Trồi lên cho ae biết tui chưa đi tu
Enjoy!
-------------------------------------
Không có ô
Trên đường từ võ đường trở về nhà.
Haruto nheo mắt nhìn ánh nắng gay gắt trên đỉnh đầu mình rồi rút điện thoại ra khỏi túi và kiểm tra thời gian.
Hiện đã qua 11 giờ trưa.
Có vẻ đây là thời điểm thích hợp để về nhà chuẩn bị bữa trưa và tắm rửa.
Trong khi đang lên kế hoạch trong đầu, có thông báo tin nhắn hiện lên trên điện thoại của cậu.
Haruto nhấn vào thông báo theo phản xạ để kiểm tra tin nhắn.
----Hôm nay mấy giờ anh đến thế?
Người gửi là Ayaka, kèm theo miếng dán chú thỏ thò đầu ra khỏi tường.
Hôm nay là ngày tổ chức lễ hội pháo hoa nên nhiều quầy hàng đã được bày bán, tạo ra không khí như một lễ hội thực sự.
Pháo hoa sẽ bắt đầu bắn từ 19 giờ, thế nên cậu đã lên kế hoạch tới sớm hơn để dạo quanh các quầy hàng cùng Ayaka.
------Anh sẽ đón em lúc 4 giờ
Địa điểm bắn pháo hoa cách nhà em vài ga tàu điện. Tính đến thời gian di chuyển, dạo quanh các quầy hàng rồi tìm chỗ ngồi để xem pháo hoa, Haruto thông báo cho cô thời gian đến đón.
-----Được rồi! Em sẽ chuẩn bị yukata sẵn vào giờ đó!
Ayaka trả lời ngay lập tức. Nhìn vào tin nhắn đó, Haruto không khỏi nở nụ cười.
Ayaka được gọi là thần tượng của trường vì ngoại hình xinh đẹp. Haruto tự hỏi em sẽ đẹp đến mức nào khi mặc yukata. Sức hút lớn nhất từ cô ấy đối với Haruto không phải là ngoại hình mà là nội tâm. Tuy nhiên, với cậu, vẻ ngoài của Ayaka cũng rất hấp dẫn, chỉ cần tưởng tượng em trong bộ yukata cũng đủ khiến cậu mỉm cười.
Haruto cố gắng kiềm chế nụ cười của mình, gửi cho Ayaka nhãn dán con gấu giơ ngón tay cái. Rồi cậu nhanh chóng đi nhanh hơn về nhà.
Khi về đến nhà, Haruto nhanh chóng ăn trưa. Thông thường, cậu sẽ đứng bếp và nấu ăn đàng hoàng, nhưng hôm nay vì bà đi làm và cậu cũng muốn gặp Ayaka sớm nên đã ăn đồ ăn nhanh.
Sau đó, Haruto đi tắm và dùng gel để chỉnh lại tóc.
"Có vẻ như sắp hết rồi..."
Nhìn vào hộp sáp vuốt tóc nhỏ trong tay, Haruto thì thầm. Bình thường, cậu hiếm khi dùng sáp vuốt tóc, nó đã đi cùng cậu với Tomoya từ năm lớp 9. Mặc dù là hộp nhỏ nhất nhưng vẫn dùng được hơn 2 năm. Nhưng kể từ khi gặp Ayaka, lượng tiêu thụ đã tăng đáng kể.
"Phải mua hộp mới thôi..."
Haruto muốn Ayaka ấn tượng tốt về mình, muốn được em nghĩ thật ngầu.
Toujou Ayaka là cô gái có thể làm mê mẩn tất cả mấy đứa con trai. Nên cả hai quyết định giữ bí mật về mối quan hệ ở trường, nhưng Haruto vẫn phải trở thành người phù hợp đứng bên cạnh cô ấy, cả về ngoại hình lẫn nội tâm.
Haruto không được phép chỉ dựa vào tình cảm Ayaka dành cho mình.
Nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, cậu tự nhủ với bản thân quyết tâm như vậy.
Và, lúc đó Haruto chợt nhận ra một điều.
Trong nhà đang trở nên u ám hơn.
"Trời đã bắt đầu nhiều mây hơn rồi..."
Haruto bước đến cửa sổ với vẻ mặt bối rối, nhìn ra ngoài.
Dự báo thời tiết lúc sáng nói hôm nay trời sẽ nắng cả ngày. Tuy nhiên, bầu trời hiện tại lại bị che phủ bởi những đám mây đen dày đặc, che lấp ánh nắng mùa hè.
"Cảm giác chẳng lành chút nào..."
Haruto thì thầm với vẻ lo lắng, khuôn mặt trở nên nghiêm trọng.
Trong tâm trí cậu, hình ảnh cơn giông bão vài ngày trước lại hiện lên.
Thời tiết không ổn định của mùa hè đã gây ra những cơn bão bất thường không có trong dự báo thời tiết. Nghĩ lại, có lẽ nhờ cơn bão đó mà mối quan hệ giữa cậu và Ayaka đã tiến triển, nên đối với Haruto, đó có thể là một điều tốt. Tuy nhiên, đối với cặp đôi hiện tại, cơn mưa bất chợt ngoài dự báo chỉ là một nỗi phiền toái.
"Xin đừng mưa mà."
Haruto cầu nguyện. Nhưng trái với lời cầu nguyện ấy, bầu trời càng lúc càng u ám, khiến cậu càng thêm lo lắng.
Đến lúc chuẩn bị ra khỏi nhà để đón Ayaka thì những giọt mưa lớn bắt đầu rơi từ những đám mây đen trên bầu trời.
"…Tệ thật."
Mưa nhanh chóng trở nên dữ dội, âm thanh mưa đập mạnh vào nhà vang lên rõ ràng. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cậu thấy mưa nặng hạt đến mức làm mờ tầm nhìn, không ngừng đập mạnh xuống mặt đất.
Nếu bây giờ ra ngoài, dù có cầm ô cũng sẽ bị ướt sũng trong vài giây.
"Phiền phức thật chứ..."
Haruto nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, căm ghét những giọt mưa đang rơi không ngừng. Lúc đó, điện thoại cậu vang lên thông báo nhận được tin nhắn.
----Mưa rồi…
Tin nhắn từ Ayaka, và từ câu chữ Haruto có thể cảm nhận được sự lo lắng của em. Vẫn với vẻ mặt khổ não, cậu trả lời tin nhắn.
----Trời mưa đột ngột quá. Nhưng chắc sẽ qua nhanh thôi.
----Nếu vậy thì hay quá…
Haruto muốn làm dịu đi sự lo lắng của Ayaka nên đã gửi một tin nhắn lạc quan. Tuy nhiên, như thể chế giễu nỗ lực của cậu, thời tiết ngày càng tồi tệ hơn, đến mức có cả sấm chớp.
-----Không biết liệu trời có tạnh trước khi lễ hội bắt đầu không nữa?
Tin nhắn từ Ayaka làm Haruto hình dung ra cảnh em lo lắng, mắt rủ xuống vì sợ buổi hẹn hò sẽ bị hủy.
-----Kiểm tra dự báo thời tiết nào.
Sau khi trả lời như vậy, Haruto lập tức kiểm tra tình hình thời tiết hiện tại trên mạng. Khi xem đến khu vực mình sống, mặt cậu nhăn lại.
"Ugh... Đỏ chót..."
Trên trang web mà Haruto đang xem, lượng mưa được biểu thị bằng màu sắc, và khu vực nơi cậu sinh sống được hiển thị bằng màu đỏ đậm, nghĩa là mưa rất to.
"Trời mưa thế này bao giờ mới ngừng trời?"
Kiểm tra sự di chuyển của mây trong vài giờ tới. Dự báo cho thấy mây mưa sẽ tiếp tục kéo dài.
"Thật luôn..."
Haruto cau mày. Ngay lúc đó, cậu nhận được tin nhắn từ Ayaka.
-----Em cũng xem dự báo rồi, có lẽ sẽ còn lâu lắm mới tạnh…
Tin nhắn đi kèm với hình ảnh chú thỏ có đôi mắt ươn ướt như sắp khóc.
-----Đợi thêm chút nữa không?
-----Anh không cần phải ép mình đến đón em đâu. Gặp nhau tại lễ hội luôn cũng được mà.
-----Ừ, tệ nhất thì chắc phải vậy thôi.
Nếu mưa không ngừng, việc đến nhà Ayaka rồi đi đến địa điểm bắn pháo hoa có thể khiến họ trễ giờ. Âm thanh ồn ào của mưa liên tục vang lên trong nhà, khiến Haruto càng thêm lo lắng.
Lẽ ra bây giờ nếu trời không mưa, cậu đã ra khỏi nhà để đón Ayaka. Nhưng mưa vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
“….Bộ đây là trời phạt hay gì”
Haruto nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ treo tường rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, miệng lẩm bẩm.
"Có phải trời đang tức giận vì mình dám hẹn hò với Ayaka, một nàng tiên đẹp tuyệt trần chăng?"
Thời tiết bên ngoài khắc nghiệt đến mức khiến cậu cảm thấy như vậy.
Cuối cùng cũng đến giờ mà lẽ ra cậu phải đi tàu đến địa điểm bắn pháo hoa. Bên ngoài vẫn mưa rất lớn.
"…Liệu lễ hội pháo hoa có tiếp tục không đây?"
Haruto tự hỏi và kiểm tra trang web chính thức của lễ hội pháo hoa. Trên trang đầu, có thông báo bằng chữ đỏ “Về việc hoãn tổ chức do thời tiết xấu”. Cho biết, do thời tiết không cải thiện và có cảnh báo sấm sét kèm với cảnh báo mưa lớn nên để đảm bảo an toàn, lễ hội sẽ được chuyển sang ngày khác.
Haruto ngỡ ngàng trước thông tin hoãn lễ hội pháo hoa. Khi cậu còn đang bàng hoàng thì điện thoại reo lên. Trên màn hình hiện lên tên "Ayaka".
Haruto nhanh chóng nhấn nút nghe.
"…Alo."
"A, Haruto-kun… lễ hội pháo hoa bị hoãn rồi nhỉ…"
Giọng nói của Ayaka nghe thật buồn bã, khiến Haruto cũng cảm thấy chán nản theo.
"Ừ, anh cũng vừa xem trên trang web."
"…Tiếc thật đó."
"Ừ, nhưng nó chỉ bị hoãn chứ không hủy. Chúng ta sẽ cùng đi vào tuần sau."
"Ừ… Ừm, đúng vậy!"
Giọng Ayaka trở nên tươi sáng hơn. Dù cố gắng tỏ ra lạc quan, Haruto vẫn cảm nhận được sự buồn bã trong lời nói của em, khiến cậu thấy thật khó chịu.
"Tuần sau chúng ta sẽ cùng nhau xem pháo hoa mà! Nghĩ theo cách này, thời gian để mong đợi và háo hức sẽ kéo dài thêm, cũng không tệ lắm đúng chứ!"
Haruto mỉm cười nhẹ khi nghe Ayaka cố gắng tích cực. Cậu quyết định không để thời tiết phá hỏng tâm trạng của mình cùng Ayaka, và lên kế hoạch cho một buổi hẹn khác.
"Đúng. Chúng ta sẽ có thêm thời gian để mong chờ và chuẩn bị kỹ lưỡng hơn. Tuần sau sẽ tuyệt vời hơn nhiều."
"Ừ! Em cực kỳ mong đến tuần sau đó."
Cả hai cùng cười, dù trong lòng vẫn còn chút buồn. Họ cùng nhau chia sẻ niềm mong đợi về lễ hội pháo hoa vào tuần sau, cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, cả hai vẫn sẽ cùng nhau trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất như này.
Nhưng những lời cố tỏ ra vui vẻ của Ayaka khiến Haruto cảm thấy không thoải mái.
"Ayaka…"
"A, hôm nay Haruto-kun không được ra ngoài đâu nhé? Trời mưa thế này mà ra ngoài sẽ ướt sũng rồi lại bị cảm cho xem."
Trước đây, Haruto từng bị ốm vì mặc áo ướt, nên cậu không thể phản bác lại lời em.
"Đúng rồi. Mai em đến nhà Haruto-kun nhé? Em muốn chính thức chào bà khi chúng ta trở thành người yêu."
"Ừ, được thôi. Chắc chắn bà sẽ rất vui."
"Vậy… hẹn gặp lại vào ngày mai."
"Ừ… hẹn gặp lại ngày mai."
Haruto kết thúc cuộc gọi với cảm giác tiếc nuối. Đặt điện thoại xuống bàn, cậu thở dài nặng nề.
Tựa lưng vào tường, ngước nhìn lên trần nhà và nhắm mắt lại. Trong tâm trí, Haruto thấy hình ảnh Ayaka với vẻ mặt buồn bã.
Lúc đó, cậu nhớ lại. Nhớ về lần trước khi Ayaka muốn hôn, và cậu đã tránh né điều đó. Nhớ biểu cảm của Ayaka khi đó.
"Nếu cứ thế này thì mình sẽ phá vỡ lời hứa..."
Trong tiếng ồn của mưa, Haruto lẩm bẩm.
Khi tỏ tình với Ayaka, Haruto đã hứa.
"Ayaka, anh hứa đấy. Từ giờ sẽ không trốn chạy nữa. Sẽ không để em buồn nữa."
"...Thật không?"
"Ừ. Anh sẽ không bao giờ, tuyệt đối không."
Giọng Ayaka trong cuộc gọi lúc nãy nghe rất vui vẻ. Em cố nén sự buồn bã và mạnh mẽ tỏ ra vui vẻ. Hình ảnh đó rõ ràng trong tâm trí Haruto khi cậu mở mắt và đứng dậy.
"Được rồi."
Haruto nhỏ giọng tự động viên mình, kiểm tra một vài thứ trên điện thoại, sau đó gói ghém những gì có thể mang theo vào ba lô và tiến đến cửa ra vào.
Cầm lấy chiếc ô dựng cạnh cửa, cậu lao ra ngoài trong cơn mưa lớn, sẵn sàng ướt sũng để gặp Ayaka.