Khí Vận Hệ Thống

Chương 192: 192





Tần thế gia lão tổ cũng phái 10 Luyện Hư kỳ cao thủ, 100 Hóa Thần kỳ tu sĩ và 500 Nguyên Anh kỳ tu sĩ được bồi dưỡng bên trong Tần thế gia đến hỗ trợ Tần Vũ.
Bên ngoài hắn cũng tuyển mộ thêm được 100 Hóa Thần kỳ cao thủ cùng với 500 Nguyên Anh kỳ tu sĩ.

Tần Vũ từ chối tuyển dụng Luyện Hư kỳ tu sĩ bên ngoài, bây giờ tu vi hắn còn chưa siêu việt họ, đưa vào dưới trướng rất khó để sai sử, bọn họ cũng chỉ là lính đánh thuê tạm thời mà thôi, khác hẳn với cao thủ được đào tạo trong nhà.
Về địa thế, Trung Nguyên ở Bắc Đông Vực, nằm giữa vùng trung tâm ma thú sơn mạch, phía bắc Trung Nguyên sơn mạch liên miên không dứt, dễ thủ khó công, đặc biệt là khu vực giáp với Biển Đông Vực, phát triển vô cùng trù phú.

Vùng này tạm thời Tần Vũ sẽ không động đến, hắn sẽ đánh từ phía Tây Nam đánh lên.
Nghe thì có vẻ vô lý bởi vì Tần thế gia là thế gia Đông Vực lại chọn đánh lên từ phía Tây Nam quả là ngu xuẩn.

Nhưng các lão cự đầu ở Nhân Tộc vực liền mau chóng nhận ra ý đồ của Tần Vũ, tên này tâm tư thật không tầm thường.
Nếu như hắn có thể thuận lợi thu phục được các bộ lạc ở đây, một đường thuận lợi đánh lên Đông Bắc thì quả thật binh lực ngày càng mở rộng.

Hơn nữa Nhung Tộc muốn đánh xuống cũng phải đi vòng qua những bộ tộc khác, không thể một đường hung hãn mà tiến công.
Phía sau lưng hắn là Trung Thổ, bên dưới là U Lâm thành, về phía đông là Đông Vực, về phía tây là cứ điểm của Bách Quỷ binh đoàn.
Như vậy, Nhung Tộc muốn đánh hắn cũng chỉ có một đường tiến công duy nhất là từ Đông Bắc đánh xuống.

Hơn nữa, địa thế mà Tần Vũ lựa chọn làm cứ điểm, là một bình nguyên nằm giữa lòng núi, chỉ có 1 đường tiến vào từ phía Đông Bắc, và hai đường thoát ra ở phía Nam và Tây Nam, tức là rút về Trung Thổ hoặc U Lâm thành.
Có tu sĩ hỗ trợ xây dựng thành lũy quả là nhanh chóng, chỉ trong vòng 6 tháng thời gian, đã xây dựng xong một thành trì nhỏ, đầy đủ chức năng.

Tần Vũ bắt đầu cho dàn quân huấn luyện đội hình, trận hình chiến đấu hợp công, lại cho binh lính đi xây dựng các tiền trạm do thám xung quanh ở trong ma thú sơn mạch.

Tần Vũ căn dặn bọn họ cật lực né tránh xây dựng tiền trạm do thám trong khu vực lãnh địa của Đại Thừa kỳ yêu thú tránh cho bọn chúng tức giận mà công kích bọn họ.
Tần Vũ gấp gáp như vậy là để nhanh chóng thu những bộ lạc nhỏ lẻ ở Tây Nam tập hợp lại thành một khối liên minh thống nhất, sau này còn hợp lực với thủ hạ Tần thế gia đối chọi với Nhung tộc, chứ không phải một đường đánh thẳng lên Đông Bắc.
Nhìn 1800 tu sĩ đang luyện tập dưới thành, Tần Vũ cũng có chút hài lòng, hắn phân chia 1800 tu sĩ này thành hai quân đoàn, mỗi quân đoàn 900 người, tương ứng với 9 bách đội, mỗi bách đội chia ra 10 thập đội, mỗi đội lại tập hợp 10 người, người thông thuộc binh pháp nhất sẽ làm đội trưởng, người có sức mạnh lớn nhất sẽ làm đội phó.
Theo cách phân chia này, mỗi người chỉ quản lý 10 thủ hạ dưới trướng, vô cùng gọn gàng hiệu quả.

Tai mắt của thế gia Nhân Tộc vực liền lập tức bắt chước học theo, mấy lão cự đầu, quả thật muốn bay đến chỗ hắn giơ lên một ngón tay cái, quả thật xuất sắc.
Chỉ trong vòng 6 tháng tiếp theo, từ một đội quân tạp nham tập hợp bởi tu sĩ Tần thế gia và tu sĩ giang hồ vậy mà bỗng chốc trở thành một khối thống nhất, bây giờ hàng ngũ bên dưới đã đều tăm tắp, hơn nữa phối hợp đã bắt đầu có hệ thống.
Tần Vũ bắt đầu cho tiến quân, dọn dẹp yêu thú xung quanh một mỏ khoáng thạch và một mỏ chân khí thạch ở gần đó, để bổ sung thêm tài nguyên cho tu sĩ trong quân doanh tu luyện, hắn cũng bố trí trận pháp gia tăng gấp đôi tốc độ tu luyện và trận pháp tăng thêm một thành chân khí trong thiên địa, phối hợp với nồng độ chân khí ở vùng trung tâm ma thú sơn mạch, hiệu quả tương đối tốt.
Có nhiều tán tu nhận được lợi ích to lớn trong tu luyện và huấn luyện, liền trực tiếp giao ra tinh huyết bản mệnh đăng ký đầu nhập làm thủ hạ dưới trướng của Tần Vũ.

Mấy bộ lạc man nhân phía bắc, ai cũng muốn khai thổ lập quốc hùng cứ một phương, chả ai nhường ai, chia năm xẻ bảy, muốn nô dịch lẫn nhau.

Bọn họ chung quy mà nói không được đoàn kết như nhân tộc phía nam, tập trung cùng nhau phát triển bảo vệ lẫn nhau trước yêu thú hoang dã.
Mãi đến mấy trăm năm gần đây họ mới chịu tập hợp lại xây dựng thành lũy, phát triển như phía nam, hy vọng có thể thay đổi cục diện.

Mùa đông một năm sau, thời tiết ở phía bắc vào mùa đông vô cùng khắc nghiệt, gió thổi từng cơn rét run người, tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ vẫn còn cảm thấy huống chi nhân loại bình thường.
Mấy năm gần đây, phía bắc sơ loạn, khắp nơi chiến tranh liên miên.

Cho nên mùa đông năm nay trở nên khắc nghiệt hơn bao giờ hết, tài nguyên cạn kiệt, tu sĩ cũng phải miễn cưỡng chống đỡ.
Nhiều nơi, tu sĩ bỏ đi đầu nhập vào những nơi có tài nguyên tu luyện tốt hơn, mong có cơ hội tinh tiến tu vi.


Thường dân ở mấy bộ lạc này vô cùng khổ sở, tu sĩ không hỗ trợ họ khai hoang phát triển mùa màng, chỉ lo cát cứ đánh chiếm lẫn nhau.
Lúc này quân đội Tần Vũ đang bao vây bộ lạc Mãn Thanh, Tần Vũ đứng trên Giao Long Đại Thừa Kỳ quan sát từ xa, hắn giương cung, súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn pháp.
Bầu trời tối đen như mực, bỗng một đường lóe sáng chói mắt, bùng nổ bên trên bầu trời thành lũy bộ lạc Mãn Thanh.
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Đêm đông đang đen kịt bỗng rực sáng một vùng rộng lớn hơn mười dặm, thường dân trong thành vô cùng hoảng hốt, bọn họ đều biết đây là chiến tranh của tu sĩ, mấy đứa trẻ, bị tiếng động kinh thiên hù dọa, la khóc om sòm.
Phủ của tộc trưởng bộ lạc, bị oanh nát bấy, khắp nơi đổ nát, lôi điện không ngừng oanh kích xuống bên dưới, sóng nhiệt lan tỏa khắp thành, sức nóng kinh khủng đến độ, bọn họ còn nghĩ là mặt trời sập xuống!
Tu sĩ trong bộ lạc Mãn Thanh, hốt hoảng vô cùng, từng đợt tù và vang lên báo hiệu kẻ địch đánh đến.
SÁTTTTTTTT!
Một tiếng sát kinh thiên động thiên, vang vọng khắp bốn phương tám hướng thành lũy của bộ lạc, tu sĩ bọn họ vô cùng hoảng sợ, địch nhân vô cùng đông, ước chừng 1000 tên, tu vi thấp nhất là Nguyên Anh trung kỳ, tu vi Hóa Thần kỳ cũng có 200 tên, không những vậy còn có hơn 10 tên Luyện Hư kỳ cảnh giới.
Hai bên lao vào chém giết nhau dữ dội, dư uy chiêu thức, ầm ầm như sấm, vang vọng cả một vùng thảo nguyên.
Tần Vũ đứng trên đầu Giao Long Đại Thừa kỳ quan sát, hắn chờ đợi mấy lão đầu Hợp Thể kỳ ở đây xuất đầu lộ diện.

Chờ khoảng 2 khắc, cuối cùng một tên Hợp Thể trung kỳ cũng xuất đầu lộ diện, hắn hét lớn:
- Nam tộc khốn nạn, dám đánh lén chúng ta!
Lời này cũng là lời cuối của hắn, một tiễn kinh thiên bắn thẳng về phía của hắn.
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG!
Nhục thân của hắn bị oanh nát, thần hồn bị sóng nhiệt của Cốt Linh Lãnh Hỏa nuốt chửng, tiêu tán trong hư không, mấy lão Hợp Thể kỳ đỉnh phong ở sâu trong bộ lạc, cũng kinh hồn táng đảm, thiếu niên đứng trên đầu Giao Long Đại Thừa kỳ kia là ai, tại sao khí lực lại kinh thiên như vậy.
Bốn ngày trước Tần Vũ hắn đã gửi đến chiến thiếp thông báo trong vòng bảy ngày tới hắn sẽ đánh đến Mãn Thanh bộ lạc, yêu cầu di tản thường dân và chiêu hàng bọn họ.


Nhưng tộc trưởng bọn họ đứng trên đầu thành, xé đi chiến thư, lớn giọng thách thức Tần Vũ tiến đánh đến đây.
Cho nên một trận này hắn muốn huyết tẩy toàn bộ bộ lạc Mãn Thanh, để cho những bộ tộc khác hiểu rõ sức nặng của Bách Quỷ chiến thiếp!
Giao Long Đại Thừa Kỳ, ngửa mặt lên trời, gào thét một tiếng kinh hồn táng đảm.
- UÔNGGGGGGGGG!
Rồi nó oanh thẳng một quả lôi cầu thẳng về bộ lạc Mãn Thanh.
ĐOÀNGGGGGGGG!
Thành lũy nát bấy một góc lớn, thường dân bên dưới bỏ chạy tán loạn, khung cảnh tang thương vô cùng.
Tần Vũ hai mắt kim quang đại thịnh, từ từ lăng không bay lên, chín con bạch long của Cốt Linh Lãnh Hỏa quấn quanh người hắn, sáng rực một góc trời, đạo bào bay phần phật.
Nhìn hắn bây giờ như sát thần giáng lâm, hắn vận khí lực nói lớn:
- Tần Vũ ta đã gửi Bách Quỷ chiến thiếp đến chiêu hàng, các ngươi lại dám ngông cuồng xé bỏ, hôm nay một người trong thành cũng đừng mong sống sót.
Lời này lọt vào tai tu sĩ và thường dân trong thành bỗng chốc biến thành một lời phán định sinh tử của bọn họ, hơn nữa hai tiễn vừa rồi của Tần Vũ kinh thiên động địa làm bọn họ khiếp sợ không thôi.

Nay lại nghe một lời này, chiến lực nhanh chóng suy giảm.
Già trẻ gái trai trong thành ôm nhau kêu khóc, chạy tán loạn bên dưới, khung cảnh tang tóc vô cùng.
Tu sĩ của Mãn Thanh thoáng chốc chiến trận loạn lạc, đội hình đổ gãy, quân đội Tần Vũ thuận thế tàn sát khắp nơi.
Bầu trời bây giờ sóng nhiệt vẫn còn lan tỏa, thiêu trụi nhà cửa, kiến trúc bên dưới, như địa ngục nhân gian.
Mấy vị lão tổ Hợp Thể kỳ của bộ lạc Mãn Thanh cuối cùng cũng chịu hiện thân, bọn họ tức giận quát lớn:
- Tiểu tử ngông cuồng, chỉ là Luyện Hư kỳ nhị trọng lại dám đến chỗ Mãn Thanh ta làm loạn!
Dứt lời, nhục thân của lão bị một tia tử sắc lôi kiếp oanh nát.

Tử Yên một bên Tần Vũ, tiện tay oanh sát lão.
OÀNH!

Nguyên Anh bản mệnh lão hốt hoảng bỏ chạy, Tần Vũ lần nữa giương cung, bắn liền nhị trùng tiễn về phía lão.

Thần hồn lão bị oanh nát tiêu tán trong hư không, đạo tử thân vong.
Tử Yên một bên khí tức cực thịnh, hai tay lôi điện lập lòe, nó tiếp tục thi triển Chân Long Lôi Thiên Kiếp oanh loạn xuống trọng địa của bộ lạc Mãn Thanh.
Mấy lão Hợp Thể kỳ còn lại muốn bỏ chạy, thì bị Tần Vũ bao vây trong Luyện Ngục Đại Trận.
Phong Bạo Dị Hỏa Hoàn cao ngút trời, bao vây một vùng rộng lớn hơn năm dặm, không ngừng thiêu đốt vạn vật bên trong, mấy lão hoảng hốt gào thét muốn lao ra, lại bị Cốt Linh Lãnh Hỏa thiêu đốt thần hồn bức trở lại bên trong.
Tần Vũ tế lên Thần Nông đỉnh, sinh sinh trấn áp mấy lão bên trong đại trận.

Hắn súc thế bắn liên tiếp lục trùng tiễn, Trụy Nhật Tiễn pháp vào bên trong đại trận, lại kết ấn thi triển Phật Nộ Hỏa Liên bạo khởi ở bên trong.
Bên trên đại trận, Viêm Tổ Phù tỏa sáng rực rỡ, trợ uy cho dị hỏa bùng nổ, nháy mắt thiêu đốt mấy vị lão tổ của bộ lạc Mãn Thanh thành tro tàn.
Đêm đông tối đen như mực bỗng nhiên sáng rực một vùng, đứng từ U Lâm Thành cũng có thể thấy một góc trời bừng sáng.
Tộc nhân bộ lạc Mãn Thanh thấy một màn này, lập tức sợ hãi bỏ chạy tán loạn.

Nhưng mà chạy chưa được bao xa, lại bị quân phục kích Tần Vũ đón đầu tàn sát một lượt, thường dân trong thành bị Tần Vũ dùng dị hỏa trực tiếp thiêu đốt.
Diệm Cơ hốt hoảng nói lớn:
- Tần Vũ dừng tay!
Tần Vũ lạnh lùng nói:
- Nhất tướng công thành vạn cốt khô!
Diệm Cơ gấp gáp kêu gào:
- TẦN VŨ!
Hắn vẫn như vậy, lạnh lùng mở rộng Luyện Ngục Đại Trận, thiêu đốt tu sĩ và thường dân bên trong bộ lạc Mãn Thanh.
Tử Yên cũng hít một ngụm khí lạnh lặng yên nhìn ca ca của nàng, nó trước giờ không nghĩ, sâu bên trong Tần Vũ còn có một tính cách tàn bạo như thế này.