Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế Chủ

Chương 11: C11




Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt một cái hai đứa trẻ nhà Malfoy đều nhận được thư nhập học của Hogwarts. Từ sớm, Lucius dành chút thời gian cùng Narcissa dẫn hai đứa con của mình đến Hẻm Xéo. Để cho hai đứa vào tiệm của phu nhân Malkin còn hai người thì vào tiệm Phú quý và cơ hàn mua sách cho con.

Trong tiệm của phu nhân Malkin, một cuộc gặp gỡ diễn ra, Harry thở dài, cậu đã cố né ngày cứu thế chủ đi mua đồ để tránh hai bên đụng độ nào ngờ cứu thế chủ cũng lùi hai ngày theo bọn cậu. Đúng là chạy đâu cho thoát!

Harry có thể thấy cứu thế chủ đang vô cùng bực bội khi nghe Draco nói, cậu chắc chắn cứu thế chủ đang nhớ về Dudley vì sự thật trước kia cậu cũng từng như thế. Harry bảo trì im lặng, cậu cảm nhận được một ánh mắt nóng rực nhìn cậu, quay lại thì thấy người nhìn cậu không ai khác chính là cứu thế chủ. Đáp lại nó là cái nhướng mày kiêu ngạo, nó liền cụp mắt xuống, thấy thế Harry cũng không để ý đến nó nữa, cậu lấy số đo xong liền cùng Draco ra ngoài.

Lúc hai đứa trẻ bước ra, hai vợ chồng Malfoy và Severus Snape đang đứng trò chuyện, hai người lễ phép chào, Draco gọi một tiếng ba đỡ đầu, Harry tự nhiên hơn gọi một tiếng chú Severus. Ban đầu Severus không thích tí nào nhưng lại bị nhóc con bền bĩ gọi miết thành quen, về sau cũng không khó chịu nữa. Severus gật đầu thay cho lời chào, Narcissa không trông mong gì ở hai người đàn ông sẽ lên tiếng nên cô mở lời: "Chúng ta đến tiệm đũa phép nhé."


"Dạ."

Ở đằng sau vang lên tiếng mở cửa, đứa trẻ đi ra, mấy người quay lại nhìn, Harry hơi sửng sốt nhìn rõ hơn diện mạo của cứu thế chủ, ban nãy không quan sát kĩ nên cậu không biết. Cứu thế chủ có thân hình gầy gò làn da hơi ngâm, gương mặt tuy non nớt nhưng vẫn không kém phần tuấn mỹ, sóng mũi cao, đôi mắt ẩn mình sau chiếc mắt kính to tròn kia có màu xanh lá đậm sâu hút hồn khác một trời một vực với màu xanh bích nhu hoà của Harry. Gương mặt này không giống Harry trong nguyên tác, phải nói là hoàn toàn khác nhau, điều này khiến cậu không khỏi khâm phục khả năng tạo hình của tác giả, những nhân vật chính đều có vẻ đẹp không ai sánh bằng, cũng may tác giả cho nhân vật phản diện là cậu đây cũng thuộc dạng có sắc đẹp nếu không Harry thật không biết phải làm sao.

Điều đặc biệt ở cứu thế chủ Fleamont Potter khiến ai cũng ngạc nhiên đó chính là mái tóc dài qua vai một đoạn nhỏ được cố định bằng sợi dây buột tóc có chút cũ. Nhìn đến kiểu dáng của nó Harry bỗng thấy quen mắt nhưng nhất thời không nhớ nỗi.

Từ xa bóng dáng người khổng lồ Hagrid đi đến, ông có vẻ không vui khi thấy gia đình Malfoy, đồng dạng ba người Malfoy trừ Harry cũng không vui khi thấy ông. Hagrid gật đầu chào Severus và dẫn cứu thế chủ rời đi. Lúc này bốn người Lucius mới biết đó là Cứu thế chủ đại danh đỉnh đỉnh, ngay cả Severus cũng nhìn lại mấy lần.

Không biết là do Merlin sắp đặt hay không đích đến của cả hai lại như nhau. Hagrid khi đưa Fleamont đến tiệm đũa phép thì rời đi, hai vợ chồng Malfoy và Severus thì theo hai anh em Draco vào tiệm.

Tiếng leng keng vang lên, ba đứa trẻ ngước mắt ngó hàng ngàn cái hộp nhỏ và dài chất khít rịt lên tới trần, đôi mắt Fleamont loé lên tia vui mừng, nó sắp có một chiếc đũa phép cho riêng mình.


Đột nhiên một cụ già lù lù xuất hiện doạ ba đứa lùi về sau, cụ nhìn quanh rồi nói: "Chào ông bà Malfoy và giáo sư Snape. Còn những bạn nhỏ này để ta đoán xem... Harry Malfoy và Draco Malfoy... người cuối cùng là Fleamont Potter. Phải phải phải, ta biết là sớm muộn gì thì con cũng đến. Nào ai bắt đầu trước. Cậu Malfoy đi."

Draco tiến lên trước, cụ Ollivanders lấy ra một cây thước dây, cụ đo từ vai đến ngón tay của Draco, rồi đo từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn, từ tay đến đầu gối, và vòng quanh đầu. Trong lúc đó cụ nói với ba đứa trẻ: "Mỗi cây đũa phép của hiệu Ollivanders đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật hùng mạnh. Chúng tôi dùng lông đầu bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và gân rồng. Không có cây đũa Ollivanders nào giống cây đũa Ollivanders nào, bởi vì không hề có hai con bạch kỳ mã, hai con phượng, hay hai con rồng nào giống y như nhau. Và dĩ nhiên, các cậu không thể nào tạo được quyền phép tương tự khi sử dụng cây đũa của phù thủy khác."

Quá trình chọn lựa đũa phép của Draco diễn ra rất nhanh, vỏ bằng gỗ cây táo gai và lõi lông kỳ lân, dài 10 inch đúng, đàn hồi hợp lý.

Tiếp theo là Harry, quá trình lâu hơn rất nhiều, từng hộp chất trên bàn cho đến khi đầy kín cả bàn Harry vẫn chưa chọn được cho mình đũa phép thích hợp, cậu vẫn giữ thái độ bình tĩnh không chút bối rối. Về điểm này được mấy người lớn rất tán thưởng, nhất là cụ Ollivanders, cụ biết có vài đứa trẻ thế gia vọng tộc khi gặp phải tình huống mấy cây đũa phép liền không được đều sẽ có chút lo lắng.

"Ta đang tự hỏi, à phải, sao lại không thử một sự kết hợp khác thường. Cây nhựa ruồi và lông phượng. Hai tất chín. Đẹp và dễ uốn nắn." Cụ lấy ra một cái hộp đưa cho Harry. Cậu nhìn thấy anh bạn đã lâu không gặp, có chút xúc động, cậu cầm nó lên, không cảm nhận được sự ấm áp quen thuộc nhưng cậu vẫn quơ thử đũa phép. Một luồng sáng màu trắng nhạt thoát ra cho thấy đây là đũa phép dành cho cậu.


Lucius định đưa tiền trả cho hai cây đũa phép thì Harry lên tiếng ngăn căn: "Xin hãy chờ một chút thưa cha."

Harry im lặng nhìn đũa phép, cậu có thể cảm nhận được nó rất thích cậu nhưng ở thế giới này nó không thuộc về cậu mà là dành cho một người khác. Mọi người hướng ánh mắt về phía cậu, chỉ thấy đũa phép trong tay cậu xoay thành một đường cong đẹp mắt và đũa phép được vươn đến trước ngực Fleamont, giọng điệu bình thản nói: "Cậu đến thử xem."

Ai cũng ngạc nhiên vì điều này, Narcissa định lên tiếng nhưng Lucius ngăn cản lại, Severus cũng nghiêm túc nhìn. Fleamont hơi ngớ người nhìn bàn tay trắng nõn của đứa trẻ, nó nhận lấy đũa phép. Một luồng hơi ấm không rõ chảy dọc trong cơ thể nó, nó theo bản năng quơ đũa phép, một con phượng hoàng đỏ rực lấp lánh bay ra, phượng hoàng vỗ cánh quanh người Harry và vang lên tiếng kêu rồi hoá thành từng điểm sáng rơi xuống nền nhà. Harry nhìn nó, nói thầm: "Tạm biệt anh bạn của tôi."

Cụ Ollivanders vỗ tay vang dội, cụ quên mất nên nói về cây đũa phép sinh đôi cho Fleamont, cụ chỉ nói: "Nó rất phù hợp với cậu đấy, cậu Potter. Cậu sẽ làm nên điều vĩ đại, ta tin chắc điều đó."