Enjoy!
________________________________________________________________________________________
Tình yêu của Toujou Ayaka (1) – Phần 1
Ở một quán cà phê nằm trong khu dân cư yên tĩnh.
Bên trong quán được ánh nắng chiếu rọi, những thanh âm nhạc jazz vang lên êm dịu, tạo nên một bầu không khí tĩnh lặng khiến bạn như được thoát khỏi cái nóng oi bức của mùa hè.
Tôi từ từ xoay ống hút trong ly nước trước mặt.
Tiếng đá trong ly tạo thành một âm thanh mát mẻ.
Tôi nhấp một ngụm.
Vẻ mặt tôi dịu đi khi mùi thơm và hương vị của hồng trà lan tỏa trong miệng.
Hôm nay tôi đã gọi trà chai.
Bình thường thì là cà phê Au lait, nhưng vì hôm trước món trà Otsuki-kun pha cho tôi quá ngon nên tôi muốn thử gọi nó ở đây.
Tôi nhấp thêm một ngụm trà nữa và đợi người bạn thân nhất của mình đến.
Hm~m. Món trà chai ở đây cũng rất ngon, nhưng tôi nghĩ trà Otsuki-kun pha ngon hơn một chút.
Khi đang giết thời gian bằng những suy nghĩ vu vơ thì cô bạn thân nhất của tôi, Saki, bước vào quán.
“A, ở đây nè.”
Tôi giơ tay ra hiệu, gọi Saki về phía mình.
“Phù~, hôm nay trời cũng nóng quá à.”
Saki vừa ngồi xuống vừa nói, và khi nhìn thấy ly trà tôi đang uống, cô ấy trông hơi thắc mắc.
“Are? Không phải Au lait à?”
“Ừm. Hôm nay tớ gọi trà chai.”
“Hế~, thế à?”
Saki nghiêng đầu khi ngồi xuống đối diện tôi.
“Trước đây, Otsuki-kun có làm cho mình, và nó thực sự rất ngon.”
“Hoho, ngọt ngào ghê ta.”
“S-Sai rồi! Không phải là như vậy đâu mà.”
"Rồi~vâng vâng, cảm ơn vì bữa ăn"
“Muu…”
Tôi phồng má trừng mắt nhìn Saki, nhưng người được nhắc đến có vẻ không bận tâm chút nào, mở thực đơn và cân nhắc xem nên uống gì.
“Cái đó, có ngon không?”
“Ừm, nhưng mà…”
Khi Saki hỏi, tôi định đáp rằng: “Có lẽ sẽ ngon hơn nếu cậu uống trà do Otsuki-kun pha”, nhưng tôi vội ngậm miệng lại.
Nếu tôi nói như vậy, chắc chắn cậu ấy sẽ chọc tôi mất.
“Nhưng?”
Tôi im lặng giữa chừng khiến Saki tò mò hỏi.
“Không, ngon lắm đó. Saki nên thử đi.”
Tôi cười và cố đánh lạc hướng cậu ấy, đồng thời dùng ống hút khuấy nhẹ ly trà rồi đưa cho Saki.
“Hừ~m. Không…tớ chỉ tự hỏi là họ có cho hạnh nhân vào không thôi.”
Saki đóng menu lại, rồi giơ tay lên gọi chủ tiệm, “Xin lỗi.”
“Saki muốn thứ gì đó lạ lạ cơ.”
Thường thì cô ấy chỉ uống Au lait như tôi, hoặc trà đá.
“Tớ cảm thấy khi người đối diện uống gì đó lạ thì bản thân cũng muốn gọi món khác thôi, đúng chứ? Ồ, làm ơn cho một kem ole hạnh nhân.”
Saki gọi món, nhấp một ngụm nước đá rồi nhìn tôi và nói, “Được rồi.”
“Thế? Điều quan trọng mà cậu muốn thảo luận là gì?”
Saki hỏi tôi với một nụ cười ranh mãnh.
Thực ra, ngày hôm qua, sau khi đi thăm Otsuki-kun về, tôi đã gửi một tin nhắn cho Saki, “Tớ có chuyện quan trọng cần bàn với cậu, gặp nhau nhé!”.
“Ừ-Ừm. Chuyện đó….e~to…”
Tôi cảm thấy mặt mình đỏ bừng khi nhớ lại cuộc trò chuyện hôm qua với Otsuki-kun.
“Chuyện là, tớ đã…trở thành bạn gái giả…của Otsuki-kun.”
“………………..N? Cái gì?”
Saki hỏi lại với vẻ mặt cực sốc.
“Đã bảo là. Tớ đã trở thành bạn gái giả của Otsuki-kun.”
“Hmm……xin lỗi, nói lại thêm lần nữa đi.”
“Đã – bảo – là. Tớ, đã trở thành người yêu giả, của cậu ấy.”
Tôi nói rõ ràng, to rõ từng chữ một.
Mặt khác, Saki có vẻ hơi bối rối trước lời nói của tôi.
“Xin lỗi Ayaka. Quả nhiên là tớ vẫn không hiểu gì cả? Ể? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Dù tôi có nói thế nào đi chăng nữa, Saki dường như vẫn không hiểu tôi đang nói gì, nên cậu ấy nhìn tôi với vẻ mặt thắc mắc.
“Etone. Otsuki-kun do nhiều lý do khác nhau, hiện tại cậu ấy chỉ sống cùng bà, nhưng…Otsuki-kun dường như đã nói với bà cậu ấy rằng tớ là bạn gái cậu ấy.”
“H-Hả”
Saki phản ứng với lời giải thích của tôi, không chắc liệu cô ấy có bị thuyết phục hay không.
“Tớ thực sự không hiểu lắm. Nhưng nói chung, hiện giờ Otsuki-kun đã nói dối bà mình rằng Ayaka là bạn gái cậu ta, đúng chứ?”
“Chà, chuyện là vậy đó.”
Khi tôi gật đầu, Saki khoanh tay và làm cử chỉ trầm tư.
“Vậy à…không ngờ nhỉ. Otsuki-kun, tớ chưa bao giờ nghĩ rằng cậu ta là loại người sẽ nói dối như vậy.”
Lời nói của Saki xen lẫn một chút khinh miệt, nên tôi vội vàng bảo chữa cho cậu ấy.
“Otsuki-kun không có ý gì xấu khi nói dối cả. Chỉ là, bà là người rất quan trọng với cậu ấy, nên cậu đã lỡ nói dối. Nhưng sau đó, cậu ấy đã xin lỗi tớ rất nhiều, và còn muốn nói ra sự thật với bà nữa, thế rồi lúc đó tớ đã…”
“Cậu đã ngăn cậu ta nói sự thật đúng không?’
“Ừm…”
Tôi gật đầu đáp lại.
“Dường như…cậu ấy cũng có hoàn cảnh riêng của mình ha.”
Nhờ sự bào chữa điên cuồng của tôi mà đánh giá của Saki về Otsuki-kun tạm thời không giảm sút.
Nếu có thể, tôi muốn kể cho cô ấy nghe về chuyện gia đình của Otsuki-kun và việc cậu ấy hiện không có ai khác ngoài bà, tôi chắc chắn Saki sẽ thông cảm cho cậu.
Nhưng tất nhiên, là tôi không thể nói chuyện đó nếu chưa được cậu ấy cho phép.
“Đúng thế, Otsuki-kun có hoàn cảnh riêng của mình, nên lời nói dối ấy của cậu, là….vì nghĩ đến bà. Cậu ấy cũng không có ép tớ làm bạn gái giả hay gì cả đâu.”
“Tớ hiểu rồi…chà, tuy vẫn chưa rõ lắm, nhưng hiện tại, Ayaka không cảm thấy khó chịu về lời nói dối đó, đúng không?”
“Ừm”
Tôi gật đầu, Saki có vẻ nhẹ nhõm hơn một chút nhưng rồi lại nhìn tôi đầy tò mò.
“Nhưng mà nè, việc Otsuki-kun nói dối rằng Ayaka là bạn gái cậu ta. Không phải điều đó có nghĩa là cậu ấy cũng thích Ayaka sao?”
“Q-Quả nhiên là Saki cũng nghĩ vậy nhỉ.”
Tim tôi đập nhanh hơn khi biết rằng người bạn thân nhất của tôi cũng nghĩ tương tự.
“Bình thường thì có thể là vậy, phải không? À, tờ không rõ chi tiết lắm nên cũng chưa chắc chắn lắm. Nhưng cậu sẽ không giới thiệu người cậu không thích là bạn gái mình đâu, đúng chứ? Kể cả khi chỉ là bạn gái giả.”
“Đ-Đúng vậy nhỉ”
Tôi gật đầu liên tục khi nghe Saki nói.
Saki nghiêng đầu hỏi tôi.
“Ayaka này, nếu cậu tỏ tình rằng [Thật ra tớ cũng thích cậu đó] khi Otsuki-kun đang nói dối, thế chẳng phải là có thể hẹn hò với cậu ấy luôn rồi à?”
"Tớ cũng nghĩ vậy..."
“Hả? Vậy tại sao cậu không tỏ tình chứ? Mối tình đầu của cậu sắp đơm hoa kết trái rồi đó.”
Nghe cô ấy nói vậy, tôi cúi đầu nhìn xuống đất.
“Bởi vì…nếu tỏ tình lúc đó, tớ cảm thấy như sẽ không thể truyền đạt hết được cảm xúc thật của mình…”
“N? Ý cậu là sao?”
Để trả lời câu hỏi của Saki, tôi giải thích chuyện xảy ra ngày hôm qua khi Otsuki-kun xin lỗi vì đã nói dối.
“Otsuki-kun, thực sự cảm thấy rất có lỗi vì đã nói dối, nên ngay cả khi tớ thú nhận trong tình trạng đó, cậu ấy chắc chắn sẽ nói, “Cậu đang giúp tớ bớt cảm thấy tội lỗi sao?”. Dù rằng tớ rất thích Otsuki-kun."
Lúc đó, nếu tỏ tình thì chắc chắn tôi sẽ thành bạn gái cậu ấy.
Nhưng nếu đúng như vậy thì đó sẽ không phải là cảm giác “thích” thuần túy.
Otsuki-kun sẽ hẹn hò với tôi vì mặc cảm tội lỗi, và nói rằng: “Tớ đã nói dối nên tớ sẽ chấp nhận mọi yêu cầu của cậu.”
Bởi vì cậu ấy là một người tốt bụng nên chắc chắn sẽ cố gắng vào vai một người bạn trai hoàn hảo để chuộc tội.
Nhưng….
Đó không phải là thứ tôi đang tìm kiếm....
Thành thật mà nói, tôi muốn Otsuki-kun yêu tôi.
Tôi muốn cậu ấy biến tôi thành bạn gái vì yêu tôi, mà không cảm thấy có lỗi hay mắc nợ gì cả.
Chính vì thế mà tôi đã không nói cho cậu ấy biết cảm xúc của bản thân lúc đó.
Tôi đã không tỏ tình.
Tôi mong muốn những cảm xúc thuần khiết từ Otsuki-kun.
Tôi, đã trở nên tham lam mất rồi.