Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 76



Vì đã nhận donate của người ta nên tui ngoi lên

Enjoy!

          ________________________________________________________________________________________

Từ giả thành thật

Giữa đêm hè có chút nóng nực.

Trong công viên, nơi chỉ có mình Haruto và Ayaka, cả hai đều nhìn nhau với khuôn mặt đỏ bừng.

“…..Lẽ nào, từ lâu Ayaka đã….”

Haruto hỏi cô nàng bằng giọng run run, mặt cậu tỏ vẻ hoang mang và bối rối vì những gì cổ thốt ra.

Ayaka khẽ gật đầu, mặt nàng cũng đỏ bừng như không muốn chịu thua cậu.

“Ừm….Em yêu anh.”

Giọng cô nhỏ lại vì xấu hổ.

Nghe vậy, Haruto thấy tai mình nóng lên, một cảm giác vui sướng lạ kỳ dâng lên trong lồng ngực.

Haruto vui mừng đến mức quằn quại, còn Ayaka thì tiếp tục đánh cậu.

“Em…em đã luôn yêu Haruto-kun đó? Anh bắt đầu đến nhà làm việc, nấu cho em những món ngon, chơi với Ryouta, còn giúp đỡ em rất nhiều nữa. Ngay cả cha mẹ cũng….và em đã yêu Haruto-kun. Đó là lý do em đã lấy hết can đảm để rủ anh đi xem phim.”

“Ể? Đợi chút! Từ lúc đó luôn á?”

Biết được khoảng thời gian cô bắt đầu yêu cậu, Haruto mở to mắt vì sốc.

Ayaka phồng má một cách đáng yêu khi thấy Haruto há hốc mồm.

“Đúng đó. Kể từ ấy em đã luôn cố gắng lôi cuốn Haruto-kun vì muốn anh để ý đến em. Em sẽ không nắm tay người mà mình không ưa đâu.”

“Ơ…thế. Ngay cả lúc anh nhờ em đóng vai người yêu cũng là…?”

“Tất nhiên là người ta đã yêu anh rồi. Khi đó Haruto-kun đã nói với bà rằng em là bạn gái anh, tuy ngạc nhiên nhưng em thực sự rất vui.”

Nói rồi cô nàng ngượng ngùng cười “Ehehe”.

Haruto choáng váng trước sự thật này và nhìn chằm chằm vào Ayaka.

“Vậy còn, vụ luyện tập làm người yêu…”

“Chiến lược của em để quyến rũ Haruto-kun đóa.”

“N…”

Lần này, Ayaka nói với một nụ cười có phần tinh nghịch hệt như một cô tiểu quỷ.

Việc biểu cảm của Ayaka liên tục thay đổi khiến nàng hấp dẫn đến mức làm ánh mắt của Haruto cứ dán chặt vào cổ.

“Va…Vậy sao…”

“Ừm….Haruto-kun nè?”

Nàng nói với Haruto bằng giọng nhỏ nhẹ.

Mặt Ayaka lại đỏ ửng vì xấu hổ, cô ngước nhìn Haruto.

“Haruto-kun bắt đầu để ý đến em từ lúc nào thế?”

“Chà, anh đoán khoảnh khắc mình không thể kiểm soát được cảm xúc thích Ayaka nữa là khi hai đứa cùng ngắm sao.”

Haruto trả lời câu hỏi của Ayaka trong khi gãi má vì xấu hổ.

“Nhưng chắc là từ vụ đi Animal Crossing Park, anh mới bắt đầu ý thức được nó.”

“A, lẽ nào là đoạn em ngã xuống bể bơi và Haruto-kun đã giúp em đứng dậy?”

“Ờ, ừ. Đúng vậy.”

Khi đó, Haruto đã bảo vệ Ayaka khi cô nàng ngã vì bị một cậu nhóc va phải, cậu đã ôm lấy cô.

Haruto vẫn còn nhớ rất rõ hình ảnh nàng khi ấy.

Được những tia nắng mùa hè soi chiếu, cảnh Ayaka ướt sũng như thể được nạm ngọc.

Haruto đã bị quyến rũ bởi nó.

“Em hiểu rồi…”

“Ừm…”

Haruto cũng cảm thấy xấu hổ khi nhìn Ayaka trông vừa vui vừa bẽn lẽn kia, cả hai cùng cúi đầu xuống đất.

Cả hai người được chiếu sáng bởi ánh đèn đường dưới đêm trời mùa hè.

Gió thổi nhẹ như muốn bao bọc lấy hai người họ.

Tuy nhiên, nguyên nhân khiến Haruto cảm thấy nóng hơn bình thưởng chắc không chỉ có mỗi mùa hè thôi đâu.

Ayaka từ từ mở miệng, mặt vẫn đỏ bừng.

“Ta đã đi một chặng đường dài ha.”

“Đúng vậy. ….Xin lỗi, vì đã thiếu tinh tế đến thế.”

Haruto cúi đầu xin lỗi một chút.

Ayaka tiến một bước lại gần cậu hơn.

"Không sao mà, giờ em rất vui vì tình cảm của mình đã đến được với Haruto-kun."

Tiến một bước đến gần hơn, cô nhìn xuống khuôn mặt Haruto khi cậu cúi đầu và nói.

Haruto nói rồi nhìn và mắt khi nàng đang tiến lại gần.

“Nhưng mặc dù Ayaka đã cố hết sức, vậy mà anh lại quay lưng với cảm xúc của chính mình và bỏ chạy….Hôm nay anh đã khiến Ayaka cảm thấy tồi tệ.”

Haruto cảm thấy bản thân thật thảm hại khi biết nàng luôn nghĩ về mình.

Ayaka nhanh chóng đưa mặt lại gần Haruto, đang có đôi mắt u ám và khẽ nói.

“Nhưng, bây giờ anh cũng đã tỏ tình với em rồi mà?”

“Đó là bởi….anh không thể kìm nén được tình yêu dành cho Ayaka được nữa.”

“Fufufu, em rất vui…”

Nàng mỉm cười rất tươi, cô đang ở rất gần đến mức Haruto có thể ôm lấy Ayaka nếu cậu dang rộng tay ra.

“….Haruto-kun.”

“N?”

“Em yêu anh”

“Anh cũng…rất yêu em.”

“A! Haruto-kun ăn gian! Em cũng rất yêu anh lắm chứ bộ!”

Như thể muốn cạnh tranh với Haruto, Ayaka sửa lại “yêu” thành “rất yêu”.

Sau đó, cả hai nhìn vào mắt nhau và bật cười.

Haruto và Ayaka cùng cười một lúc rồi lại nhìn nhau.

“Ayaka, anh hứa. Từ giờ về sau anh sẽ không trốn chạy nữa. Anh sẽ không bao giờ để em phải buồn nữa.”

“….Thật hông?”

“Ừm. Chắc chắn không bao giờ nữa.”

Haruto tuyên bố với nàng, trong lời nói của cậu tràn đầy ý chí và sự quyết tâm.

Ayaka hạnh phúc đến nỗi khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười thật tươi.

Đồng thời, cô tiến thêm một bước nữa đến gần Haruto.

Họ đã đủ gần để ngón chân hai đứa có thể chạm vào nhau.

“Lời hứa của Haruto-kun. Bây giờ em có thể xác nhận nó chứ?”

"Nếu Ayaka muốn."

Đáp lại, Ayaka nhẹ nhàng đặt tay lên ngực Haruto và ngước nhìn cậu với đôi mắt ướt át.

Mặt khác, Haruto nhẹ nhàng đặt tay lên vai khi nàng dựa vào cậu.

Hình ảnh cậu phản chiếu trong đôi mắt khi cô nàng ngước lên.

Trong vài giây, cả hai nhìn chằm chằm vào nhau ở cự ly gần.

Cuối cùng, Ayaka khẽ nhắm mắt lại và kiễng chân lên.

Haruto cũng nhắm mắt lại và từ từ cúi mặt xuống.

Đôi môi họ nhẹ nhàng và mềm mại chồng lên nhau.

Nó chỉ xảy ra trong giây lát.

Hai người lập tức tách môi ra rồi từ từ nâng mí mắt lên.

Vào lúc đó, Haruto cảm thấy một cảm giác kỳ lạ mà cậu chưa từng trải qua trước đây.

Trước mặt cậu là Ayaka, gương mặt đỏ chót nhìn cậu với vẻ hạnh phúc.

Tất cả những gì cậu thấy chỉ có nàng.

Cậu thậm chí còn quên mất nơi đây là công viên hoặc giờ là sáng hay tối.

Cái nóng oi ả của đêm hè cùng với cảm giác khó chịu của chiếc áo đẫm mồ hôi bám dính vào người cũng chẳng còn nữa.

Tất cả những gì cậu có thể cảm nhận được bây giờ là sức nóng bỏng rát từ môi mình.

Và cùng với đó, là tình cảm mãnh liệt dành cho Ayaka.

Haruto cảm thấy muốn ôm nàng bằng tất cả sức lực, dù cho hiện cô vẫn còn trong vòng tay cậu.

Đó là lúc cậu nhận ra.

Ayaka đã trở thành bạn gái cậu.

Không phải giả, mà là thật.

Nếu vậy thì ôm cũng chả có vấn đề gì đâu, phải không?

Ngay khi suy nghĩ của Haruto bắt đầu thay đổi, chút lý trí còn sót lại trong cậu đã chợt nhận ra.

Lúc này người cậu toàn là mồ hôi.

Cậu chạy hết tốc lực đến nơi này.

Cậu không thể di chuyển vì lo lắng nên đã đổ mồ hôi nhiều hơn bình thường. Hơn nữa, ngay cả lúc tỏ tình, cậu cũng ở trong tình trạng căng thẳng nên cũng đã đổ mồ hôi.

Nói cách khác, hiện tại cậu chẳng có gì ngoài mồ hôi cả.

Dù thực lòng không muốn rời đi, những xét đến những khía cạnh khác thì cậu muốn tách nàng ra.

Trong khi đang rời vào tình huống khó xử, lời nói nhẹ nhàng như đầy hào hứng của Ayaka lọt vào tai cậu.

“Bọn mình…đã trở thành người yêu rồi đúng chứ? Đã thực sự thành cặp rồi phải không?”

“Đúng vậy.”

“Vậy,…không cần kìm chế nữa phải không?”

“Ể? Kìm chế là sa…ooo!?”

Haruto đáp lại vì không hiểu rồi đột ngột thốt lên ngạc nhiên giữ chừng.

Đó là bởi Ayaka tự nhiên ôm chặt lấy cậu.

Cô vòng tay qua lưng Haruto và ôm cậu thật chặt, tựa má vào ngực cậu.

Cái ôm nồng nàn đầy bất ngờ của Ayaka khiến tâm trí Haruto trở nên trống rỗng.

Bên tai, cậu nghe thấy những lời bày tỏ cảm xúc của nàng.

“Yêu…em cũng yêu anh…”

Nghe những lời đó, dòng suy nghĩ của Haruto như sắp bị đốt cháy.

Suy nghĩ trong đầu cậu không hoạt động như thường được nữa mà đang tá hỏa.

Người Haruto đầy mồ hôi.

Cậu không muốn Ayaka ghét mình.

Cậu tin rằng nếu bạn gái mình mà nói “Người anh toàn mùi mồ hôi, em chịu không nổi”, thì chắc Haruto sẽ trầm cảm 10 năm mất.

Haruto nhẹ nhàng gọi Ayaka, người đang ôm cậu rất chặt.

“Ayaka nè? Hiện người anh đang đổ mồ hôi và có hơi bốc mùi. Em tách ra một xíu được không?”

Nói rồi, cậu giục Ayaka bỏ mình ra.

Tuy nhiên, nghe thấy những lời ấy của cậu, Ayaka lắc đầu trong khi áp mặt vào ngực Haruto.

“Không, em hông muốn bỏ.”

“Không, nhưng người anh giờ toàn mùi mồ hôi thôi đó”

“Không có mùi. Trái lại, mùi hương của Haruto-kun khiến em thấy bình tĩnh.”

“…A-Anh hiểu rồi…”

Câu nói bất ngờ của Ayaka khiến Haruto cảm thấy vui mừng nhưng cũng không khỏi xấu hổ.

Lẽ nào Ayaka bị cuồng mùi á…?

Ngay cả khi nghĩ như vậy, Haruto vẫn im lặng để cô nàng tiếp tục ôm.

          ______________________________________________________________________________________

Đôi lời từ tác:

Chắc phải đi pha cà phê thui…