Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 3)

Chương 576: Cao thủ trong truyền thuyết



Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Sao có thể...

Vì sao mọi việc lại biến thành như vậy...

Buổi tái tranh đoạt đã kết thúc, mọi người dần tản ra.

Lưu Ảnh vốn dĩ thề son sắt sẽ giành lại chức tổng đội trưởng chỉ biết ngơ ngác nhìn phân đội Ám Nhất ăn mừng, nhìn Nguyên Sinh được đội viên phân đội Ám Tứ khiên đi, nhìn mọi người dần giải tán.

Tận đến lúc này, y vẫn chưa tin kết quả của buổi tỉ thí lại thành ra như vậy.

Không ngờ y sẽ bại dưới tay Nguyên Sinh...

Càng không ngờ Diệp Oản Oản lại lợi hại như vậy.

Y luôn cười nhạo cô "tay trói gà không chặt", khinh thường cô làm liên lụy mọi người, bây giờ y mới nhận ra, y chả khác gì một tên hề nhảy nhót cả...

Một tên hề từ đầu đến cuối...

Cả Nguyên Sinh y còn không đánh bại, thì nói chi đến Diệp Oản Oản.

Y xuất thân từ thế gia võ thuật, tự nhận thiên phú hơn người, chưa bao giờ đặt ai trong mắt, thế nhưng chỉ trong một ngày ngắn ngủi, nhân sinh quan của y đã đảo lộn hoàn toàn.

Tại lúc này, y mới thật sự ý thức được cái gọi là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.

Bên chân truyền đến vài tiếng bước chân nhẹ nhàng, Tần Nhược Hi ôn hòa mở miệng an ủi: "Lưu Ảnh, đừng nản chí, cậu còn trẻ, còn nhiều thời gian để phát triển võ học, một vài lần thất bại không tính là gì."

Lưu Ảnh gục đầu thật thấp: "Tôi chỉ... Cảm thấy mình thật buồn cười... Trước kia tôi luôn cười nhạo Diệp Oản Oản... Đến cuối cùng lại phát hiện... Tôi không phải đối thủ của cô ta... Thậm chí... Có khi còn không đỡ nổi một chiêu của cô ta..."

Sự thật này đủ khiến y suy sụp.

Tần Nhược Hi vỗ bả vai y: "Loại chuyện này không thể so sánh như vậy. Thiên phú của Diệp tiểu thư quả thật không tồi, hơn nữa có khả năng A Cửu muốn cô ấy có năng lực bảo vệ mình, cho nên đã mời danh sư dạy dỗ, thực lực đương nhiên sẽ tăng mạnh. Về Nguyên Sinh, thời gian gần đây mới có đột phá."

Không biết vì sao khi nghe đến đây, trong đầu Lưu Ảnh chợt xuất hiện câu nói lúc nãy của Nguyên Sinh.

"Đây cũng là ý của Nhược Hi tiểu thư."

Chẳng lẽ Nhược Hi tiểu thư thật sự cố ý huấn luyện Nguyên Sinh để tranh chức tổng đội trưởng?

Y biết tài nghệ của mình không bằng người, cho dù đó là thật thì cũng không nên oán hận, thế nhưng suy đoán ấy lại khiến y khó chịu một trận.

Phòng y tế.

Thấy Tần Nhược Hi đến, Nguyên Sinh lập tức giãy giụa muốn đứng dậy: "Nhược Hi tiểu thư!"

"Đừng ngồi dậy, nằm đi, cậu bị thương rất nghiêm trọng." Tần Nhược Hi mở miệng.

Sắc mặt Nguyên Sinh vô cùng khó coi, khuôn mặt bầm dập vì thế nhìn trông càng dữ tợn đáng sợ hơn: "Đáng chết! Nhược Hi tiểu thư, vị trí tổng đội trưởng rõ ràng nên là tôi mới đúng! Rõ ràng con ả kia quấy rối giữa chừng, phá hư quy tắc! Ngài nhất định phải thay tôi làm chủ!"

Ánh mắt Nguyên Sinh chợt lóe lên, tiếp tục nói: "Hừ, Diệp Oản Oản kia cho dù lợi hại đến mấy cũng không có tư cách đánh đồng với Nhược Hi tiểu thư. Nhược Hi tiểu thư, ngài mới là kì tài chân chính, thiên phú dị bẩm, tập võ từ nhỏ, không ít sở trường, thân thủ sâu không lường được, chỉ sợ cao thủ trong truyền thuyết cũng không sánh kịp.

Nguyên Sinh cũng nhờ tiểu thư chỉ điểm mới có thể đột phá. Nhược Hi tiểu thư, tôi là do tiểu thư đào tạo, cô ta đánh vào mặt tôi như vậy rõ ràng là muốn khiêu khích với tiểu thư!"

Tần Nhược Hi đương nhiên biết dụng ý của Nguyên Sinh, cô ta nhàn nhạt nhìn anh ta một cái: "Được rồi, chuyện này không được nhắc lại, việc đã thế rồi, lúc ấy A Cửu không ngăn cản đã chứng tỏ việc này không thể thay đổi."

Nguyên Sinh bất bình tức giận: "Ông chủ quá hồ đồ, để ả đàn bà kia tùy ý chen chân vào công việc của Tư gia, thậm chí để cô ta tùy ý mua chuộc lòng người! Nhưng mà Nhược Hi tiểu thư cứ yên tâm, tôi không giống Lưu Ảnh ngu ngốc kia chỉ biết ngu trung với Tư gia. Ngày sau bất luận có tin tức gì của con đàn bà kia, tôi nhất định sẽ báo ngay cho tiểu thư, không để cô ta thừa cơ được lợi."