Đồng Dao vừa mở Wechat ra, thấy tin nhắn mà bạn thân Kim Dương gửi tới, đầu tiên cô sửng sốt ba giây, sau đó đưa tay mò lấy túi bánh bích quy trên bàn nhét vào miệng tìm kiếm cảm giác an ủi, suy nghĩ một lát rồi nhắn lại: “Vì sao chia tay?”
[Trèo cao không tới.]
Bốn chữ chữ ngắn gọn xuất hiện trước mắt, Đồng Dao nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, sau đó liền ‘ Ồ’ một tiếng, rồi mới nhớ ra, mình có ồ bao nhiêu lần thì người ở bên kia điện thoại cũng nghe thấy.—————————-
Ngả Giai- bạn trai Kim Dương là một game thủ chuyên nghiệp trong Liên Minh Huyền Thoại, cũng chính là “tuyển thủ thể thao điện tử” trong miệng mọi người. Kể từ khi các quốc gia chính thức công nhận thể thao điện tử là một môn thể thao thì tuyển thủ thể thao điện tử bất kể đãi ngộ hay là danh tiếng đều cao thêm một bậc.
Tuy rằng thực tế thì đại đa số các tuyển thủ đều là những thanh thiếu niên nghiện Internet với tư tưởng hết sức đơn thuần rằng chỉ cần có máy tính là có thể sống hạnh phúc an nhiên qua ngày.
Nhưng nếu bàn chuyện yêu đương cùng bọn họ thì chẳng khác gì hẹn hò cùng với minh tinh.
‘….. Nếu biết trước thì đã không đồng ý với cái tên nghiện mạng kia.’
Đồng Dao lại lấy miếng bánh bích-quy nhét vào miệng, đại khái là vì không biết đến bao giờ bạn thân mới từ trạng thái nóng giận bình ổn trở lại, cho nên cô dứt khoát nhấn vào biểu tượng Liên Minh Huyền Thoại trên màn hình máy tính đặt trên bàn.
Trên màn hình đều là chữ Hàn, gần đây cô đều chơi ở server Hàn, bởi vì ngành thể thao điện tử ở Hàn Quốc phát triển rất mạnh, cho nên dưới tác động của hiệu ứng kéo theo thì cao thủ ở server Hàn cũng nhiều hơn, vì thế mà các tuyển thủ có chút đẳng cấp đều tới server Hàn.
Đồng Dao cũng từng gặp qua vài người.
Đăng nhập vào trò chơi, còn chưa chính thức bắt đầu xếp hàng để chờ xếp đối thủ, trên góc màn hình nền nhảy ra một khung đối thoại, là một ID tiếng Anh, Đồng Dao hơi nheo mắt lại chờ xem người này nói gì, không ngờ người bên kia đã nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
[ hi, friend. Would you like come to China play game?] (chú ý: mọi sai sót về tiếng Anh đều là chủ ý của tác giả, không phải do lỗi đánh chữ)
—Xin chào người anh em. Bạn có muốn đến Trung Quốc làm game thủ hay không? —
……Hờ, loại Tiếng Anh 3 đồng bạc.
Đồng Dao ngậm miếng bánh quy trong miệng cười ra tiếng.
Sau đó liền thuận tay gõ lại vài chữ.
[Wo shi zhongguo ren (tôi là người Trung Quốc)]
Người bên kia trầm mặc 3 giây, sau đó trên màn hình liền xuất hiện một tràng dài—
Hahahahahaha—-
[ni. da de bu cuo ( cậu chơi game cũng không tồi) duo da le (bao tuổi rồi), yaobuyao lai da zhiye ( vậy có muốn là tuyển thủ game hay không)? wo shi ZGDX zhan dui de (tôi đến từ đội Telecom China ZDGX).]
Đồng Dao nhìn chằm chằm vào bốn chữ trên màn hình thật lâu, nửa ngày mới ‘A’ lên một tiếng, mẹ Đồng Dao đang làm cá ở phòng bếp ngay bên cạnh hoảng sợ, cầm theo dao thái vọt vào: “Làm sao, làm sao? Có con gián?”
“Mẹ, có người tìm con đi làm tuyển thủ game.”
Đồng Dao chỉ tay vào màn hình máy tính, nói “là một đội rất có danh tiếng, được Telecom Trung Quốc tài trợ, trụ sở chính tại Thượng Hải”
Mẹ Đồng “Ồ” lên một tiếng, không biểu hiện ra bất cứ cảm xúc nào “Cuối tuần trước mẹ cũng nhận được điện thoại nói rằng khi mua cá ở siêu thị trúng được một chiếc xe Rolls Royce.”
Đồng Dao: “…”
Mẹ Đồng: “Con cứ như thế bị lừa? Còn chơi game không đọc sách? Cả ngày ôm lấy cái máy tính, đã làm xong bài chưa?”
“Đại học năm nhất làm gì có bài tập nghỉ hè…” Đồng Dao vừa giải thích vừa nghiêng đầu nhìn màn hình, liền sửng sốt “Họ nói lương một năm sáu mươi vạn (about 210 triệu VNĐ), tham gia thi đấu thì sẽ có thêm, nếu không hài lòng thì có thể đề xuất.”
“…” mẹ Đồng nói “Con mau cho người ta phương thức liên lạc.”
“Không phải nói rằng đó là kẻ lừa đảo hay sao?”
“Kẻ lừa đảo sẽ nói sáu trăm vạn.”
“Có khả năng đây không phải là một kẻ lừa đảo thích phô trương.”
“Cho kẻ lừa đảo số điện thoại của con thì con cũng chẳng mất đi miếng thịt nào.”
“Không phải mẹ bảo muốn con đọc sách hay sao?”
“Tạm nghỉ học, kiếm xong sáu mươi vạn lại quay về học tiếp’, Mẹ Đồng vung chiếc dao trong tay, ‘Mau cho anh ta số điện thoại.”
Dường như chỉ cần Đồng Dao dám nói không thì ngay giây tiếp theo chiếc dao kia sẽ yên vị mà nằm ở trên gáy cô, Đồng Dao lắc lắc đầu suy nghĩ, sau đó lại gõ lên máy tính một hàng chữ.
[Sorry, wo se nvde (xin lỗi, tôi là nữ) dabuliao LPL (không đánh LPL được) ]
LPL là tên viết tắt của league Liên Minh Huyền Thoại khu vực Trung Quốc, toàn bộ cuộc thi có mười hai đội, ZGDX là đội đứng top đầu, có rất nhiều tuyển thủ ngôi sao, fan trong ngoài nước chiếm số lượng lớn —— so với bạn trai của Kim Dương. Ô, không phải, là bạn trai cũ Ngả Giai ở đội YQCB thì lợi hại hơn một chút.
Đồng Dao cũng rất thích đội ngũ này, những trận đấu nào có bọn họ cô cũng đều chú ý.
Lúc đầu khi thấy người ở đội ngũ này đến liên hệ với cô, cô rất vui vẻ. Hiện tại thì lại có một vấn đề, mà vấn đề là——
Cô là nữ.
Ngoại trừ năm ngoái khu vực Bắc Mỹ đã có một nữ tuyển thủ tham gia thi đấu, nhưng nhìn vào tất cả các giải thi đấu trên toàn thế giới, hầu như còn chưa thấy có một nữ game thủ thứ hai đứng ở trên vũ đài chói mắt kia—- khu vực Bắc Mỹ làm như vậy đã tạo nên một chấn động nhỏ.
Đồng Dao vuốt vuốt mặt nhìn phía khung chat đối diện, phát hiện đối phương vẫn chưa đáp lại, cô cũng biết là có khi không có câu tiếp theo, trong lòng liền có cảm giác không rõ là thất vọng hay là cái gì khác. Bỗng nhiên cũng không có tâm trạng chơi game. Cô đang chuẩn bị tắt khung đối thoại thì bỗng thấy người kia nhắn tin.
[Girls is OK. Xiao jiejie (chị gái nhỏ), lai gao ge daoxinwenba (vậy thì cùng làm một cơn địa chấn thật lớn đi)!]
“…”
Bỗng nhiên cảm thấy tiếng Anh ba đồng kia cũng thật là đáng yêu mà.
Dựa vào tâm lý lạc quan “dù là kẻ lừa đảo tốt hay xấu nhưng khiến lão nương vui vẻ lão nương đều thích”. Đồng Dao gửi số điện thoại của mình cho đối phương, sau đó thoát khỏi trò chơi.
Sau đấy cô liền phát hiện cô sắp tự bạo vì số tin nhắn của bạn thân.
[Anh ta chỉ biết chơi trò chơi, có mà chơi cái rắm ấy, trò chơi so với bạn gái còn quan trọng hơn. Mình nói hôm nay tâm trạng hôm nay của mình không tốt, cậu đoán xem anh ta nói như thế nào. Anh ta nói, anh ta huấn luyện thi đấu thua, tâm trạng cũng không tốt, (mặt khóc lóc).]
[Mình nói mình muốn gặp anh ta, anh ta nói được thôi vợ yêu, tối nay anh sẽ phát trực tiếp, em đến xem đi, nhân tiện gửi cả cá viên đến cho anh (*là quà mà người xem sẽ gửi cho người đang phát trực tiếp) (mặt cười).]
[Mình nói mình đi học mệt quá, anh ta nói anh ta chơi game cũng rất mệt.]
[Thật là tức chết mình! Cậu nói thử xem, hôm qua mình thấy anh ta mặc một bộ quần áo mà mình chưa thấy bao giờ, trông rất được, nhìn là biết không phải là thẩm mĩ đàn ông, mình hỏi anh ta làm sao có bộ quần áo này, anh ta nói là fan đưa! A a a là fan nữ tặng! Người như vậy mà cũng có fan nữ— mình làm sao có thể nói áo này mặc đẹp, tất nhiên là phải nói xấu muốn chết, kết quả là anh ta lại nói tấm lòng của fan, mặc một chút để biểu thị lòng cảm ơn. Con mẹ nó! Tấm lòng của fan là tâm ý, tấm lòng của mình là cứt chó à?!]
[Mình chịu đủ cái loại này rồi, mệt tâm.]
[Khó khăn lắm mới có một buổi nghỉ huấn luyện, muốn cùng anh ta đi ra ngoài ăn cơm anh ta cũng không muốn…..nằng nặc đòi ở trong Trung tâm tự huấn luyện. Mình thấy cũng cảm động, một thanh niên cố gắng như vậy mà sao vẫn chưa đoạt quán quân. Lão thiên gia, chắc chắn mắt ông mọc ở sau mông!]
[Anh ta còn yêu bàn phím hơn cả yêu mình, quan trọng là cái bàn phím kia là do mình tặng.]
[Mỗi lần hẹn hò đều nói về trò chơi, chơi thì thôi đi nhưng anh ta còn dám chê đồ ăn mình làm, làm ơn, con gái chỉ cần xinh xắn đáng yêu là tốt rồi, nếu trên thế giới vừa có người dễ thương lại biết chơi game, vậy thì tại sao lại xuất hiện cái sinh vật nghiện game như bọn họ?]
[Thật là tức chết mình.]
Đồng Dao vừa xem vừa cười như điên.
Cười mãi cuối cùng cô cũng hơi ngượng, lười biếng gõ một hàng vào khung chat: ‘Tớ mời cậu đi ăn tiệc, vui vẻ hơn chưa?’ Sau đó, phía bên kia liền nhảy ra một hàng chữ—–
[Dao Dao, nếu là cậu, cậu có chọn yêu đương cùng với tuyển thủ game hay không?]
Đồng Dao đánh một nửa câu liền dừng lại, suy nghĩ một chút, lại xóa toàn bộ, sau đó cô liền im lặng, rồi giống như suy nghĩ đến cái gì, thu lại nụ cười trên khóe môi, cô đánh một hàng chữ—-
[Nếu là mình, mình sẽ không yêu đương cùng tuyển thủ. Đã có sự nhẫn nại như vậy mà không để dành để thi vào Bắc Đại hay Thanh Hoa thì thật đáng tiếc]
Tác giả có lời muốn nói: xin chào mọi người, đây là lần đầu tiên viết truyện ngôn manh mới.
QAQ
Đây là một câu chuyện về một tuyển thủ nữ và đồng đội tham gia league Liên Minh Huyền Thoại.Thực ra thì ở Trung Quốc vẫn chưa có tuyển thủ nữ nào tham gia những giải đấu lớn. Nhưng năm ngoái, ở khu vực Bắc Mĩ đã có một tuyển thủ nữ đánh phụ trợ, tạo nên một tin tức kinh thiên động địa hahahahahahahahahahaha—-
[dưới là một số thông tin cơ bản về giải LPL]
Tencent League of Legends Pro League (LPL), được tổ chức lần đầu vào mùa xuân 2013 bởi Tencent. Ba đội chơi đứng đầu trận playoff sẽ có 1 vé tham dự League of Legends World Championship playoff (tức là thi đấu để chọn ra 8 đội mạnh nhất năm trên toàn thế giới.
Tổng giá trị giải thưởng là ¥2,350,000, tức khoảng 8.35 tỷ VNĐ
Cách thi đấu bắt đầu từ giải Mùa hè 2017:
- 12 đội sẽ được chia thành 2 nhóm 6
– Các đội được xếp hạng theo thành tích thi đấu của giải mùa xuân 2017
- Giải đấu kéo dài 10 tuần và được chơi thành các vòng đôi
- đội chiến thắng mỗi trận sẽ được 1 điểm
- Đội vô địch tự động đủ điều kiện thi đấu trong giải vô địch thế giới
Các đội tham gia (cái này thì mỗi mùa sẽ khác nhé, hiện tại có vẻ đã nhiều hơn 12 đội rồi,)
: EDward gaming; Invictis gaming; Snake esports; LGD Gaming; OMG; Team WE; Team King; Vici Gaming; DAN Gaming; IMay; NewBee; Royal Never Give Up; Suning Gaming; JD Gaming;TOPsports Gaming; Rogue Warriors; Bilibili Gaming; FunPlus Phoenix
Bảng xếp hạng các đội từ cao đến thấp theo thứ hạng các mùa thi đấu: