Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Chương 338: Con nghe ông nội



Edit: Vân Linh Nhược Vũ

"Ha ha, không phản bác chỗ nào? Rõ ràng người ta coi hai mẹ con Phương Tú Mẫn như trò hề, ngay cả hứng thú phản bác cũng không có!"

"Đây mới chính là nữ thần!"

Hai vợ chồng Diệp Thiệu Đình nhìn hai vị giáo sư cãi nhau tranh giành Oản Oản, có cảm giác như đang nằm mơ vậy, bọn họ không tài nào liên kết những thứ này với con gái của họ được.

"Diệp lão đầu, ông khuyên cháu gái bảo bối của ông đến Đại học Đế Đô của tôi đi! Chẳng phải ông hiểu rõ chất lượng dạy học của trường chúng tôi nhất sao?" Chu Thanh Cương chuyển dời mục tiêu, ra tay từ phía Diệp Hồng Duy.

Trong nháy mắt, Diệp Hồng Duy liền trở thành tiêu điểm của mọi người.

"Chuyện này..." Diệp Hồng Duy sửng sờ, bất ngờ nhìn Diệp Oản Oản. Đoạn đối thoại của Chu Thanh Cương và Lý Nhạc khiến ông ta không cách nào tin được.

Thành tích thi đại học cao kinh người của Diệp Oản Oản đã vượt xa dự liệu của tất cả mọi người.

"Diệp lão đầu, ông đừng làm chuyện xấu, nếu không tôi sẽ tuyệt giao với ông đấy!" Lý Nhạc không vui, vội nói theo, rất sợ bị Chu Thanh Cương cướp đồ.

"Oản Oản, cháu nên ở truyền thông Đế Đô, đừng bị người khác lừa!" Lý Nhạc không quên dặn dò với Diệp Oản Oản.

Diệp Oản Oản hơi dở khóc dở cười, ánh mắt của cô chợt nhìn Diệp Hồng Duy, sau đó khóe miệng giương lên một nụ cười, nhẹ nhàng bước tới gần Diệp Hồng Duy, ôn nhu nói: "Con nghe ông nội."

Nghe ông nội?

Khách khứa còn tưởng mình nghe nhầm.

Trước đây nghe đồn quan hệ của ông cháu Diệp Oản oản như nước với lửa, Diệp Oản Oản cũng từng tới nhà cũ Diệp gia náo loạn mấy lần.

Như bây giờ Diệp Oản Oản lại như cháu gái ngoan nhu thuận nghe theo Diệp Hồng Duy, chẳng thấy giữa hai người có chút oán hận nào cả.

Tối nay, nhưng tin đồn nhảm về Diệp Oản Oản đã lần lượt bị cô đánh bay cả rồi.

Đừng nói là những người khác, ngay cả Diệp Thiệu Đình và Lương Uyển Quân cũng rất khó tin.

Người này là đứa con từng tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, mấy năm nay chưa từng thăm họ sao?

Về phần Diệp Mộ Phàm, bộ dạng của anh chẳng khác gì gặp quỷ cả.

Đầu óc của hai mẹ con Phương Tú Mẫn hỗn loạn, hàng loạt tin tức lần lượt oanh tạc hai người, đánh sập sự cao ngạo tự mãn của hai mẹ con bà ta. Hai người không biết đã trở về chỗ ngồi bằng cách nào, chỉ hận không thể khiến tất cả mọi người ở đây quên mất sự tồn tại mình.

Diệp Hồng Duy ngồi trên chủ tọa quan sát người cháu gái này thêm một lần nữa, không biết đang nghĩ cái gì.

"Diệp lão đầu, cháu gái ông thật hiếu thuận, ngay cả học trường nào cũng nghe ông." Chu Thanh Cương rất bất đắc dĩ.

"Diệp lão đầu, ý ông thế nào?" Lý Nhạc vội nói.

Diệp Hồng Duy trầm tư trong chốc lát, con ngươi liễm diễm cơ trí hiện lên một vệch sáng, quét qua khuôn mặt chúm chím của Diệp Oản Oản, sau đó thu hồi ánh mắt, âm thanh trầm ổn vang lên: "Nếu Oản Oản đã muốn học trường nào vậy thì để nó học trường đó đi."

"Ông... Diệp lão đầu này!" Hi vọng cuối cùng của Chu Thanh Cương cũng bị dập tắt, ai oán thở dài.

"Ha ha ha ha, Diệp lão đầu vẫn đau lòng cho cháu gái, biết được thực lực của Đế Truyền chúng tôi." Lý Nhạc cười lớn, rất hài lòng với câu trả lời này.