Enjoy
----------------------------------------------------------------------------------------
Dọn nhà cho Idol của trường
“Ơ…Toujou-san”
Chuyện này khiến Haruto thật sự rất sốc khiến cậu vô tình lớn tiếng. Nghe vậy, Toujou cũng ngạc nhiên nhìn cậu. Sau một hồi nghi hoặc, cô mở miệng xác nhận.
“…Có thể nào, cậu là bạn học Otsuki-kun phải không.”
“À…Ừm”
“Hả…Tai sao lại”
Vừa nói ra thắc mắc của mình cô vừa nhìn Haruto một cách thận trọng. Có lẽ cô nghĩ rằng cậu đang giả vờ làm nhân viên dịch vụ việc nhà nhằm tiếp cận cô.
Nếu đây không phải là Toujou mà là người khác thì cậu sẽ nghĩ sao cô ta lại tự luyện đến vậy. Nhưng trước mặt cậu bây giờ chính là Idol của trường. Nếu cô ấy đã từng được gọi tỏ tình bằng loa phát thanh của trường thì cảnh giác đến vậy cũng là lẽ đương nhiên.
“À… Nều cậu không muốn thì có thể đổi tớ với người khác cũng được.”
Haruto nhận thấy sự cảnh giác của Toujou rồi đưa ra lời đề nghị.
“Nếu đổi nhân viên khác thì sẽ mất chút thời gian, nên thời gian làm việc sẽ ngắn hơn so với dự tính.”
Yêu cầu của Toujou kéo dài 3 tiếng bao gồm dọn dẹp phòng khách, hút bụi và nấu bữa tối.
“Tớ chắc chắn người đến thay sẽ là nữ…”
“A, không. Cho tớ xin lỗi.”
Haruto cười gượng trước lời thì thầm xin lỗi rối rít đến từ cô nàng. Cậu biết rằng dịch vụ việc nhà có rất lớn số lượng nhân viên là nữ giới. Tuy nhiên, dù ít nhưng không phải là không có đàn ông. Hiện tại, trên trang web của dịch vụ việc nhà mà cậu làm việc, có một danh sách các nhân viên có cả ảnh mặt nên khi chọn người dọn dẹp, ta có thể đưa ra yêu cầu chẳng hạn như ưu tiên là nữ. Nhưng dường như Toujou đã bỏ qua phần đó.
“Vậy cậu có muốn đổi người không.”
Khi cậu hỏi lại, Toujou cúi mặt xuống tỏ vẻ lo lắng rồi khẽ lắc đầu.
“Không. Cứ như vậy đi, mong cậu giúp đỡ.”
“Hả, ể…Thế có được không?”
Haruto, người nghĩ rằng mình sẽ phải thay người, hơi bối rối trước phản ứng bất ngờ này.
“Otsuki-kun…Cậu không…nhắm tới mình đúng chứ.”
“Tất nhiên là không, cậu hiểu nhầm rồi.”
“Nếu là vậy, cảm ơn cậu rất nhiều.”
Toujou nói và mở cửa trước rộng hơn một chút, để Haruto có thể đi vào.
“À. Cảm ơn cậu”
Haruto bối rối trước diễn biến không ngờ này rồi nhanh chóng bước qua cổng tư gia Toujou. Khi cậu định bước vào, cô chuẩn bị dép cho cậu.
“Cảm ơn. Phiền cậu rồi.”
Trong khi nhẹ nhàng cúi đầu, cậu xỏ chân vào đôi dép.
“Cậu hãy đi theo tớ, phòng khách ở đằng này.”
Khi nói vậy, cô tiến về cuối hành lang. Theo sau cô, Haruto ngưỡng mộ nhìn quanh hàng lang.
[Hành lang rộng thật. Đúng là biệt thự.] Cậu nghĩ như vậy trong khi đi đến cuối hàng lang, Toujou mở cửa rồi bước vào.
“Đây là phòng khách. Tớ muốn cậu dọn dẹp chỗ này và cả phòng ăn ở phía sau nữa.”
“Ồ…”
Cậu há hốc mồm khi lần đầu thấy nội thất bên trong căn biệt thự. Chỗ này rộng gấp đôi, thậm chí là gấp ba phòng khách nhà cậu. Căn phòng được bố trí một cách trang nhã với những món nội thất cao cấp, cùng với đó chiếc tivi siêu to khổng lồ treo ở trên tường. Có một căn bếp ở phía sau cùng với đủ loại dụng cụ nấu ăn tân tiến nhất.
“Tuyệt quá…”
Haruto mới chỉ nhìn thấy phòng khách và phòng bếp như vậy trên những chương trình truyền hình thực tế thôi.
“Ừm..Otsuki-kun”
Thấy cậu đứng ngây ra như vậy khiến Toujou có chút nghi ngờ. Haruto vội vàng đánh trống lảng bằng cách xác nhận yêu cầu công việc.
“Xin chân thành cảm ơn quý khách vì đã sử dụng dịch vụ việc nhà lần này. Một lần nữa, tôi là Otsuki, nhân viên phụ trách lần này. Mong được chiếu cố.”
Haruto cúi đầu, nói theo những gì ghi trong sách hướng dẫn rồi đưa danh thiếp của mình cho Toujou.
“Wow… Cậu có cả danh thiếp sao.”
Nhận lấy danh thiếp từ Haruto, cô nhìn nó một cách ngưỡng mộ.
“Yêu cầu lần này đến từ ngài Higashi Jo là công việc kéo dài ba tiếng, có sai sót gì không ạ.”
“Hả… À đúng. Nhưng mà ngài sao, chúng ta là bạn cùng lớp mà.”
“Mặc dù là bạn cùng lớp nhưng hiện tại Toujou-san đang là khách hàng.”
Haruto trả lời một cách rõ ràng. Cô gái trước mặt cậu tuy trước đó là bạn học hay là Idol của trường đi nữa thì giờ đây cô là khách hàng của cậu. Để nhận được thù lao cho công việc này nên Haruto phải cẩn thận điều đó.
Hơn nữa, nếu làm vậy thì Toujou sẽ thoải mái hơn. Đối với cô, người bị rất nhiều thằng con trai tiếp cận thì hẳn sẽ yên tâm hơn khi đối xử với cô nàng như khách hàng thay vì như cũ. Haruto tiếp tục nói mà không đổi giọng điệu làm việc của cậu.
“Vậy thì, tôi sẽ bắt đầu công việc ngay bây giờ. Quý khách có yêu cầu gì trước đó không?”
“Hmm…Không, tớ không có yêu cầu gì đặc biệt cả.”
“Đã rõ. Vậy thì, tôi sẽ bắt đầu với công việc dọn dẹp. Xin hãy lưu ý là tôi sẽ sử dụng đến máy hút bụi và các vật dụng khác trong nhà của Toujou-sama.”
“À, vâng. Cậu cứ tự nhiên, máy hút bụi ở trong tủ đằng kia.”
Toujou chỉ vào cánh cửa dài và dẹp cạnh lối vào phòng khách. Dường như căn biệt thự này có rất nhiều nơi để chứa đồ.
“Vậy, tớ sẽ ở trong phòng mình nên hãy gõ cửa nếu cần hỏi gi thêm. À, phòng của tớ ở bên trái hành lang tầng hai.”
Toujou nói vậy rồi rời khỏi phòng khách. Khi cô rời đi, cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân của cô lên cầu thang. Haruto thở ra một dài như thể cậu đã nín thở từ nãy đến giờ vậy.
“Hàa… Lo lắng thật đấy/”
Haruto hít một hơi thật sâu để điều chỉnh nhịp thở của mình.
Tại sao Toujou-san lại cần người lo việc nhà nhỉ? Chà, nhà cô ấy rất giàu mà. Hơn nữa, lần đầu cậu nhìn cô ở khoảng cách gần như vậy. Cổ quả thật rất dễ thương.
Thoát khỏi tính trạng lo lắng, trong đầu Haruto giờ chỉ toàn là những câu hỏi và suy nghĩ. Cho đến bây giờ, Haruto chưa từng để ý đến Toujou Ayaka, không phải là cậu không hứng thứ với phụ nữ, cậu vẫn là một thằng nam sinh trung học khỏe mạnh có hứng thú với tạp chí khiêu dâm.
Vậy tại sao cậu là không để ý đến thần tượng của trường? Điều này một phần là do cậu có thể kiểm soát ham muốn của mình nhiều hơn đám nam sinh kia. Tuy nhiên, lý do chính là bởi cậu có một ước mơ, thứ mà cậu phải thực hiện bằng được, nên cậu không thể lãng phí thời gian vào chuyện yêu đương.
“Mình chưa bao giờ nghĩ rằng Toujou-san lại đẹp như vậy.”
Trong khi lẩm bẩm, Haruto liếc qua một lượt căn phòng cậu chuẩn bị dọn dẹp. Thoạt nhìn thì nó cũng không bẩn lắm. Có một ít bụi mịn và tóc trên thảm, và một ít bụi ở trên kệ nhưng nó vẫn sẽ sạch nếu dùng máy hút bụi hoặc lau tay.
“Dù hơi bất ngờ trước sự xuất hiện của Toujou-san nhưng cô vẫn là khách hàng đầu tiên quan trọng của mình. Sốc lại tinh thần nào.”
Xắn tay áo lên, Haruto phấn khích. Cậu nhìn đồng hồ, thời gian hiện tại là đúng 3 giờ chiều. Việc dọn dẹp và nấu bữa tối sẽ phải hoàn thành sau 3 giớ tới.
“Dù sao thì, Toujou-san mặc thường phục thực sự rất nguy hiểm.”
Khi nhìn thấy những người mẫu ảnh tạo dáng với bộ ngực của họ, Haruto là một nam sinh khỏe mạnh vẫn sẽ nhìn vào nó trong khi để ý tới mọi người xung quanh.
Đối với cậu, quần áo mà cô mặc lúc nãy. Một cái áo phông mỏng với áo len là một thứ gì đó rất là bạo.
“Của Toujou-san lớn thật.”
Bình thường, cậu chỉ liếc nhìn cô trong bộ đồng phục từ xa, nên cậu không biết chi tiết, vì vậy hình ảnh của cô trước đó thật khó để Haruto có thể đẩy nó ra khỏi đầu.
“Không được. Cô ấy là khách hàng quan trọng, phải làm tốt việc của mình thôi.”
Haruto lớn tiếng để rủ bỏ những suy nghĩ đen tối của mình. Trong khi vừa đấu tranh với những cảm xúc phiền não của mình, cậu vừa sử dụng những kỹ năng học từ bà mình để dọn dẹp phòng khách và bếp ăn theo yêu cầu của Toujou.
Một tiếng trôi qua sau khi cậu bắt đầu dọn dẹp, đồng hồ trên tường đã điểm 16 giờ, Haruto đã tập trung vào việc dọn dẹp để loại bỏ những cảm xúc phiền não của mình, nhớ đó mà phòng khách giờ không còn bụi, bồn rửa chén bây giờ sạch đến mức như tạo ra ảo giác rằng nó đang tự phát sáng.
“Phù…Cuối cùng cũng xong.”
Với khuôn mặt đầy tự hào, Haruto nhìn quanh căn phòng sạch sẽ. Rồi cậu nghe thấy tiếng mở cửa trước. Cùng với đó là giọng nói vui vẻ của một cậu bé vang lên.
“Con về rồi~~!!”
Sau lời chào, cậu có thể nghe thấy tiếng bước chân ầm ầm phát ra từ ngoài hành lang. Khi Haruto còn chưa suy nghĩ được nên làm gì thì cánh cửa mở toang ra, một cậu bé trạc tuổi học sinh mẫu giáo xuất hiện. Cậu nhóc cứng đờ người khi thấy Haruto trong phòng.
“……….”
“……….”
Haruto và cậu nhóc im lặng nhìn chằm chằm vào nhau. Sau vài giây tĩnh lặng, Haruto mở miệng giải thích rằng cậu không phải là kẻ trộm.
“À. Anh là người dọn dẹp…”
“Onecha---n!!! Nhà mình có trộm!!!!!”
Giọng nói của Haruto bị át bởi tiếng hét thất thanh của cậu bé.