Buổi tiệc rượu trên du thuyền do Tần Gia tổ chức bắt đầu, khách mời đến đây tất cả đều là gia đình quý tộc và các nhân vật quyền lực tiếng tăm nhất.
Bầu không khí ngập tràn hương vị giàu có, từng chiếc váy của các tiểu thư hay quý bà đều là loại thiết kế đắc tiền...các cậu ấm con ông cháu cha cũng đến đầy đủ..
Tần Giai Thuỵ đã đến, ai nấy cũng phải bàn tán không ngừng hào hứng hỏi han ông ta. Tuy đã hơn sáu mươi tuổi nhưng Tần Giai Thuỵ vẫn giữ được nét phong độ không kém cạnh gì các thanh niên trẻ bây giờ.
"Tần gia gia..thật là vinh dự khi được ngài mời đến"
"Ôn tiên sinh khách sáo quá rồi..."
Nhà họ Ôn cả ba người đều được mời đến đây, người đàn ông lớn tuổi tay cầm ly rượu miệng cười nói chính là Ôn Niên - ba của Ôn Khải Minh và Ôn Mỹ Hà.
Dạ Đường Kiên cũng đến góp mặt cùng với cả người con nuôi của ông ta là Dạ Dịch Nhân.
Một lúc sau, Phó Thiếu Thần cuối cùng cũng đến. Hắn đúng thật luôn là tâm điểm của mọi người, vừa vào đã có hàng đống con mắt ngắm nhìn nhưng cũng xôn xao không ít về người phụ nữ đi bên cạnh hắn.
Bạc Nhiên diện chiếc váy màu vàng nhạt cùng với bộ trang sức đá quý đang hiện hành nhất đắc đỏ nhất.
*"Cô* *ấ**y xinh đ**ẹp quá..."*
*"Ai th**ế nhỉ ?...Phó tổng có bạn gái sao ?"*
Những lời bàn tán ồn ào nhanh chấm dứt khi Tần Giai Thuỵ đi đến, ông ta nhìn qua Bạc Nhiên rồi mỉm cười với Phó Thiếu Thần giống như thân thiết lắm vậy.
"Phó tổng...nghe danh đã lâu bây giờ mới được gặp"
"Tần Gia khách khí quá rồi"
Phó Thiếu Thần ra hiệu bằng mắt cho Bạc Nhiên rồi mới rời đi ra kia, hắn phải giao thiệp với một số người nên trước khi đến hắn đã dặn cô rất kỉ...phải ở trong tầm mắt của hắn.
"Ôi chao..Bạc tiểu thư"
Giọng nói quen thuộc chết tiệt đó khiến cô quay lại và phòng bị với hắn, thần sắc của cô vẫn giữ vững không đổi...lạnh lùng nhưng lại ma mị khiến người ta muốn phạm tội.
"Hừ..là Ôn đại thiếu gia sao ?...tôi nghe nói căn biệt thự nghìn tỷ đó của anh bị cháy..thật là đáng tiếc nhỉ"
"Bạc tiểu thư...thật là biết cách trêu người mà"
Hắn đương nhiên biết hung thủ là ai nhưng vì không muốn gây chiến với Phó Thiếu Thần nên mới không làm lớn chuyện này, vả lại cũng chẳng có bằng chứng để buộc tội cô nên vụ án đã được cho qua.
"Hung thủ nếu mà bị bắt được...tôi sẽ khiến người đó phải cầu xin tôi trong sự sung sướng đấy.."
"Vậy phải xem bản lĩnh của anh...có lớn đến nổi bắt được một tên phóng hoả cỏn con không"
Bạc Nhiên lạnh lùng rời đi, Ôn Khải Minh vẫn nhìn theo hướng cô không rời...chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay mà thôi chỉ tiếc là cô là phụ nữ của Phó Thiếu Thần...
Xung quanh nơi nào cũng là người qua lại rất khó để tìm ai đó, Bạc Nhiên quan sát xung quanh một lúc cuối cùng cũng tìm được...là Ôn Mỹ Hà, cô ta đang đi ra ngoài tiệc.
Bên ngoài buổi tiệc khá yên tĩnh, dường như không có ai ngoài này cả.
Ôn Mỹ Hà đang nói chuyện với một người đàn ông lạ mặt, trông hắn rất dữ tợn khiến cô đột nhiên đau đầu sợ hãi...tên đó có một vết sẹo ở mắt rất kinh khủng.
Từ phía sau, bàn tay động vào vai cô khiến cô không khỏi giật mình muốn đứng tim...hoá ra là Lâm Thư.
*"Su**ỵ**t... c**ậu mau theo tôi"*
Bạc Nhiên theo Lâm Thư quay về đại sảnh buổi tiệc như không có gì xảy ra, đoại đối thoại giữa Ôn Mỹ Hà và người đàn ông đó cô có nghe được đôi chút...dường như họ muốn giết ai đó.