Phút thứ 3, ác ý muốn giết Kim Vũ Quang của Đồng Dao được thể hiện quá rõ ràng, vừa vào đã nhiều lần tiến lên trao đổi máu—- Lúc đầu đúng là có hiệu quả, Kim Vũ Quang thực sự bị sự hổ báo của cô làm mất mấy con lính, ngay cả bình luận viên cũng liên tục kinh ngạc mà hô “crazy”…
Nhưng trong đường truyền nội bộ của ZGDX, giọng chỉ huy của Lục Tư Thành vẫn rất lãnh đạm: “Tiểu Bàn lùi về sau kéo lính, đừng đẩy, đừng có đẩy, cậu đẩy lính lên đi rừng bên kia sẽ đến—– “
Lão Miêu: “Đi rừng đang trốn trong bụi cỏ đường trên của em, lần này là giác quan thứ sáu của động vật họ mèo em đây, Lão K, anh đến đây đi, em sợ.”
Lục Tư Thành bình tĩnh đổi giọng: “Dừng tay, Tiểu Bàn… Cậu đẩy lính qua thì đường trên bên kia sẽ TP xuống đấy.”
Lão Miêu nghe vậy lập tức nói: “Đẩy nhanh đi, đường trên của họ cút rồi thì em có thể một mình vui vẻ tự do mà chơi.”
Tiểu Bàn không chịu nổi 2 bên giằng co nên trốn luôn vào bụi cỏ: “Ông đây biến về nhà rồi, hai người cứ ở đấy mà ganh nhau đi.”
Lão Miêu, Lục Tư Thành: “…”
Lục Tư Thành không lảm nhảm được với Tiểu Bàn, đành phải chuyển mục tiêu, tranh thủ thời gian chờ về nhà, anh chuyển tầm nhìn qua đường giữa: “Ai qua đường giữa lôi cô nàng chó điên đang cắn càn kia về đi, đẩy lính lên cao như vậy, có phải em muốn chết không? Không thể nào có chuyện OP cứ để yên cho em bắt nạt Kim Vũ Quang như vậy… Em sắp hết năng lượng rồi mà còn—–“
Chữ “lên” còn chưa kịp nói đã nhìn thấy đi rừng đối phương được bảo đảm bởi “giác quan thứ sáu của động vật họ mèo” bất ngờ nhảy ra từ con sông, may mà Đồng Dao phản ứng nhanh, gần như ngay khi đầu Kindred vừa thò ra từ bụi cỏ thì cô cũng Tốc Biến lùi về sau rồi—– Nhưng phản ứng của Kim Vũ Quang cũng rất nhanh, lập tức Tốc Biến theo dùng bom giữ lấy Đồng Dao, sau khi thời gian bị giữ lại kết thúc, lượng máu của Đồng Dao đã thấy đáy!
Đồng Dao trốn sau trụ, lúc này một đợt lính của OP đẩy đến, Kim Vũ Quang theo đợt lính tiến vào trụ, ban đầu án binh bất động cho đến khi tiến vào được phạm vi tấn công mới dùng bộ kỹ năng thu hoạch cái mạng với chút máu tàn của Đồng Dao—–
First Blood!
Đồng Dao giận dữ quăng chuột miệng chửi một câu “đm”, cô thấy được bóng dáng của Ngải Giai trên người Kim Vũ Quang—- một tuyển thủ cực kỳ giỏi trong việc phòng ngự phản công. (*)
(*) nghe quen ko, tui mới học được câu này nhớ bóng đá hựa hựa
Đối với kiểu người này, trước chung kết giải mùa hè Đồng Dao vẫn không biết làm sao để đối phó, nhưng trên sàn đấu của trận chung kết giải mùa hè cô có thể nói là đã dùng cả máu và nước mắt học được cách nên thi đấu ra làm sao, bất chấp khó khăn mà học được cách chống lại kiểu tuyển thủ này…
Sau khi dâng lên chiến công đầu, chỉ số lính mà Đồng Dao dẫn trước được đã bị san bằng, lối đánh hổ báo tạo ra được chút ít lợi thế ở đường giữa lúc trước cũng chẳng còn nữa… không, có lẽ vốn chẳng hề có lợi thế nào cả, đây chỉ là chiến thuật của Kim Vũ Quang mà thôi!
“Anh đã nói rồi, không thể nào có chuyện đối phương để mặc vị trí C như Kim Vũ Quang cho em bắt nạt được.” Giọng nói lười biếng của Lục Tư Thành truyền đến, “Cái tội không nghe anh, thấy chưa, toang chưa?”
—– Giọng điệu như đang dạy dỗ con gái: bố đã nói đường đó không bằng phẳng rồi mà con lại cứ chạy với nhảy, thấy chưa, ngã chưa?
Giọng nói không nhanh không chậm này lại khiến Đồng Dao trấn tĩnh lại, giữ vững trạng thái, cô sờ sờ cằm: “Không lên nữa, không lên nữa, ngoan ngoãn làm người, ngoan ngoãn far—–“
Còn chưa kịp nói hết câu, đi rừng đối phương lại bất ngờ chạy tới cưỡi lên đầu lên cổ cô nữa rồi!
Lại chơi kỹ năng với rỉa máu, Đồng Dao dựa vào phản ứng nhanh nhạy kỹ năng nhạy bén đẩy anh ta ra bình tĩnh lùi về sau, miễn cưỡng thoát được—- Để lỡ mất mấy con lính, nhưng mạng thì giữ lại được, may mà chiêu cuối của Zilean và Kindred không phải là chiêu thức có tính sát thương cao, nếu không thì giờ phút này cô đã thành người chết rồi!
“Cái tên đi rừng chó má này! Sao cứ đến gây chuyện với em hoài vậy!”
“Em vừa dùng Tốc Biến, không gây với em thì gây ai, chiến thuật của OP rất đa dạng, trọng tâm chiến thuật chỉ có bốn chữ: rừng – giữa kết hợp.” Lục Tư Thành bình tĩnh nói, “Ngoan ngoãn phòng thủ đi, đừng có bốc đồng.”
Lúc này, do đường dưới của OP ngay cấp một đã lấy thành công hai phép bổ trợ của Lục Tư Thành, nhưng sau khi hai phép bổ trợ của anh hồi lại, đường dưới của OP dần dần rơi vào thế yếu hơn, đối phương chủ động đổi đường thành công, hai đường trên và dưới của hai đội đồng loạt đổi cho nhau… Lão Miêu hết cách đành phải về nhà rồi đến đường dưới, nhưng ngay lúc vừa ló đầu ra đã bị Maokai trói được, phối hợp với Kindred đang có mặt ở bụi cỏ chạc ba đường dưới sau khi phá rối Đồng Dao, ý đồ muốn cùng nhau băng trụ—–
“Đi rừng bên mình đâu! Đi rừng bên mình là người chết à!”
Lão Miêu điên cuồng dùng miệng tạo tín hiệu—– chức năng tín hiệu tự hiện trong game á? Không tồn tại nữa rồi.
Lúc này, may mà Lão Miêu là Rumble, sát thương đủ nhiều để một chấp hai, kéo được đến trụ, một giây trước khi Kindred lên cấp sáu để có thể mở ra khu vực bất tử thì cậu ta đã hạ gục được Maokai! Kindred dùng chiêu cuối chịu đựng né tránh khỏi sát thương của trụ, lùi ra đến khoảng cách an toàn, nhưng cuối cùng cũng không thể trốn thoát được, còn một chấm máu thì giáp mặt với đi rừng người chết Lão K từ đường dưới đuổi đến, lập tức bị Lão K nhẹ nhàng đoạt mạng!
“Nice!”
“Chúng ta cũng có đi rừng nè.”
“Một đi rừng vô sỉ dựa vào việc giẫm lên thi thể đồng đội mà nhặt mạng tăng cấp.”
“Hay lắm, tỉ số hạ gục bây giờ đã là 2:2, tín hiệu nguy hiểm được giải trừ, Lão Miêu là công thần, Đồng Dao là đồng đội heo, đấu xong trận hôm nay thì về bưng nước rửa chân cho cậu ta đi.”
Do đường trên của đối phương xem thường lượng sát thương của Lão Miêu, bất chấp mà mạo hiểm băng trụ, ZGDX gỡ lại được hai mạng, bầu không khí trong đường truyền của đội nhất thời trở nên tương đối lạc quan—-
“Vừa vào trận chưa được 8 phút mà bọn anh đã chia xong người lập công người phá công luôn rồi,” Đồng Dao không ngẩng đầu, “Đừng nói chuyện với em nữa, giờ em đang lâm vào cơn khủng hoảng bất cứ lúc nào cũng có thể bị Kim Vũ Quang solo kill—- Đều tại Lục Tư Thành hết, ngày nào cũng khen Kim Vũ Quang trước mặt em, khen con mẹ nhà anh ấy, chỉ biết cổ vũ kẻ địch dìm người nhà thôi.”
Lục Tư Thành cười nhạo: “Lại tại anh.”
Đồng Dao: “Chẳng lẽ không phải?”
Lục Tư Thành: “Rồi rồi, tại anh tại anh.”
Song song với mấy lời lảm nhảm, ZGDX phát động pha tấn công đầu tiên—- Alistar của Tiểu Bàn và Sivir của Lục Tư Thành đổi xuống đường dưới, cùng với đi rừng Lão K chuẩn bị gank Maokai, nhưng dường như ý định của họ đã bị đối phương đoán được, Kindred thế mà lại xuất hiện ở ngay bụi cỏ sau trụ phản gank!
Lúc này, cùng với mệnh lệnh “giao tranh một phen” của Lục Tư Thành truyền xuống—–
Đồng Dao bỏ lính trước, xoay người đi xuống đường dưới, Kim Vũ Quang và Lão Miêu TP cùng lúc, tổ hợp đường dưới của OP cũng đã đến khu vực gần hang rồng, OP lùi về sau kéo toàn bộ chiến tuyến về phía bộ đôi đường dưới—–
Mười người của hai bên tề tụ hết về đường dưới!
Bình luận viên D: [Giao tranh rồi!!! Từ lúc ZGDX có ý định phát động tấn công đến khi OP có động thái đáp trả hai bên tập hợp lại xong, tất cả chỉ mất chưa đến 4 giây!]
Bình luận viên F: [OP đang kéo chiến tuyến về sau, ý đồ muốn tập hợp lại với hai vị trí C của mình, nhưng đã muộn rồi, Zilean ở đằng trước đã bị chessman tấn công gần hết máu, buộc phải dùng chiêu cuối cho chính mình! Rumble cũng dùng chiêu cuối rồi, địa hình này! Đốt được 5 người! OP di chuyển sai lầm!]
Bình luận viên D: [Nhưng Kindred cũng dùng chiêu cuối, giữ được 5 người của đội mình không bị thương tổn bởi chiêu cuối của Rumble! Tahm Kench nuốt AD vào và lùi về sau, đội hình với Kindred và Zilean giúp họ dù thấp máu vẫn chạy thoát thành công! Đội hình này! Khả năng sinh tồn là số một!]
Bình luận viên F: [Hai bên đã dùng rất nhiều kỹ năng, nhưng lại không có thương vong! OP đã rút lui thành công trước pha mở giao tranh hoàn hảo của ZGDX, không tổn thất một người nào!]
Bình luận viên D: [Sự phối hợp này! Tốc độ chi viện này! Hoàn toàn khiến các đội khác có cưỡi tên lửa cũng không theo kịp! Các anh em, nhìn cho kỹ, học cho tốt!]
Cao thủ so chiêu, thần tiên đánh nhau, thắng thua chỉ trong chớp mắt—–
Giằng co với nhau đến giai đoạn giữa và cuối, về mặt điểm hạ gục ZGDX đang dẫn trước với 3 mạng, kinh tế cũng đang tạm dẫn trước 2000 vàng; lúc này OP với một rồng Đất và một rồng Gió trong tay lại biết phát huy tối đa lợi thế của mình, nhanh trí nhạy bén, trong tình huống ZGDX không đoán trước được, nhanh chóng đổi đường lén ăn Baron!
Đợi đến khi Lục Tư Thành ngửi thấy mùi không ổn bảo Tiểu Bàn đến kiểm tra Baron thì mọi chuyện đã muộn rồi, OP cứ như vậy mà nắm bắt được khoảng trống ít ỏi đó, nổi lên tiếng kèn phản công, mang theo bùa lợi Baron liên tiếp phá xong ba trụ hai ở đường trên giữa và dưới của ZGDX, san bằng cách biệt kinh tế thậm chí vượt lên dẫn trước…
Lúc này đã là phút thứ 40—–
Lại thêm một pha OP chủ động mở giao tranh sau khi làm mới trang bị, ZGDX dựa lưng vào bậc thềm nhà mình tiến hành phòng thủ, khổ nỗi hiện tại Kindred chiếm phần lớn điểm hạ gục của cả đội có lượng sát thương cực kỳ nhiều, phối hợp với Zilean tấn công hạ gục Lão Miêu, Đồng Dao thấp máu Tốc Biến đi, nhưng lại bị Zilean gắn bom lên đầu, mình bị nổ chết còn hại lây sang Lục Tư Thành ở bên cạnh!
ZGDX bị mất một cửa ở đường giữa.
Mất trụ bảo vệ nhà lính đường dưới, OP đã có được thứ mình muốn thì lập tức rút lui.
Ngay cả cơ hội đánh phòng ngự phản công ZGDX cũng không có—–
Phút thứ 43, OP tập trung toàn bộ thành viên một lần nữa tiến vào, lần này cũng lấy đi một vài thứ—–
Phút thứ 47, ZGDX chỉ còn lại nhà chính, không trụ bảo vệ, trong pha giao tranh cuối cùng, OP dựa vào combo kỹ năng hoàn hảo giữa các tướng, bảo vệ vị trí C vô cùng kín kẽ, giành được chiến thắng ván đầu tiên!
…
Ánh đèn màu đỏ thể hiện cho sự thất bại chiếu lên người, Đồng Dao đứng dậy, tháo tai nghe ra, trong đầu là một mớ hỗn loạn toàn là tiếng “tích tắc tích tắc” của những quả bom trong tay Zilean, gần như khiến cô phát điên lên…
Bóp trán đang định nói với đồng đội ván sau BAN Zilean, cô không muốn nhìn thấy đội hình một vạn kỹ năng giữ mạng vô phương hóa giải với Tahm Kench + Zilean + Kindred… Thì vào đúng lúc này Minh thần tuyên bố ván sau đường giữa sẽ thay bằng Lục Nhạc.
Đồng Dao ngẩn ra, lập tức hiểu được: ZGDX luân phiên thay đổi đường giữa là vì để chuẩn bị cho chung kết thế giới, chỉ cần có thể khiến cả đội tiến thêm được một bước về phía trước, thì là ai lên đấu cũng không sao hết!
“Vừa hay em cũng muốn nghỉ ngơi một chút, ở ngoài quan sát Kim Vũ Quang một ván có khi có thể tìm được hướng đột phá.”
Đồng Dao cười, mở miệng nói để đồng đội an tâm, bày tỏ bản thân mình đối với việc luân phiên thay đổi đã không còn tâm trạng bài xích như trước nữa, đi sang vỗ tay với Lục Nhạc thay cho tín hiệu giao phó, đồng thời cũng gửi lời chúc: “Đừng bị solo kill.”
Lục Nhạc nhướng mày, cười cực kỳ hăng hái: “Cậu tưởng tôi là cậu chắc.”
Đồng Dao kiễng chân lên vỗ vỗ vai cậu ta, hít sâu một hơi ngồi xuống ghế, khi đang xoa xoa ngón tay có chút cứng ngắc, quay đầu sang thì phát hiện Lục Tư Thành ngồi cách đó không xa đang nghiêng đầu nhìn mình—- Giống như đang lo lắng không biết rốt cuộc Đồng Dao thật sự không để ý chuyện thay đổi hay là đang cố giả vờ.
Hiểu được suy nghĩ của anh, cũng không muốn anh mang theo phiền não này lên sàn đấu, Đồng Dao đứng dậy đi bước lớn đến cạnh anh, nâng mặt anh lên hôn một cái thật kêu lên trán anh, cười nói: “Ván sau anh carry, đừng cho em trai anh cơ hội tỏa sáng rồi ấn em ở ghế dự bị vĩnh viễn.”
Anh hơi ngẩn ra, sau đó như cả người được thả lỏng mà “ừm” một tiếng.
Bàn tay lớn của anh kéo tay cô, để cô ngồi lên đùi mình: “Tứ kết không còn chuyện ẩn giấu thực lực nữa, quan sát lối đánh của Kim Vũ Quang cho kỹ, có lẽ em sẽ chỉ có khoảng thời gian là một ván đấu để đột phá cửa ải khó khăn này.”
Đồng Dao cười tít mắt gật gật đầu, mắt cong thành một đường như ánh trăng khuyết.
Cô nói, đội trưởng, anh yên tâm, sao em có thể để anh một mình trên chiến trường được.