Khí Vận Hệ Thống

Chương 290: Rút lui



Thủ hạ Tư Mã Thiên lập tức tập hợp lại, tiến hành phản kích truy binh phía sau, cả đội ngũ co lại, hỗ trợ lẫn nhau, nhìn như một mũi thương bén nhọn.

Tần Vũ khoát tay ra hiệu cho đội ngũ lập tức lùi lại, tiến hành viễn trình công kích, đội hình nhanh chóng kéo giãn ra, từ từ bao bọc lấy chủ lực của đối phương tiến hành đánh hạ.

Tư Mã Thiên nhìn đội ngũ bị cung thủ và hỏa xa của đối phương liên tục oanh tạc trong lòng vô cùng suốt rột. Hắn nhanh chóng quan sát khắp một lượt xung quanh chiến trường, tìm kiếm điểm yếu của đối phương, mắt thấy cánh trái của Tần Vũ mỏng manh, hắn nói:

- Kéo giãn đội hình, đánh về cánh trái của đối phương!

Đội ngũ Tư Mã Thiên nhanh chóng dàn trải ra để phân tán công kích của đối phương, nếu bọn họ tiếp tục co cụm ở một chỗ, không sớm thì muộn cũng bị hỏa xa oanh kích đến chết.

Đội ngũ Tư Mã Thiên nhanh chóng đánh về cánh trái của Bách Quỷ binh đoàn, lợi thế nghiêng hẳn về phía bọn họ, Bách Quỷ binh đoàn liên tiếp bị ép lui. Chính vì vậy mà bọn chúng càng đánh càng hăng, dồn hết về một góc oanh tạc Bách Quỷ binh đoàn.

Tần Vũ thấy đối phương đã sa vào bẫy, hắn liền ra hiệu cho thủ hạ, từ bên phải dồn dập đánh qua, đội ngũ ẩn nấp ở cánh trái lập tức đánh ra hỗ trợ oanh kích địch nhân. Ngay lập tức, đội ngũ của Tần Vũ đã triển khai thế gọng kìm, kẹp chặt đội hình của Tư Mã Thiên vào chính giữa.

Tư Mã Thiên thoáng chút kinh nghi.

“Còn có phục binh, đối phương có tận ba mươi người ư?”

Hắn cắn chặt răng, lập tức ra tín hiệu rút lui, bởi vì nếu như không rút lui bây giờ chắc chắn sẽ có thương vong.

- Lui, mau rút lui!

Oành! Oành! Oành!

Đội ngũ hai bên công kích nhau dữ dội, phía Tư Mã Thiên vốn dĩ đang ở thế thượng phong, phút chốc rơi vào thế hạ phong bởi vì thiếu nhân lực so với đối phương, hơn nữa, chủ tử của bọn họ cũng rất am hiểu binh pháp, mỗi khi Tư Mã Thiên hắn biến đổi trận hình, đối phương liền có thể khắc chế lại ngay lập tức.

Hơn nữa, lúc vừa rồi, hắn cũng đã nghĩ thông, hẳn là đối phương cố tình để cho hắn thấy cánh trái mỏng manh, để Tư Mã Thiên hắn ra lệnh dồn toàn lực đánh về cánh này mà rơi vào thế gọng kìm như bây giờ.

Thủ hạ chủ lực của Tư Mã Thiên đang bị kẹp chặt ở phía trước, không có thế rút lui, đang vô cùng chật vật chống đỡ. Tần Vũ thấy đối phương ra lệnh cho thủ hạ rút lui, liền lập tức ra lệnh cho Bách Quỷ binh đoàn.

- Không truy theo, tập trung hạ sát chủ lực đoạn hậu của đối phương!

Tư Mã Thiên trong lòng âm thầm kinh hãi, đối phương dụng kế hiểm, không truy theo đội ngũ đang rút lui phía sau, chỉ tập trung vây giết chủ lực còn mắc kẹt của hắn, làm như vậy chính là muốn tiêu hao lực lượng của hắn một cách triệt để.

Tư Mã Thiên cắn răng, quyết đoán ra lệnh:

- Rút!

Hắn không thể dây dưa hơn nữa, bởi vì nếu càng đánh lâu dài, thiệt hại của hắn càng lớn, hơn nữa, đội ngũ ám sát hắn vừa nãy, đột nhiên biến mất làm hắn có chút bất an.

BÀNH! BÀNH!

Tư Mã Thiên đột ngột bị Ám Dạ Hành oanh kích, thủ hạ của hắn chật vật che chắn cho hắn rút lui, đội hình bỗng chốc rối loạn, hắn hét lớn:

- Ổn định đội hình, triển khai Kim Quy Trận rút lui!

Thủ hạ dưới trướng hắn cũng không phải hạng xoàng xĩnh, nhanh chóng tập hợp lại thành hình vòng cung, lớp trong lớp ngoài bao bọc lẫn nhau rời đi, còn bốn cao thủ chủ lực của hắn, bắt buộc phải hy sinh để đoạn hậu, hắn không ngờ đối phương lại mạnh mẽ và thiện chiến như vậy. Đặc biệt là chủ tử của bọn họ, thông thạo binh pháp không hề thua kém Tư Mã hoàng thất của hắn.

Tần Vũ ra hiệu cho đội ngũ quay về tập trung hạ sát hai cao thủ Hợp Thể kỳ đỉnh phong và hai tên Hợp Thể trung kỳ của đối phương, trận này đánh như vậy là đủ, coi như đã có thu hoạch. Truy đuổi đến cùng, chỉ tổ thiệt thân, đối phương hẳn có chuẩn bị mai phục ở phía trước.

Hơn nữa, Bách Quỷ binh đoàn cũng bị thương hơn một nửa, dây dưa lâu dài, chắc chắn sẽ có thương vong, lúc đó được không bằng mất.

Tư Mã Thiên hai tay siết chặt, đây là lần đầu tiên hắn thất bại khi hành động ở trong này, trong lòng hắn vô cùng tò mò về thân phận của Tần Vũ.

Sau khi hạ sát bốn tên thuộc hạ của Tư Mã Thiên, Tần Vũ liền ra lệnh cho đội ngũ lập tức quay về điểm tập kết nghỉ ngơi, với đội hình hiện tại, di chuyển sẽ rất nguy hiểm.

Hơn nữa, Thánh Tử Vạn Ma tông hẳn cũng đã chú ý đến động tĩnh ở bên này, nếu không mau chóng rời đi, hắn sẽ dẫn binh đánh đến đây.

Thánh Tử Vạn Ma tông từ xa quan sát liền nhanh chóng hạ lệnh:

- Mai chóng truy theo!

Đám ma tộc vốn dĩ ngứa ngáy tay chân từ lâu, ngay sau khi nhận được chỉ thị, liền lao như điên trong rừng rậm truy theo đội ngũ của Tần Vũ ở phía trước.

Tần Hạo lập tức thông tri cho Tần Vũ:

- Ma tộc đang truy theo chúng ta ở phía sau!

Tần Vũ lạnh lùng nói:

- Chuyển hướng về điểm mai phục, cử một người tách ra, mau chóng đi về phía đông cầu cứu thượng cổ gia tộc!

Tần Hạo nhanh chóng phân phó thủ hạ thân thủ nhanh nhẹn ở bên dưới, lập tức đi cầu viện binh!

Tần Vũ trong lòng cấp tốc tính toán, tên Thánh Tử Vạn Ma tông này, quả nhiên tâm cơ không nhỏ, ngay khi thấy đội ngũ của hắn bị thương không nhẹ, liền ra lệnh cho thủ hạ bên dưới truy sát Tần Vũ.

Tần Vũ âm thầm hạ xuống pháp bảo tiêu hao và phù lục công kích, hy vọng có thể cản lại thế tấn công hung hãn của bọn chúng. Đồng thời quan sát địa hình xung quanh, tìm nơi thích hợp hạ xuống Ngũ Hành Sơn và Luyện Ngục Đại Trận.

Mã Hãn Nhĩ Cát từ đằng xa, súc thế thi triển, Vạn Dặm Sát Long Thương, oanh kích về phía đội ngũ Tần Vũ đang rút lui!

Một ngọn thương bằng ma khí dài hơn hai trượng lao ầm ầm về phía đội ngũ Tần Vũ.

Xiu!

OÀNH! OÀNH! OÀNH!

Mặt đất bị một thương này oanh ra một lỗ lớn hơn hai trăm trượng, sâu hơn mười trượng, mặt đất nứt nẻ hình mạng nhện lan rộng hơn bốn trăm trượng mới dừng lại. Phong áp của một chiêu này đánh bay hơn năm sáu tên Luyện Hư kỳ đang bị thương của Bách Quỷ binh đoàn.

Tần Vũ thoáng chút kinh ngạc.

“Thật mạnh”

Tần Vũ thấy đối phương đã lao tới phạm vi của pháp bảo tiêu hao và phù lục, hắn liền ngay lập tức khởi bạo, cản lại đám ma tộc.

BÀNH! BÀNH! BÀNH!

Đám ma tộc dường như có chuẩn bị trước, chỉ bị thương nhẹ, tiếp tục truy đuổi gắt gao ở phía sau. Bọn chúng đồng loạt thiêu đốt tinh huyết, tốc độ tăng vọt, thoáng chốc đã đuổi sát sau lưng Bách Quỷ binh đoàn.

Tần Vũ văng tục:

- Chết tiệt!

Đồng thời lập tức ra lệnh cho thủ hạ bên dưới:

- Chủ lực đoạn hậu, cố gắng cầm cự đến đoạn mai phục không được sính cường!

Ở đằng sau, Nhĩ Cát lạnh lùng nói:

- Tập trung toàn lực triệt hạ chủ lực đoạn hậu của đối phương!

Hắn đã lờ mờ đoán ra được chủ ý của Tần Vũ khi đột ngột đổi hướng di chuyển, một là tiếp cận viện binh ở xung quanh đây, hai là đang cố gắng chạy về điểm mai phục bố trí trước.

Chính vì vậy, nếu như muốn hạ được Tần Vũ thì bắt buộc hắn phải áp dụng chiến thuật tốc chiến tốc thắng, nếu như để Tần Vũ thành công tập hợp với viện binh hoặc trở về điểm mai phục, thì thế trận sẽ không còn có lợi cho hắn.

Tần Vũ khởi Ngũ Hành Sơn và Luyện Ngục Đại Trận vây hơn mười mấy tên cao thủ ma tộc vào bên trong, sau đó liền ra lệnh cho thủ hạ tiến vào triệt hạ đối thủ ở trong đại trận.

Nhĩ Cát không kinh không hoảng, ra lệnh cho thủ hạ:

- Không cần phải sợ, đội ngũ ở bên ngoài lập tức trợ công cho những người bên trong đại trận!

Tần Vũ cắn chặt răng, nếu bây giờ hắn tiếp tục di chuyển, thủ hạ ở bên trong đại trận sớm muộn gì cũng bị Nhĩ Cát mài chết, nhưng ở lại chiến đấu cũng không khá hơn là bao nhiêu.

Tần Vũ quyết đoán nói:

- Toàn bộ rút lui!

Ngũ Hành Sơn pháp bảo liên tục bị đám ma tộc oanh kích, đại trận bị tổn hại nhanh chóng, án theo đà này, pháp bảo của hắn cũng chỉ có thể cầm cự thêm vài ba phút nữa.

Tần Vũ và Bách Quỷ binh đoàn phải triệt để tận dụng khoảng trống này, chạy về điểm mai phục cố thủ chờ viện binh.

Nhĩ Cát thấy Tần Vũ gấp gáp rút lui như vậy, liền cười lạnh, vậy là hắn đã đoán đúng, hơn nữa, đối phương trải qua trận chiến vừa nãy tổn hao không ít, đây chính là cơ hội của hắn.

- Lập tức tách đội hình, một nửa ở lại hỗ trợ phá trận, một nửa truy theo bọn chúng! Không được sính cường, từ từ tiêu hao bọn chúng!

Đám ma tộc lập tức tách ra theo lệnh của thánh tử Vạn Ma tông, đuổi theo đội hình của Tần Vũ, oanh kích gắt gao từ phía sau.