Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 52



Enjoy!

           ________________________________________________________________________________________

Thắp sáng bởi pháo hoa

“Phù~ no quá trời~”

Saki vừa nói vừa tựa người vào chiếc ghế gập.

“Quả chuối cuối có hơi mặn nhỉ?”

Bên cạnh Saki, Ayaka dùng một tay xoa bụng và nói với vẻ có chút khó chịu.

“Đúng là đồ tráng miệng có khác, lần này tớ ăn hơi nhiều quá rồi.”

Nhìn hai cô gái đang phải vật lộn với cái bụng no căng của mình, Haruto hướng ánh mắt về phía bếp nướng với một nụ cười gượng gạo.

Có rất nhiều vỏ chuối cháy đen nằm rải rác trên đó.

Ngay cả Haruto, một nam sinh trung học đang tuổi ăn cũng cảm thấy khó mà nuốt chuối như một món tráng miệng sau khi đã ăn nhiều thịt, hải sản và rau. Sirô socola đã làm tăng gấp đôi vị ngọt, góp phần tạo cảm giác no hơn.

Vì thế, Haruto chỉ ăn một.

Tuy nhiên, hai nữ sinh trung học cạnh cậu đã ăn tận ba quả.

Đúng con gái có một nỗi ám ảnh đáng sợ với đồ ngọt. Haruto nghĩ như vậy, đột nhiên tay áo của cậu bị kéo lấy.

“N? Gì thế Ryouta-kun?”

Khi Haruto quay lại nhìn Ryota đang kéo tay áo mình, cậu nhóc mở miệng như thể đang rất nóng lòng chờ đợi.

“Ne ne. Chơi pháo hoa được chưa ạ?”

Có vẻ như Ryouta đang rất nôn nóng muốn chơi đống pháo hoa mà Haruto đem đến.

Nghe Ryouta nói, Haruto hướng ánh mắt lên trời.

Khi họ bắt đầu bữa tiệc, trời vẫn còn chạng vạng, nhưng bây giờ thì màn đêm đã hoàn toàn bao phủ.

“Đúng nhỉ. Chơi pháo hoa nào. Nhưng trước hết, ta phải dọn dẹp trước đã.”

Nói rồi, Haruto chuyển sự chú ý sang chiếc bàn gấp.

Những khay đựng thịt, hải sản nằm rải rác ở đó.

Ikue gọi Haruto, người đang chuẩn bị đứng dậy dọn dẹp.

“Otsuki-kun, con chỉ cần dọn đĩa và khay thôi. Cô sẽ lo phần còn lại.”

“Thật ạ? Nhưng mà…”

Haruto và Saki đều tham gia tiệc nướng lần này nên họ đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn. Vì vậy, số lượng bát đĩa như khay phải rửa chắc chắn sẽ không ít chút nào.

Ngoài ra, còn phải làm sạch vỉ nướng và dọn đống than củi kia nữa.

Nghĩ thế, nên Haruto có chút do dự.

Shuichi, đang có tâm trạng tốt vì rượu, nói chuyện với cậu bằng khuôn mặt đỏ chót và nở nụ cười.

“Đừng lo lắng về điều đó. Con cứ chơi đi và để việc dọn dẹp lại cho người lớn bọn bác.”

Shuichi cầm cốc bia trên tay và cười thích thú.

Haruto nhìn Ikue với vẻ mặt lo lắng, vì trông Shuichi có lẽ đã bắt đầu say rồi.

Ikue bắt gặp ánh mắt của Haruto và mỉm cười.

“Con thực sự không cần phải lo đâu. Thay vào đó, hãy chơi vui vẻ với Ryouta đi nhá”

“Con hiểu rồi. Vậy, Ryouata-kun. Dọn đĩa lại rồi đi chơi pháo hoa nào.”

"Vâng!!"

Tạm biệt Ryouta, cậu nhóc gật đầu với nụ cười tươi rói, Haruto cầm đĩa và khay lên.

“Chúng ta cũng dọn nào.”

Thấy hai người họ bắt đầu dọn dẹp, Ayaka và Saki cũng làm theo.

Sau khi dọn dẹp bát đĩa và giao việc lau rửa lại cho Ikue và Shuichi, Haruto và mọi người ngay lập tức bắt tay vào chuẩn bị pháo hoa.

“Đặt pháo hoa đã chuẩn bị xong vào xô này nhé.”

“Cậu dùng bật lửa hay nến để đốt thế?”

“Cái dùng để nhóm lửa khi nãy chắc cũng được?”

Saki hỏi Ayaka, người đang xách một xô nước bằng cả hai tay, làm sao để đốt pháo hoa. Haruto nói, tay cầm cái bật lửa mà cậu dùng để nhóm lửa trước đó.

“Tay cầm dài và dễ dàng đánh lửa.”

Haruto đưa bật lửa cho Saki, rồi nhận chiếc xô nước nặng từ tay Ayaka.

“Cảm ơn Haruto-kun. Cậu đặt cái xô ở giữa sân nhé?”

“Đã rõ.”

“Onii-chan, đốt cái này trước được không?”

Ryouta chạy đến chỗ Haruto đang cái xô ở giữa sân, trên tay cậu nhóc là một que pháo hoa rực rỡ với đường viền màu hồng và vàng.

“Được thôi. Nhưng đừng chĩa nó vào mọi người nhé, sẽ bị bỏng đó.”

"Vâng!!"

“Ryouta, lại đây. Để chị đốt cho.”

Saki vẫy Ryouta lại với chiếc bật lửa trên tay.

Ryouta hào hứng nhìn Saki đốt lửa.

“Ryouta, đừng để nó lung lay. Tốt, như thế…được rồi.”

Saki xác nhận rằng phần lửa ở đầu que đã được thắp sáng, lùi lại một chút và giữ khoảng cách với Ryouta.

Que pháo hoa mà Ryouta cầm trên tay bắt đầu phát ra những tia lửa nhỏ khi lửa chạm đến phần thuốc súng. Ngay sau đó, những tia lửa sáng rực phun ra phía trước như một đài phun nước.

“Waha!! Nhìn nè, nhìn nè!!”

“Đẹp quá~chị cũng sẽ thử.”

Saki cũng chọn loại pháo hoa như Ryouta rồi đốt nó.

Những tia lửa bay ra từ pháo hoa của cô, tạo nên âm thanh rít lên tương tự Ryouta.

“Lâu rồi chơi lại vui lắm luôn! Hai người cũng thử đi nào!”

Cô cũng phấn khích lên y hệt Ryouta và thúc giục Haruto và Ayaka.

“Ừm, cùng làm không Haruto-kun?”

“Oke”

Ayaka cầm hai que pháo hoa trên tay và đưa một cho Haruto.

Cô nhận bật lửa từ Saki và đốt của mình.

“Waa! Đẹp thật!”

Pháo hoa của Ayaka hơi khác so với Ryota, chỗ tia lửa cũng bắn ra như đài phun nước, nhưng chúng nở ra như những bông tuyết và kêu lách tách.

Thấy vậy, Ayaka hồn nhiên nhìn Haruto.

“Haruto-kun nhìn nè, nhìn nè! Đẹp quá chừng luôn!”

Nhìn dáng vẻ phấn khích của cô nàng có phần giống Ryouta, cậu thầm nghĩ “Đúng là chị em ha”, rồi lại gần Ayaka với que pháo hoa của mình.

“Cậu có thể hạ pháo hoa xuống chút không?”

“Thế này được chưa?”

“Ừa, cảm ơn cậu.”

Haruto đưa pháo hoa của mình đến gần đầu pháo hoa của Ayaka.

Que pháo hoa trên tay Haruto, nhận lửa từ pháo hoa của cô rồi bắt đầu cháy lên.

Buổi tối mùa hạ.

Những tia lửa rực rỡ nhảy múa trong sân vườn gia đình Toujou.

Mọi người nhìn nhau mỉm cười trong khi ngắm pháo hoa trên tay.

Làn gió đêm êm dịu xen lẫn mùi thuốc súng thoang thoảng, cùng với tiếng cười vui vẻ đã khắc sâu vào ký ức của họ như những ký niệm đầy màu sắc.

“Nhìn này, nhìn này Ayaka. Nitoryuu!” (Song kiếm)

“Fufufu, Saki phấn khích quá rồi đó.”

“Onii-chan! Pháo hoa của em đổi màu rồi nè, tuyệt quá!”

“Ryouta-kun, khi nào cháy hết thì qua cây tiếp theo nhé.”

Cầm pháo hoa trên tay, Haruto và những người khác cùng nhau chơi đùa.

Shuichi và Ikue đã dọn dẹp xong bữa tiệc, ngồi cạnh nhau trên sàn gỗ và vui vẻ nhìn bọn họ chơi pháo hoa.

“Ừm, ừm, tuổi trẻ tuyệt quá nhỉ”

“Ghen tị với tụi nhỏ thật.”

“Đúng đó. Nhưng người lớn là người lớn, điều đó cũng vui mà đúng chứ?”

Nói xong, Shuichi rót rượu vang đỏ vào ly cho Ikue.

“Đúng vậy. Cảm ơn nhé, anh yêu.”

Ikue mỉm cười nhận lấy ly rượu và nhẹ nhàng giơ nó lên.

“Cạn ly”

“Cạn ly”

Nhị phụ huynh nhà Toujou thưởng thức những món ăn nhẹ như phô mai hay cá hồi hun khói, trong khi vừa uống rượu và xem pháo hoa.

Haruto nói với Ayaka cạnh bên, khi đang cầm một que pháo hoa bắn ra những tia lửa như cây cỏ lau.

“Shuichi-san và Ikue-san đúng là một cặp vợ chồng lý tưởng ha.”

“Ể? Vậy á?”

Ayaka rời mắt khỏi pháo hoa và quay về phía bố mẹ cô đang ngồi trên sàn gỗ.

“Đúng là mối quan hệ giữa họ rất tốt, nhưng thi thoảng họ lại tán tỉnh nhau mà không cho tớ thở giây nào luôn.”

“Ahahaha, quả là một cặp đôi hạnh phúc.”

Khi Haruto cười lớn, Ayaka lại cười gượng nói: “Từ góc nhìn của một đứa trẻ, điều đó hơi kỳ lạ đấy.”

Sau đó, Saki mang đến một loại pháo hoa dạng súng.

“Ryouta! Ryouta! Cùng nhau làm nào.”

“Vâng!! Làm thôi!!”

“Yoshi! Chà, qua đây một chút!”

Saki di chuyển ra xa Haruto và Ayaka một chút. Lúc đó, cô thoáng liếc nhìn Ayaka. Ngay sau đó, cô và Ryouta bắt đầu chơi vẽ hình bằng pháo hoa.

“Nè Haruto-kun. Chúng ta cũng chơi nào.”

Rồi, Ayaka đưa Haruto một que pháo bông. (Pháo hoa nhỏ nhỏ giống cây nhang dễ tắt. Thường dùng chơi coi ai để nó cháy lâu hơn)

“Pháo bông à? Được đó, chơi nào.”

Haruto nhận pháo từ tay Ayaka.

“Đúng rồi. Thi xem ai cháy lâu hơn đi.”

Ayaka ngồi xổm xuống và đưa ra đề xuất đó.

Haruto cũng ngồi xuống cạnh cô nàng và nở nụ cười gai góc.

“Được thôi. Tớ chấp nhận lời thách đấu.”

“Vậy, người thua cuộc sẽ phải nghe bất cứ điều gì người chiến thắng nói trong buổi “luyện tập làm người yêu” tiếp theo nhé?”

Ayaka hạ giọng xuống một chút và thì thầm vào tai Haruto để người khác không nghe thấy.

Khoảng cách khiến Haruto có hơi giật mình.

“Bất cứ thứ gì, là sao?”

Haruto cảm thấy hơi nguy hiểm khi cho phép Ayaka làm bất cứ điều gì, dù cho họ đã nói lời yêu và cho nhau gối đùi.

Ayaka nở một nụ cười khiêu khích.

“Haruto-kun không tự tin sẽ thắng tớ sao?”

“…Không, tớ chắc chắn sẽ thắng.”

Tính hơn thua của Haruto bị kích động đến mức cậu lỡ tuyên bố sẽ chiến thắng theo phản xạ.

“Vậy không còn vấn đề gì nữa đúng hơm?”

Nhìn Ayaka mỉm cười, haruto gật đầu, nghĩ rằng mình đã thua cuộc.

“Tớ hiểu rồi. Vậy thì chúng ta đốt cùng lúc nhé.”

“Ừm”

Khi Haruto cầm chiếc bật lửa trên tay, Ayaka cúi xuống và đến gần cậu.

Bởi vì họ phải cùng đốt pháo bằng cùng một ngọn lửa nên khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần hơn.

Tim Haruto đập nhanh khi có cảm giác vai họ gần như chạm vào nhau.

Giấu đi trái tim đang đập rộn ràng của mình, Haruto bắt đầu bật lửa.

Sau đó, cả hai cùng cầm pháo hoa hơ trên lửa.

“A, cháy rồi.”

Ayaka vui vẻ nói.

Một quả cầu màu đỏ giống như nụ hoa nở ra ở đầu hai que pháo hoa.

Tiếp đó, nụ hoa phát triển to dần, thỉnh thoảng bắn ra những tia lửa nhỏ. Ayaka nhìn chằm chằm vào quả cầu lửa nhỏ trông như một bông hoa mẫu đơn.

Dần dần, quả cầu lửa phát ra tiếng tanh tách và ngày càng dữ dội, bắn ra những tia lửa như lá thông.

Cứ như thế, biểu cảm của Ayaka cũng thay đổi theo.

“Đẹp thật, Haruto-kun nhỉ.”

“Ừm---!? Đúng, vậy nhỉ.”

Haruto gật đầu nhìn lên và nhất thời không nói nên lời.

Trước mắt Haruto là góc nghiêng khuôn mặt Ayaka khi cô nàng đang nhìn chằm chằm vào pháo hoa với vẻ hào hứng.

Mặt cô được chiếu sáng rực rỡ bởi những tia sáng lấp lánh, đổ bóng, tạo ra một khung cảnh huyền ảo.

Trên hết, chính đôi mắt của Ayaka là thứ đã thu hút ánh nhìn của Haruto khiến cậu không sao dứt ra được.

Những tia lửa tuyệt đẹp phản chiếu trong mắt cô.

“Thật sự, đẹp quá.”

Những tia sáng phản chiếu trong đôi mắt của người mình thương.

Cậu chưa bao giờ nghĩ nó lại đẹp và quyến rũ đến như vậy.

Haruto hy vọng.

Cô có thể tiếp tục tỏa sáng rực rỡ như thế.

Tuy nhiên, điều ước đó đã không thể nào thành hiện thực, những tia lửa mãnh liệt dần yếu đi, trở nên mờ dần và dịu lại như cây liễu.

Đồng thời, ánh sáng soi chiếu lên góc mặt nghiêng của Ayaka cũng dần biến mất.

“Aa…Hết mất rồi.”

Ayaka thốt lên một cách buồn bã, khẽ lắc que pháo bông.

Những tia lửa đã mất dần sức sống, và âm thanh trở nên im lặng.

“…..A”

Que pháo bông trong tay Haruto lấp lánh một lần nữa, rồi giống như bông cúc rải hoa, đầu pháo rơi xuống đất và biến mất.

“Hết rồi nhỉ.”

Pháo hoa của Ayaka cũng tan biến sau Haruto một lúc.

Khi đốt pháo xong, cô nàng nhìn Haruto với nụ cười dịu dàng, được phản chiếu bởi ánh trăng.

“Tớ thắng rồi.”

“…Đúng nhỉ. Xin hãy nhẹ tay với tớ nhé.”

“Fufufu, tớ nên làm gì đây ta?”

Haruto mỉm cười cay đắng với Ayaka, người đang có tâm trạng như một đứa trẻ sắp chơi khăm ai đó.

Trong thâm tâm, cậu đang mong đợi những gì cô sẽ yêu cầu.