạc Nhiên chậm rãi đi vào phòng tắm ngâm mình cho thoải mái, không chỉ bên ngoài mà phòng tắm ở đây cũng được trang bị tân tiến hơn bình thường. Nước ở vòi được điều chỉnh tự động còn có cả nước hoa hồng giúp tinh thần thoải mái hơn nữa...

"Người có tiền quả nhiên..."

Bạc Nhiên nằm dựa vào đó cảm nhận sự thoải mái của giới quý tộc này. Một cảm giác ma mị nào đó phía trên đầu làm cô giật mình mở mắt ra, hoảng hốt mà vô tình tát nước vào người hắn làm ướt quần áo hết..

"Em nghĩ tôi là trộm à ?"

"Tôi..tôi..anh vào đây làm gì.."

"Hừm..tắm, dù sao cũng ướt cả rồi"

Bạc Nhiên đỏ mặt cả lên, nhìn thấy Phó Thiếu Thần cư nhiên cởi quần áo mà máu mũi cũng suýt chảy ra luôn hắn đúng thật yêu nghiệt mà...

"Em muốn tắm chung với tôi ?"

"Không..không bao giờ"

Bạc Nhiên chợt lấy khăn tắm quấn vào người nhanh đi ra ngoài nhưng...sàn nhà hơi trơn nên người bị ngã về sau may mà có Phó Thiếu Thần đỡ lại nếu không thì đầu cô chắc bị đập vỡ ra mất.

"A..đau quá"

"Em..chủ động vậy thì.."

"Tôi..tôi thật sự trượt chân, anh đừng có quên nội quy trong giao ước của chúng ta"

Phó Thiếu Thần chau mày không vui khẽ buông cô ra nhưng rồi lại ôm chặt lấy cô.

"Phó Thiếu Thần này trước giờ không có quy tắc tuân thủ theo người khác"

"Anh..ưm.."

Đôi môi anh đào ngọt lịm bị bao phủ bởi hơi thở có chút lành lạnh mạnh bạo, ánh mắt của hắn tràn ngập gì đó gọi là dục vọng chiếm hữu khiến người ta thật sự không thể chống lại mị lực của hắn.

Bàn tay lạnh lạnh khẽ cởi lớp khăn tắm quăng xuống khiến Bạc Nhiên giật mình hai tay che lại, cơ thể bây giờ giống như bị chìm vào cơn men say vậy không có chút sức lực chống cự.

"Cốc..cốc..Phó..Phó tiên sinh"

Bên ngoài cửa, nhân viên lên giao thức ăn buổi trưa cho hắn theo lời của Ân Tu Hinh.

Điều này làm cho Phó Thiếu Thần tức chết, còn Bạc Nhiên thì thở phào thầm cảm ơn người đó nếu chậm tí nữa thì cô tiêu mất rồi.

Bạc Nhiên lập tức đẩy hắn ra cầm lấy khăn tắm quấn chặt rồi đi ra lấy đồ nhanh nhanh mặc vào ra mở cửa để lại Phó Thiếu Thần cùng cơn hoả dục khó chịu.

SÒNG BẠC - PHÒNG NGHỈ VIP.

Một người đàn ông lớn tuổi tay cầm ly rượu lắc lư qua lại đang nói chuyện với một thuộc hạ ở đó.

"Hắn mang theo một phụ nữ ?"

"Vâng...nghe nói cô gái lần này không chỉ xinh đẹp mà còn khiến cho hắn rất để tâm"

"Thú vị rồi đây..."

Người thuộc hạ đó khẽ chào rồi lui ra ngoài, người đó vẫn uống rượu ngân nga câu hát gì đó rồi mỉm cười một cách thật đáng sợ.