Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 92



Enjoy!

---------------------------------------------------------------

Sống thử? Sống cùng nhau? Sống một mình?

Dưới bầu trời xanh rộng rãi và dễ chịu.

Một làn gió nhẹ nhàng thổi qua mái trường, xoa dịu ánh nắng oi bức của mùa hè. Ở một góc sân thượng, nơi lý tưởng để ăn trưa dưới ánh mặt trời. Tiếng kêu ngạc nhiên của Tomoya vang lên từ phía bóng của tháp nước.

"Cái gì!? Ể!? Chẳng phải đó là sống thử rồi à!?"

Tomoya suýt làm bay bánh mì yakisoba mua từ cửa hàng tiện lợi ra khỏi miệng, khi nghe lời thú nhận gây sốc từ Haruto.

"Này, đừng làm bay bánh mì yakisoba. Bẩn quá."

"Thằng ngốc! Nghe tin chấn động như vậy thì làm bay một hai miếng yakisoba là chuyện bình thường!"

"Đừng coi đó là chuyện bình thường. Hành xử cho đàng hoàng cái, nuốt hết đồ trong miệng rồi mới nói."

Haruto nói như một người cha dạy dỗ con cái. Bỏ qua lời than phiền của Haruto, Tomoya hăng hái hỏi thằng bạn thân.

"Sống thử với Toujou-san là ước mơ của mọi thằng con trai đó! Tuyệt vời ông mặt trời luôn!"

"Đừng có nói to!"

Haruto nhìn quanh sau khi Tomoya hưng phấn hét lên, rồi giơ ngón tay trỏ lên môi ra hiệu.

Ở trường của Haruto, sân thượng được mở cửa cho học sinh. Những ngày thời tiết đẹp, các học sinh mang theo bữa trưa ăn dưới ánh mặt trời dễ chịu. Tuy nhiên, góc mà Haruto và Tomoya đang ở rất ít biến đến vào giờ trưa vì nó nằm sau bóng của tháp nước. Hầu hết học sinh đến sân thượng để tìm chỗ có ánh nắng, thế nên khu vực này là nơi lý tưởng để nói mấy chuyện riêng tư.

Hiện tại, trên sân thượng, ngoài nhóm của Haruto còn có hai nhóm khác đang ăn trưa. Cả hai nhóm đều cách xa nhóm của Haruto và đang vui vẻ trò chuyện dưới ánh mặt trời. Haruto thở ra nhẹ nhàng rồi quay sang Tomoya.

"Mày nói là sống thử, nhưng không phải kiểu chỉ là hai người yêu nhau sống cùng nhau đâu?"

"Khác quái gì chứ?"

"Ý tao là, khi nói đến sống thử, tao tưởng tượng đến cảnh chỉ có hai người yêu sống cùng nhau thôi."

"Ừm, nghe cũng đúng..."

Nghe lời Haruto, Tomoya trầm tư suy nghĩ. Hôm qua, Shuichi đã đề nghị thuê bà cậu làm quản gia nội trú và mời Haruto đến sống ở nhà Toujou. Khi Haruto kể lại điều này cho Tomoya trong giờ nghỉ trưa, cậu ta đã hào hứng nói rằng đó là sống thử. Tuy nhiên, theo đề nghị từ nhà Toujou, sẽ có Shuichi, Ikue, Ryouta và bà cậu cùng sống dưới một mái nhà. Tình huống đó khác xa với khái niệm sống chung mà Haruto nghĩ đến.

"Ở nhà Toujou có rất nhiều người, kể cả bà tao nữa, sao gọi là sống thử được?"

"Ừm, nhưng mà... tình huống này còn hơn cả sống thử ấy chứ?"

Tomoya, vẫn khoanh tay suy nghĩ, mở miệng.

"Đó là bước tiến lớn hơn cả sống thử đó. Sống cùng gia đình người yêu, chỉ cần cả hai sau khi trưởng thành rồi ký giấy là xong."

"Chưa đâu! Bọn tao mới hẹn hò được một tuần thôi mà!"

"Fu~, Haru-san nè, tình yêu đích thực sẽ không màng đến thời gian."

Tomoya lạ lùng nói với vẻ t nghiêm túc khi vuốt tóc mái. Haruto nhăn mặt trước lời nói của thằng bạn chí cốt.

"Gì vậy cha? Vừa rồi mày làm tao thấy rợn người đó."

"Tao đang đóng vai nhà truyền đạo tình yêu mà."

"Nhà truyền đạo tình yêu là cái gì?"

Tomoya đùa, Haruto nhìn thằng bạn với vẻ mặt ngán ngẩm.

"Mày không biết à? Là người truyền bá tình yêu và khuyến khích hôn nhân đấy."

"Nghe mày kể thì thấy giống lừa đảo hơn."

Haruto châm chọc, Tomoya cười lớn.

"Thực ra, trường hợp của Haru không phải sống thử mà là sống cùng nhà."

"Sống cùng nhà... à?"

"Đúng đó."

Tomoya gật đầu, rút điện thoại ra tra cứu nghĩa của từ "sống cùng nhà" và đưa cho Haruto xem.

"Đây! Sống cùng nhà nghĩa là vợ chồng hoặc gia đình sống chung một nhà!"

"Nhưng bên dưới có ghi là người không phải là thành viên trong cùng một gia đình sống cũng được mà?"

"Vậy chẳng phải tình huống của Haru rồi sao?"

"Ừ... đúng nhỉ..."

Haruto buộc phải đồng ý với Tomoya.

"Vậy là tao sẽ sống cùng nhà với Ayaka, hay đúng hơn là nhà Toujou nhỉ?"

"Đúng vậy! Ghen tị với mày thật!"

Tomoya vừa cười vừa đập nhẹ vào Haruto. Cậu nhẹ lắc đầu.

"Nhưng tao không sống ở đó mãi. Không thể để nhà tao trống mãi được."

Sống cùng nhà nghe như là luôn sống ở đó. Trong khi đó, Haruto sẽ đi lại giữa nhà hiện tại và nhà Toujou. Tần suất và thời gian sẽ được bàn bạc sau với gia đình Ayaka.

Đối với Haruto, sống cùng Ayaka là một điều hấp dẫn, nhưng ngôi nhà mà cậu lớn lên cũng quan trọng không kém. Ngôi nhà có cha mẹ Haruto, di ảnh và bàn thờ của ông nội, nên không thể để trống lâu.

"Ngôi nhà không có người ở sẽ xuống cấp nhanh chóng."

"Nhưng mà, lúc bà của Haru làm quản gia ở nhà Toujou, mày sẽ ở nhà một mình đúng không?"

"Ừ, đúng vậy."

Vì lo lắng điều đó, Shuichi đã đề nghị Haruto cùng sống chung.

"Vậy là Haru sẽ sống cùng nhà với Toujuo-san, đồng thời cũng trải nghiệm sống một mình?"

"Mày suy nghĩ quá lạc quan rồi."

Haruto cười khổ khi nhìn thấy vẻ hứng thú trên gương mặt thằng bạn thân.

"Thực ra, bà tao sẽ làm việc như thế nào và bản thân sẽ ở nhà Toujou bao lâu thì vẫn còn phải bàn thêm. Không chắc mọi thứ sẽ thế nào đâu."

"Hừm. Khi nào thì mọi người sẽ bàn bạc chuyện đó?"

"Thứ bảy tuần này, tao và bà sẽ đến chào hỏi gia đình Toujou."

Hôm đó, cả Shuichi và Ikue đều nghỉ làm, nên Haruto và bà sẽ cùng Ayaka và Ryouta thảo luận về công việc của bà, cũng như thời gian Haruto sẽ ở lại nhà Toujou.

Nghe Haruto nói, Tomoya khẽ thì thầm "Vậy à" và uống một ngụm nước cam. Haruto thắc mắc về sự kết hợp giữa bánh mì yakisoba và nước cam của Tomoya, rồi cũng uống café sữa mà Tomoya mua cho mình. Haruto đã ăn xong hộp bentou tự làm.

"Này, cuối tuần này là lễ hội pháo hoa bị hoãn đúng không? Haru sẽ đi với Toujou-san chứ?"

Tomoya vừa bóp nát hộp nước cam vừa nhìn Haruto.

"Ừ, kế hoạch là vậy."

"Sống cùng nhau thì khỏi cần hẹn hò, tiện quá nhỉ."

"Nghe cũng hợp lý... nhưng tao nói rồi, mọi thứ sẽ quyết định sau cuộc thảo luận vào thứ bảy."

Trừ khi quyết định ở lại từ hôm thứ bảy, Haruto và Ayaka sẽ không rời nhà cùng lúc.

"Chắc sẽ không có chuyện quyết định xong là ở lại luôn đâu."

"Thế à? Nghe nói mày được gia đình Toujou quý mến lắm mà. Khả năng cao ấy chứ."

Lời Tomoya làm Haruto nghĩ đến Ryouta, người sẽ vui mừng hết mức nếu Haruto ở lại. Cậu có thể tưởng tượng rõ cảnh Ryouta nài nỉ cậu ở lại sau đó.

"Ừ, có thể lắm."

"Thấy chưa? Ghen tị thật đấy."

Tomoya khoanh tay sau đầu và ngước nhìn trời, liên tục nói "ghen tị."

"Sống cùng con gái thì chắc chắn sẽ có mấy tình huống bất ngờ."

"Tình huống bất ngờ gì cơ?"

"Kiểu như tình cờ thấy Toujou-san không mảnh vải che thân trong phòng tắm chẳng hạn."

"Đây không phải manga, không đời nào chuyện đó xảy ra."

Haruto nhìn thằng bạn với vẻ mặt ngán ngẩm.

"Hay là Toujou-san ngái ngủ nhầm giường, rồi chui vào giường của Haru?"

"Chắc chắn Ayaka sẽ không đến mức đó đâu... chắc vậy."

Haruto phủ nhận nhưng không tự tin như lần trước. Sau kỳ nghỉ hè, Haruto nhận ra Ayaka khá ngây thơ và có cái nhìn lệch lạc về tình yêu, nên khả năng này tuy rất thấp nhưng không thể hoàn toàn phủ nhận.

Haruto tưởng tượng Ayaka chui vào giường mình, mặt cậu đỏ lên. Tomoya thấy vậy liền cười nhếch mép.

"Tuyệt ghê ha, sống cùng Toujou-san. Kaidou-senpai mà biết, chắc sẽ khóc máu luôn đấy."

"Anh ta sẽ không làm chuyện đau lòng vậy đâu. Với lại, bọn tao sẽ giữ bí mật chuyện hẹn hò một thời gian."

"Nếu Haru tuyên bố là bạn trai cổ bây giờ, chắc sẽ gây ra cơn chấn động."

Sau kỳ nghỉ hè, Ayaka đã tuyên bố có người mình thích, làm đề tài này được bàn tán khắp nơi. Ở lớp, hành lang, đâu đâu cũng nghe thấy chuyện đó.

"Tạm thời không thể tiếp cận Ayaka ở trường..."

"Đừng buồn quá bạn tao ơi. Khi về nhà, mày sẽ được ở bên cô ấy suốt mà."

Tomoya trêu chọc khi thấy Haruto cúi đầu xuống. Khi Haruto định đáp lại thì có tiếng bước chân đến gần, cậu vội ngậm miệng. Tomoya cũng nhận thấy, ngừng cười và lắng nghe.

Họ đang ngồi dựa lưng vào chân tháp nước, nên không thấy người đang đến gần. Tiếng bước chân càng lúc càng gần, rồi một người xuất hiện từ bóng tháp nước.

"Ồ? Akagi và Otsuki đây mà. Hai cậu làm gì ở đây?"

Đó là Saki, cô nhìn hai người với vẻ ngạc nhiên.

Haruto thở phào nhẹ nhõm khi thấy đó là Saki. Cô biết mối quan hệ giữa Haruto và Ayaka, nên không cần lo lắng về cuộc trò chuyện vừa rồi.

"Mình đang nói chuyện với Tomoya về Ayaka."

"À, ra thế nên mới ở chỗ vắng vẻ này ha."

Saki gật đầu hiểu chuyện.

"Aizawa-san thì sao?"

"Mình cũng đang tìm một nơi vắng vẻ cùng Ayaka--"

"Haruto-kun!?"

Một giọng nói vui mừng vang lên, từ sau lưng Saki, Ayaka xuất hiện với nụ cười rạng rỡ như nắng hè.