Một hành động cuối cùng này của Hiên Viên Dương, rõ ràng là muốn đấu uy phong, cho Tần gia một chút tâm lý kinh sợ, hiển thị cảm giác tồn tại của Hiên Viên Tộc. Chút tâm tư này, Tần Vô Song đương nhiên thấy rõ. Chỉ là nhàn nhạt mỉm cười, không có đặt trong lòng. Hiên Viên Tộc hiện là người thống trị của Hiên Viên Khâu, muốn biểu thị một chút cảm giác tồn tại, không có gì đáng trách. Hiên Viên Dương này không có đem tư thế cao đến áp chế hắn, Tần Vô Song đương nhiên cũng có mấy phần thể diện rồi. Nhưng những thành viên khác của Tần gia, cũng không khỏi hoảng sợ, nghe thấy thanh âm của Hiên Viên Dương bá đạo như vậy, tựa hồ chấn động Thần hồn, ngay cả Tần Khiếu Thiên đang bế quan, cũng sắc mặt đại biến. Nhìn thấy đệ tử Tần gia từ khắp nơi chạy ra, Tần Vô Song bình tĩnh cười cười, gọi nói: - Chư vị, không cần hoảng sợ, mọi người quay về đi! Tần Vân Nhiên tò mò hỏi: - Vô Song, người đó vừa rồi, rõ ràng tiến vào trong sơn môn chúng ta, tại sao cơ quan đại trận hộ sơn của sơn môn chúng ta, một chút phản ứng cũng không có? Tần Trọng Dương cũng giật mình dị thường: - Người này lại có thể không đếm xỉa đến đại trận hộ sơn Bát Hoang Lục Hợp của chúng ta, rốt cuộc là ai? - Chư vị không cần lo lắng, người ở Đại lục Thiên Huyền có thể coi rẻ đại trận hộ sơn của chúng ta, cộng ra không vượt quá mười người. Người này, chính là cường giả chí tôn của Hiên Viên Khâu! - Là Hiên Viên Dương đại nhân? Những Thần đạo cường giả của Tần gia, tất cả đều hít một ngụm lãnh khí, trong ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ. Tần gia trời không sợ, đất không sợ, nhưng tên tuổi của chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, vẫn là có đủ lực uy hiếp. - Là hắn! Tần Vô Song mỉm cười hờ hững. Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đưa mắt nhìn nhau, đều là vô cùng giật mình. - Hắn đến làm cái gì? Suy nghĩ đến Hiên Viên Uy đụng phải cái đinh thép, Hiên Viên Dương lại đến đây, lẽ nào là trấn áp Tần gia? Hay là muốn đến thị uy cảnh cáo? - Cũng không có làm cái gì, chỉ là làm một trao đổi mà thôi! Tần Vô Song nhàn nhạt cười, đem đồ bồi thường của Hiên Viên Dương lấy ra: - Một bộ Thần đạo Chiến y này, còn có ba món vũ khí Thần đạo, nhị vị Chưởng môn nhận lấy, tồn kho cũng được, phát cho đệ tử trong tộc cũng được, các ngươi tự quyết định. Còn về Hiên Viên Địa Linh Thạch và Hiên Viên Tức Nhưỡng, ta dùng được, đã thu lại rồi. Ngoài ra, hắn còn có một hứa hẹn đình chiến. Chỉ đáng tiếc, Tịch Diệt Thiên Lê đó, bị hắn lấy về rồi! Nghĩ đến Tịch Diệt Thiên Lê, Tần Vô Song ít nhiều vẫn là cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhưng Hiên Viên Dương đích thân đi một chuyến, thứ này muốn chiếm làm của riêng, hiển nhiên là không thích hợp. Tần Vô Song thật ra không sợ gì cả, nhưng cơ nghiệp của Tần gia lớn như vậy, cũng không thể vì lòng tham đối với một món bảo bối, mà bất chấp cơ nghiệp Tần gia. - Đại Chưởng môn, cái này làm sao chúng ta dám sử dụng? Tịch Diệt Thiên Lê là do Tần Vô Song thu phục, còn trả lại cho Hiên Viên Tộc, thứ đổi lại, đương nhiên nên thuộc về bản thân Tần Vô Song quản lý. Bọn họ nếu thò tay tới, thật sự có vẻ móng tay quá dài rồi. Tần Vô Song hiện giờ không phải là đệ tử trẻ tuổi năm đó, mà là Đại Chưởng môn của Tần gia. Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương chút phân biệt cao thấp này vẫn là có. Tần Vô Song thật ra không để ý lắm. Những thứ như Thần đạo Chiến y và vũ khí Thần đạo, đã kích phát không được chút gợn sóng nào trong lòng hắn. Bản thân và tích trữ hiện giờ của hắn, mặc dù không nói là giàu khắp thiên hạ, nhưng nói là tích trữ khổng lồ tuyệt đối không quá đáng. Thứ này, không thể khiến hắn động lòng gì! - Nhị vị, thứ này, ta đã không cần dùng nữa rồi, hơn nữa ít nhiều ta cũng có một số cất chứa tư nhân. Hiện giờ, Tần gia đang trên giai đoạn bay lên, cần trang bị. Các ngươi đừng khách khí! Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương lúc này mới cảm thấy yên tâm, nhận lấy. Tần Trọng Dương còn nhớ đến một chuyện khác, sau khi nhận những thứ này xong, lại hỏi: - Đại Chưởng môn, trước đó ngươi nói, Dương đại nhân đồng ý một hiệp nghị ngừng chiến, là chuyện như thế nào? - Hắn một lòng muốn lấy Tịch Diệt Thiên Lê về, nói là điều đình giữa Tân gia và Tần gia chúng ta, tạm thời ngừng chiến, đợi ba năm sau Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế, lại một lần nữa quyết một trận sống mái. Ba năm sau? Trên dưới Tần gia, đều là trong lòng vui mừng. Ba năm, đây chính là thời gian ba năm hòa hoãn giảm xốc tuyệt vời giống như mưa móc giữa sa mạc vậy. Có ba năm này, Tần gia hoàn toàn có thể nhân cơ hội, gắng sức đuổi theo, nghênh đón thời kỳ phát triển của Tần gia. Tần gia hiện tại không kém về người kế tục, cũng không kém về át chủ bài, chỉ là thiếu thời gian. Nếu có thể đem quyết chiến trì hoãn đến ba năm sau, đây thực ra là một chuyện rất tốt! Trải qua chuyện này, bọn họ đối với chuyện Tần Vô Song tiếp nhận chức vụ Đại Chưởng môn, càng thêm tâm phục khẩu phục. Tần Vô Song sau khi tiếp nhiệm, quả nhiên có đại khí phách. Ngay cả cường giả chí tôn của Hiên Viên Tộc đến, cũng không thể khiến Tần Vô Song khom lưng. Lấy Tịch Diệt Thiên Lê về, còn phải lấy thứ khác ra đổi! Mặc dù đây chưa hẳn là một trao đổi giá trị, nhưng thử hỏi, thứ mà Hiên Viên Tộc muốn, tám môn Thiên Đế Sơn, người nào dám không phục tùng dâng lên? Cũng chỉ có Tần gia, mới có thể cướp thức ăn trước miệng hổ, kiếm được một chút ưu đãi. Nhất là hứa hẹn ngừng chiến này, càng thêm khó có được. Ai cũng biết, thái độ của Hiên Viên Tộc lúc trước đối với Tần gia rất bất lợi. Hiện giờ Hiên Viên Tộc đứng ra hòa giải, đối với Tần gia mà nói, tuyệt đối là giúp người trong cơn hoạn nạn. Tần gia cần thời gian ba năm chuyên tâm tu luyện, làm chuyện kinh người. Tần gia hiện tại sẽ chờ thời cơ ba năm sau để bạo phát, đoạt lại vị trí Thiên Đế. Ba năm này, bọn họ cần công tác chuẩn bị! Tần Vô Song sau khi đem chuyện lớn nhỏ sắp xếp xong, triệu tập chư vị Chưởng môn lớn nhỏ, nói: - Chư vị, ta hiện có chút chuyện quan trọng, phải đi phương Bắc một chuyến. Nhanh thì ba đến năm tháng, chậm thì đến một hai năm, nhất định sẽ trở về trước Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế. Tân Thiên Vấn cho dù có lá gan cực lớn, cũng không thể vi phạm ý chỉ của chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc. Cho nên, trong ba năm này, Tần gia giấu tài, không cần ra ngoài va chạm thị phi. Đợi thời gian ba năm ngủ đông qua đi, chúng ta lại làm chuyện kinh người! Người trẻ tuổi luôn tràn đầy một loại tinh thần phấn chấn, Tần Vô Song sau khi làm Đại Chưởng môn, thật ra mang tới cho Tần gia rất nhiều sinh khí, nhất là những ngôn ngữ tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, càng là tâm linh kê huyết hay nhất, khiến những huyết dịch đã nguội lạnh của những lão gia hỏa này được sưởi ấm không ít, thỉnh thoảng khiến bọn họ lĩnh hội được một chút gì đó gọi là nhiệt huyết sôi trào. Bị ngôn ngữ tình cảm của Tần Vô Song kích động như vậy, tất cả đều gật đầu. - Đại Chưởng môn ra ngoài rèn luyện, chúng ta đương nhiên phải trông coi môn hộ. Ba năm sau, Tần gia đại phát uy phong, đoạt lại vị trí Thiên Đế! - Đúng, vị trí Thiên Đế, Tần gia chúng ta nhất định phải đoạt được! - Khí phách Tần gia, vĩnh viễn bất tử! Tần Vô Song thấy đám lão gia hỏa vội vàng chăm chỉ, cũng cảm thấy thú vị: - Được, chư vị, chuyện trong môn hộ, có các ngươi ở đây, ta rất yên tâm. Sáng sớm ngày mai, ta sẽ xuất phát, mọi người cùng nhau xuất lực, vì tương lai của Tần gia mà chiến đấu!
Hiên Viên Dương lượn ở Thiên Đế Sơn một vòng, cũng không vội quay trở về Hiên Viên Thần Điện. Trong Thiên Đế Môn, Tân Thiên Vấn thương thế đã phục hồi như cũ, thực lực hình như cũng có đột phá. Ba bốn tháng này, hắn không những khôi phục thương thế, đồng thời cũng đang cảm ứng Chân Thần Đạo ba kiếp. Hiện giờ, hắn là Chân Thần Đạo hai kiếp. Lần này bị thương, lại có thể khiến hắn mơ hồ nắm bắt được dấu vết tơ nhện của kiếp thứ ba. Nếu là có thể một hơi vượt qua ba kiếp. Ba tiểu kiếp của Chân Thần Đạo, toàn bộ viên mãn, sẽ tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới, cũng chính là cảnh giới trung cấp của Chân Thần Đạo. Đây tuyệt đối là tiến bộ giống như đi dần từng bước. Chân Thần Đạo vượt qua ba kiếp, và Chân Thần Đạo trong ba kiếp, tuyệt đối không thể dùng ngôn ngữ đồng nhất mà nói. Nhưng mà, khi hắn đang chuẩn bị trùng kích kiếp thứ ba, Hiên Viên Dương không mời mà đến, bắt buộc hắn ngừng chiến, yên tâm chuẩn bị Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế ba năm sau. Mệnh lệnh này, không nghi ngờ gì là đánh đòn cảnh cáo, lại giống như lấy một chậu nước lạnh hắt từ đầu đến chân hắn. Nhìn qua, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chỉ là một mệnh lệnh mà thôi. Nhưng sau lưng mệnh lệnh này, lại có rất nhiều huyền cơ. Đây là thái độ của Đồ Đằng Tộc, cũng là một loại tư thái, càng là một loại ám chỉ. Đối với Tân gia mà nói, nếu không thừa cơ bóp chết Tần gia, ba năm sau, không nghi ngờ gì là để Tần gia lấy bộ mặt càng thêm lớn mạnh xuất hiện. Đối với Tần gia mà nói, quyết chiến càng muộn càng tốt. Còn đối với Tân gia mà nói, quyết chiến lại càng nhanh càng tốt. Tần gia kéo dài được, còn Tân gia lại không thể kéo dài. Mấy lần đại chiến, gia sản của Tân gia, ngược lại tiêu hao ngày càng nhiều, cũng càng triệt để. Lần này bao vây tiêu diệt Tần gia, Tân gia hy sinh hai Thần đạo cường giả không nói, tinh anh trẻ tuổi trong tộc, tử thương cũng không ít. Trong vòng ba năm, tổn thất của Tân gia không thể bù đắp lại. Nếu muốn khôi phục cường đại của Tân gia, chí ít phải có luân hồi mấy trăm năm. Mà thời gian mấy trăm năm này, cần phải bảo đảm Tân gia ngồi trên vị trí Thiên Đế, nếu không tất cả đều là nói suông. Với ân oán hiện giờ của Tần gia và Tân gia, nếu Tần gia ngồi trên vị trí Thiên Đế, chỉ sợ việc đầu tiên là lấy Tân gia bọn họ ra khai đao, đây là chuyện không cần nói cũng biết. Cho nên nói, Tân Thiên Vấn trong lòng biết rõ, biết Tân gia không đợi nổi. Thời gian gần đây, hắn luôn cùng Thần thú Kiếm Nhiêm thương nghị, làm thế nào công kích Tần gia, làm thế nào đánh bại Tần gia. Hiện tại Thần thú Kiếm Nhiêm cũng là xác định rõ thế cục, nó chẳng khác nào là mặc cùng chiếc quần với Tân Thiên Vấn. Nếu Tần gia đối phó Tân gia, Thần thú Kiếm Nhiêm nó cũng trốn không thoát. Dù sao lúc trước tấn công Tần gia, Kiếm Nhiêm nó cũng có phần. Cho nên, Kiếm Nhiêm không dám chậm trễ, suy nghĩ đến sau khi yêu nghiệt của Tần Vô Song biểu hiện ra, Kiếm Nhiêm càng có chút lo lắng và khủng hoảng phát ra tận đáy lòng. - Thiên Vấn đạo hữu, Hiên Viên Dương đây là ý tứ gì? Kiếm Nhiêm rất là bất mãn, hắn đối với Hiên Viên Tộc, thật ra cũng không có tôn trọng như những nhân sĩ tông môn của tám môn Thiên Đế Sơn, trực tiếp gọi thẳng tên. Nguồn truyện: Truyện FULL Tân Thiên Vấn rất là bất đắc dĩ: - Ta cũng không ngờ, chuyện này lại xâm phạm đến mức chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc phải đích thân tới tận cửa nói sao? Lẽ nào Tần gia tới Hiên Viên Tộc khóc lóc kể lể? - Hừ, những lời này nói ra cũng vô dụng. Hiện tại ta hỏi ngươi, định làm thế nào. Nếu ngồi đợi ba năm, không nghi ngờ gì chính là nuôi hổ tạo họa. - Kiếm Nhiêm đạo hữu, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc, cũng không phải nói đùa. Pháp chỉ của hắn, không có ai dám chống lại. Bằng không, chí tôn cường giả Đồ Đằng Tộc chỉ một ý niệm, cũng có thể khiến Tân gia ta sụp đổ, có thể khiến chúng ta hóa thành tro tàn. Không thể chống lại hắn! Thần thú Kiếm Nhiêm than ngắn thở dài: - Ba năm, ba năm… Đột nhiên ánh mắt lóe sáng, nhướng mày hỏi: - Thiên Vấn đạo hữu, ta hỏi thật ngươi một câu, ba năm sau, ngươi có bao nhiêu chắc chắn thu phục được Tần Vô Song đó? Tân Thiên Vấn miệng há rộng, rất muốn quăng một câu hùng hồn, nhưng suy nghĩ cẩn thận, chung quy không dám tự cao quá mức, cười khổ nói: - Nếu là người khác của Tần gia, ta căn bản không tốn tâm tư đi cân nhắc. Nhưng tiểu tử đó… Haizzz, là một yêu nghiệt, tốc độ trưởng thành của hắn, thực sự quá kinh người. Thực sự không dám tưởng tượng, ba năm sau hắn sẽ biến thái như thế nào. Tân Thiên Vấn khẩu khí vô cùng chán nản.