Khí Trùng Tinh Hà

Chương 951: Xà Vương hiến vật quý



- Lỗ Hùng, ngươi câm miệng lại cho ta!
Lỗ Đồng chửi mắng nói.
- Ha ha, Tiểu Lỗ, lời này thật ngay thẳng!
Thiết Hoằng cũng là một phái cấp tiến:
- Ta cũng cảm thấy, chỉ cần chúng ta che dấu tốt, đừng bị phát giác, ngoại giới có ai để ý đến đội ngũ mấy tán tu tạo thành chúng ta chứ? Đến lúc đó, cũng chỉ là một đội bỏ mình trong danh sách mà thôi.
Những người này, ngươi một lời, ta một lời, đều rất hưng phấn.

Tần Vô Song lại rất điềm đạm, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ thảo luận. Cái hắn cần chính là bầu không khí này, những tán tu này, chỉ có kích phát ra loại tâm huyết trong xương cốt bọn họ, bộ mặt phản đồ mới hoàn toàn bại lộ, sau đó tăng thêm thu phục, trở thành quân dự bị của mình.
Tần Vô Song hiện tại, đang vô cùng cần một đội võ trang mạnh mẽ.
Đại lục Phong Vân, chỉ riêng Chủ Thần đã có ba người, Thiên Thần Đạo cường giả mấy trăm người. Loại thực lực này, ở Tinh vực Đại Càn, chỉ sợ cũng vô cùng đứng đầu.
Cho nên, Tần Vô Song biết, muốn đối kháng với Vị diện khổng lồ này, một đội ngũ của bản thân, tất nhiên là quá ít.
Trình độ phát triển của đội ngũ này, là quyết định cuối cùng hướng đi của toàn bộ chiến cuộc.
- Tiểu Giang, ngươi cũng nói đi!
Tần Vô Song cổ vũ nói. Hắn biết, thực lực của Tiểu Giang không cần tranh luận là yếu nhất trong đội ngũ, nhưng năng lực động não, có thể là mạnh nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tiểu Giang gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói:
- Đội trưởng, đề nghị của chư vị ca ca, rất là nhiệt huyết sôi trào. Nhưng mà, muốn thực hiện thực sự không dễ dàng. Đầu tiên, chúng ta cho dù có được rất nhiều tinh thạch, làm sao rời khỏi Ô Thước Tinh? Không có phi thuyền Chủ Thần tiếp nhận đưa đón, chúng ta căn bản không cách nào rời khỏi Ô Thước Tinh. Có lẽ Đội trưởng miễn cưỡng có thể, nhưng mấy người chúng ta, không thể phi hành trong tinh hà mờ mịt được.
Lời này mặc dù khó nghe, nhưng cũng không mắc tội người. Muốn phi hành trong biển tinh hà, lốc xoáy tinh hà cường đại, va chạm vào vật phi hành không rõ, vòng xoáy trùng kích cực hạn, các loại bất trắc không thể ngờ tới, không có Thiên Thần Đạo bốn, năm kiếp, không nghi ngờ gì chính là thiêu thân lao vào lửa.
- Đúng! Cho nên, chúng ta đầu tiên phải giải quyết được vấn đề rời khỏi. Vấn đề này là nền tảng, nếu nền tảng này không thể thực hiện, tất cả đều là nói suông!
Tần Vô Song tỏ ý khen ngợi khuyến khích liếc mắt nhìn Tiểu Giang, ý bảo hắn tiếp tục.
Tinh thần Tiểu Giang nhất thời rung lên, tiếp tục nói:
- Nếu nền tảng này có thể thực hiện được, bước thứ hai cần phải suy nghĩ là, chúng ta phải đi đâu. Làm thế nào che giấu thân phận, thay đổi thân phận, chế tạo dấu hiệu tử vong giả tạo. Như vậy, mới có thể không bị Đại lục Thiên Tượng truy sát. Bằng không, vạn nhất dưới cơn thịnh nộ của Chủ Thần Điện, phát ra lệnh truy sát Tinh vực, chúng ta chỉ có thể có bao xa thì trốn bấy xa.
Lời nói của Tiểu Giang, rất có đạo lý, những người khác đều không khỏi tự chủ gật gật đầu.
- Bước thứ ba, chúng ta phải có được một số lượng lớn tinh thạch, tìm nơi ổn định cuộc sống ở đâu, dự định làm cái gì. Tiếp tục làm tán tu bỏ mạng nơi chân trời, hay là xây dựng thế lực của mình, khai sơn mở nước?
Nếu nói những tán tu này, không muốn có thế lực của mình, không muốn mở mang bờ cõi, đó là điều không có khả năng. Vấn đề nằm ở chỗ, vận mệnh của Đại lục Thiên Tượng quá vững chắc. Tất cả lợi ích, đều được phân chia vô cùng chu toàn. Các tán tu muốn xen vào một chân, tựa hồ không có khả năng.
Cho nên, ở Đại lục Thiên Tượng, bọn họ không có lựa chọn, chỉ có thể làm tán tu. Một khi có dị tâm, không bao lâu sẽ bị phơi thây đầu đường. Đây chính là sự thật!
- Mở rộng đất đai?
Thiết Hoằng nắm chặt tay:
- Đây đại khái là theo đuổi lớn nhất trong sâu thẳm nội tâm của mỗi một tán tu…
Hắc Dực cười tranh luận:
- Lão Thiết, không nhìn ra, ngươi lại có dã tâm này. Đáng tiếc Khô Tùng Lĩnh là nơi không ra hồn, ngươi muốn mở rộng đất đai, ba đến năm mươi dặm là có thể rồi. Ha ha…
Thiết Hoằng trừng mắt nhìn Hắc Dực:
- Hắc Dực, có tin ta một quyền đánh vỡ đầu ngươi không?
Hắc Dực ngượng ngùng cười:
- Ta không tin, ta hiện tại là lính của Đội trưởng, ngươi đánh ta, đó chính là đánh vào mặt của Đội trưởng, đúng không Đội trưởng?
Tần Vô Song cười nói:
- Hai người các ngươi, muốn đấu võ mồm cũng phải chọn thời điểm chứ. Tiểu Giang, ngươi nói tiếp đi.
Tiểu Giang gật gật đầu:
- Muốn mở rộng bờ cõi, cần phải có địa bàn của mình, Đại lục Thiên Tượng, khẳng dịnh là không có chỗ cho chúng ta sống yên. Nhưng căn cứ vào hiểu biết của ta, trong mỗi một Tinh vực, luôn có rất nhiều Vị diện vô chủ ẩn nấp trong tinh vân. Vĩnh viễn cũng không khai phá hết. Nếu chúng ta may mắn, có thể tìm được một Vị diện vô chủ, thì quá tốt rồi! Đội trưởng, ta chỉ nghĩ được nhiều như vậy.
Tần Vô Song cười cười:
- Những người khác thì sao? Tiểu Cốc, ngươi cũng nói xem?
Cốc Phong bĩu môi:
- Nói ba hoa chích chòe làm gì, rốt cuộc tinh thạch ở đâu? Ta chỉ biết tinh thạch!
Lỗ Hùng không nhịn được kêu lên:
- Tiểu Cốc, kiếp trước của ngươi chưa từng nhìn thấy tinh thạch sao? Sao cứ mở miệng đều là tinh thạch? Ngươi chính là kẻ đầu óc ham tiền?
Tần Vô Song cười cười, khẩu khí lộ ra một loại tự tin cường đại:
- Tinh thạch, lúc nào cũng có!
Tần Vô Song và Cự Thú Tộc đã đạt được thỏa thuận âm thầm, Cự Thú Tộc làm đầu lĩnh nơi này, đương nhiên biết, mỏ tinh thạch ở đâu là dồi dào nhất!
Mặc dù, phía Nam có rất nhiều nơi có mỏ tinh thạch, đã bị Đại lục Phong Vân chiếm lấy. Nhưng cường giả của Đại lục Phong Vân tới Ô Thước Tinh, dù sao số lượng vẫn hạn chế. Ngoài hơn hai mươi Thiên Thần Đạo cường giả có lực nắm bắt tuyệt đối ra, những Thần đạo cường giả khác, ở Ô Thước Tinh, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ gặp phải một chút phiền toái.
Vì vậy, chỉ dựa vào hơn mấy trăm ngàn người bọn chúng, muốn hoàn toàn chiếm lấy tất cả tài nguyên khoáng sản của Ô Thước Tinh, đó là chuyện không có khả năng.
Sách lược của Đại lục Phong Vân kỳ thực rất đơn giản, chính là từ từ khai phá, không ngừng đào móc. Bất kể có thể khai phá hay không, cứ đào móc mỏ tinh thạch ra rồi nói tiếp. Loại sách lược này, kỳ thực là vô cùng chính xác, dù sao bọn chúng hiện tại cũng không đủ người.
- Chư vị, ở đây chờ tin tức của ta!

Tần Vô Song rời khỏi thành Nam An, tới một chỗ vắng lặng ngoại thành phía Nam, người lâu nay phụ trách liên lạc với Tần Vô Song, Xà Vương đã kính cẩn chờ đợi từ lâu rồi.
Mỗi một lần gặp mặt, sự tôn trọng của Xà Vương đối với Tần Vô Song cũng đề cao lên mấy phần. Không thể không nói, vị Tinh Hà đại nhân trước mặt này, đã mang tới cho chín đại Thú vương rung động quá lớn.
- Xà Vương điện hạ, nồi nước Ô Thước Tinh này, ta đã trộn lẫn đủ loạn rồi. Các ngươi cũng nên thể hiện một chút thành ý ra chứ?
Xà Vương gật đầu nói:
- Tinh Hà đại nhân, Sư Vương bệ hạ nhà ta vô cùng vui mừng. Đặc biệt phái ta đưa mười con Địa Linh Kim Quang Thử đến. Đây là đại bí mật của Cự Thú Tộc ta, ngay cả cường giả của Đại lục Phong Vân cũng không biết. Địa Linh Kim Quang Thử này, sở trường nhất là đào móc mỏ tinh thạch. Tinh Hà đại nhân, chỉ cần thành lập quan hệ khế ước chủ tớ với chúng nó, liền có thể chỉ huy chúng nó vì ngài mà cống hiến sức lực. Ở đây còn có một tấm bản đồ, là nơi mỏ tinh thạch sản xuất tương đối dày đặc, và nơi chưa bị khai phá, nơi địa thế tương đối phức tạp, đều có ghi chú rõ ràng, mời Tinh Hà đại nhân xem qua. Tư liệu này, đã hao phí không ít tinh lực của Sư Vương bệ hạ nhà ta.
- A?
Tần Vô Song hơi có chút ý động.
- Tinh Hà đại nhân, xin nhận lấy. Đây là thành ý của Sư Vương bệ hạ nhà ta. Sư Vương nhà ta kêu ta gửi lời đến cho Tinh Hà đại nhân. Hắn nói, thà đưa mỏ tinh thạch của Ô Thước Tinh chúng ta cho Tinh Hà đại nhân, cũng không để cho lũ sài lang đó cướp đi. Tinh Hà đại nhân, hy vọng quan hệ hợp tác của chúng ta, có thể tiếp tục củng cố.
- Đây là điều đương nhiên, nhưng ta phải nói trước, Ô Thước Tinh các ngươi vẫn phải tự mình cố gắng, trông cậy vào người khác, vĩnh viễn không thể nào thoát khỏi đám sài lang đó.
Xà Vương liên tục gật đầu:
- Đúng đúng đúng, Tinh Hà đại nhân nói cực kỳ đúng!
Tần Vô Song xua xua tay:
- Đừng nói lời vô nghĩa nữa, các ngươi rốt cuộc có thể tìm được một đường cổ thông đạo hay không? Hay là nói, Ô Thước Tinh các ngươi, từ xưa tới nay, rốt cuộc có từng trải qua việc câu thông với ngoại giới không? Đây là chuyện vô cùng quan trọng. Nếu tu luyện giả của Ô Thước Tinh các ngươi không làm được, tất cả đều là uổng phí.
Xà Vương cười nói:
- Chúng ta đã đang nghĩ cách, Tinh Hà đại nhân, xin cho chúng ta thêm chút thời gian.
Tần Vô Song cười nói:
- Ta là sốt ruột thay cho các ngươi. Ta đến từ Đại lục Thiên Tượng, đến lúc đó, chỉ cần lên phi thuyền Chủ Thần, nghênh ngang đi là được rồi!
- Đúng, đa tạ Tinh Hà đại nhân đã chỉ dạy, chúng ta nhất định sẽ mau chóng giải quyết thỏa đáng chuyện này. Sư Vương bệ hạ nghe nói đã có chút manh mối rồi!
Tần Vô Song khoát khoát tay:
- Được tự lo đi. Tin tức rất chặt chẽ, phía bên các ngươi cũng phải kiềm chế một chút. Nếu bại lộ ra, Cự Thú Tộc các ngươi sẽ xong đời. Còn tán tu ngoại lai, cùng lắm thì vỗ vỗ mông náu thân thôi.

Trở lại thành Nam An, mọi người nhìn thấy trên mặt Tần Vô Song có vẻ vui mừng, đều hiếu kỳ hỏi:
- Đội trưởng, có chuyện tốt gì mà cười tủm tỉm vậy?
- Đúng vậy, Đội trưởng, chúng ta đều ấm ức lâu như vậy, có tin tức tốt gì thì cùng chia sẻ đi!
Tần Vô Song thần bí cười cười:
- Hiện giờ ta đã có được một món lễ vật, là mười con Địa Linh Kim Quang Thử, mười con chuột này, chính là kẻ lão luyện cho việc tìm kiếm mỏ tinh thạch.
- A?
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, ồn ào vây quanh.
- Đội trưởng, làm sao có được vậy?
- Hắc hắc, tiểu gia hỏa này thật sự là một dáng vẻ tinh linh cổ quái!
Thiết Hoằng cũng tiến tới, vừa nhìn thấy Địa Linh Kim Quang Thử này, vui vẻ:
- Hắc hắc… Hắc Dực, ngươi xem tiểu gia hỏa này, thân hình còn tuấn tú nhiều hơn ngươi.
Toàn thân kim quang lóng lánh, lông lá xồm xàm, rất là đáng yêu.
Hắc Dực vô cùng buồn bực:
- Lão Thiết, tướng mạo đó là của ngươi, đừng cười lão Biên Bức ta, được không?
Lỗ Hùng hắc hắc cười nói:
- Món đồ chơi này, thật sự có thể dò xét được mỏ tinh thạch sao?
- Có phải là thật hay không, không phải thử là biết sao?
Tần Vô Song mở bản đồ ra:
- Chư vị, các ngươi nhìn khu vực phía Nam này, điểm màu đỏ, đã bị Đại lục Phong Vân chiếm trước rồi. Còn một số điểm màu trắng, là nơi sản xuất tinh thạch tương đối nhiều, nhưng còn chưa khai phá đến. Còn về điểm màu đen, chính là khu vực chưa biết. Còn điểm màu lam, là nơi cực kỳ có khả năng sản xuất mỏ tinh thạch, nhưng lại vô cùng nguy hiểm. Màu xanh, là nơi nguy hiểm cao!
Chấm nhỏ trên bản đồ vô cùng nhiều. Tần Vô Song giải thích nói.
- Khu vực màu đỏ, chúng ta mò không được nước uống đâu. Điểm màu trắng, đại khái cũng bị Đại lục Phong Vân cắt làm đất đai riêng rồi. Mặc dù còn chưa bị khai phá, nhưng có lẽ là khu vực đã được trấn định. Điểm màu đen, khu vực chưa biết, nhưng Đại lục Phong Vân nhất định cũng có người ở đó thăm dò. Để lại cho chúng ta, ước chừng chỉ có nơi màu lam lục này, đều là khu vực có nguy hiểm cao.
- Hắc hắc, nguy hiểm cao, hồi báo cũng cao thôi!
Lỗ Hùng vỗ đùi, rất là sảng khoái:
- Đội trưởng, theo ta thấy, chúng ta nên đi về hướng khe sâu lớn này. Ngươi thấy địa thế nơi này liên tục đi xuống, ít nhiểu có điểm màu lam, nhất định là khu vực mỏ tinh thạch rậm rạp.
- Tiểu Lỗ, người trẻ tuổi đừng xúc động quá!
Hắc Dực ngoài cười nhưng trong không cười.
- Lão Hắc, ngươi sợ sao? Đội trưởng không phải nói qua rồi sao? Phú quý trong nguy hiểm. Muốn có tinh thạch, muốn được phát tài, chúng ta phải có tinh thần mạo hiểm! Bằng không, chúng ta làm sao phải xa rời quê hương?
- Các ngươi thấy thế nào?
Tần Vô Song chuyển hướng hỏi những người khác.
- Muốn đi, phải tới nơi người khác chưa tới. Người của chúng ta quá ít, nếu đối đầu với Đại lục Phong Vân, không lý trí! Theo ta thấy, nơi càng nguy hiểm, có thể càng an toàn. Chí ít, đội ngũ thăm dò của Đại lục Phong Vân, chưa hẳn sẽ bỏ dễ tìm khó.
Lần này, Lỗ Đồng lại đưa ra một ý kiến tương đối liều lĩnh.