Khí Vận Hệ Thống

Chương 340: 340





Tần Vũ lập tức kích hoạt thần thông Côn Bằng Nhất Tộc, kết hợp với thân pháp Trúc Lâm Khoái Bộ, thoáng chốc đã biến mất khỏi phạm vi thần thức của Bích Dao và Thường Hi.

Đây cũng là lý do hắn không thể mang mấy nàng theo cùng, vì với tốc độ này, họa chăng cũng chỉ có lão Thái bà là theo kịp hắn.

Lão Thái bà hừ lạnh một tiếng, lập tức lướt theo Tần Vũ, vị thiếu chủ này của lão, thật là càng lúc càng khó nắm bắt.

Nhưng lão bà bà cũng phải công nhận, về phần tốc độ của Tần Vũ, tuyệt đối là đỉnh tiêm ở Thiên Huyền Đại Lục này!
Tần Vũ lúc này đang di chuyển vòng quanh trong làn sương xám trắng, dùng [Thần Nhãn] truy xét khắp nơi, hắn hy vọng có thể tìm thấy một chút manh mối hoặc điểm dị thường ở trong này.

Chợt trong tầm mắt Tần Vũ hiện lên một cái tên, một cái tên của tu sĩ nhân loại!
Tần Vũ lập tức lùi lại, tìm một góc khuất ẩn mình, hắn chưa biết đối phương có địch ý hay không nên tạm thời không vội tiếp cận, trước xem kỹ thông tin của đối phương rồi mới quyết định.

[Hứa Bạch Tuấn]
[Tu vi: Hợp Thể kỳ Lục trọng thiên]
[Chiến lực: 14,000 điểm]
[Tuổi: 150 tuổi]
[Thân phận: ??? – Ký chủ chưa đủ tu vi để xem thông tin này]
[Chủ tu công pháp: thủy, mộc, thổ]
[Thiên phú: Đỉnh cấp thiên phú]
[Thể chất: Đỉnh cấp thiên phú]
[Gia thế: ??? – Ký chủ chưa đủ tu vi để xem thông tin này]
Đối phương dường như cũng phát hiện dị động ở phía bên này, liền lập tức cẩn thận lùi lại, di chuyển chậm lại trông thấy, hắn đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, rồi hừ lạnh.

Tần Vũ trước thử thái độ của đối phương, hắn ném một viên đá về phía trước, cách chỗ Hứa Bạch Tuấn không xa.

Hứa Bạch Tuấn thấy động, vội lùi lại, nói lớn:

- Là ai?
Trước mặt hắn vẫn vắng lặng một cách dị thường, chỉ có đám quái thú lượn lờ gào thét mà thôi, Hứa Bạch Tuấn trong lòng cấp bách, đột nhiên hắn thu đao, chắp tay về phía trước nói:
- Đạo hữu, tại hạ đi lạc ở nơi này, nếu là đồng đạo chính phái, chúng ta tìm cách xông ra ngoài, đi về thành trì gần nhất.

Tần Vũ vẫn chưa đáp lời, vừa nãy tên Hứa Bạch Tuấn này di chuyển rất liền mạch, không hề giống trạng thái đang dò đường, đây là điểm mấu chốt.

Rõ ràng là đối phương rất rõ phương hướng di chuyển trong đây, nhưng lại nói khác đi, hẳn là không có ý tốt.

Hứa Bạch Tuấn tặc lưỡi, “lẽ nào mình đã nhầm”, hắn nhìn ngó kỹ phía trước một lượt nữa, mới tiếp tục tiến sâu vào bên trong.

Tay hắn sờ lên mảnh vỡ Thần tượng trên ngực, trong lòng càng thêm nắm chắc, có lẽ lúc nãy là hắn quá đa nghi mà thôi, muốn vào trong màn sương này phải có mảnh vỡ Thần tượng, một thứ vô cùng hiếm thấy trên Thiên Huyền Đại Lục.

Tần Vũ chậm rãi bám theo tên Hứa Bạch Tuấn ở một khoảng cách an toàn, trong lòng nỗi lên nhiều điểm nghi vấn, mục đích của tên này là gì?
Đi lòng vòng một hồi, Hứa Bạch Tuấn cũng dừng lại, hắn vô cùng mừng rỡ, nhìn một vết nứt kỳ lạ trên mặt đất, ở chỗ đó, dị khí liên tục phun trào, liên tục bổ sung cho làn sương xám trắng.

Lão Thái bà nhíu mày, chân khí trong cơ thể chậm rãi điều động, dường như muốn trảm sát tên trước mặt.

Hứa Bạch Tuấn cắm đao xuống đất, hai tay nhanh chóng kết ấn, miệng đọc chú ngữ kỳ lạ, hắn vừa niệm chú ngữ được đôi ba câu, lão Thái bà đã tức giận, lập tức công kích hắn.

“Hoành tảo thiên hạ”
Xoạt!
Ầm! Ầm! … Ầm!
Tần Vũ trợn mắt kinh ngạc, vậy mà tên Hứa Bạch Tuấn lại có thể chống đỡ được một chiêu này của lão Thái bà.

Lúc kiếm khí của lão bà bà gần chạm vào người hắn, một cái quang mang hộ tráo lập tức phát động đánh bạt chiêu của lão Thái bà ra một bên để hắn có khoảng trống bỏ chạy.


Lão Thái bà nói lớn:
- Hắn là người của Dị giáo, mau đuổi theo!
Tần Vũ lập tức thi triển thần thông, truy theo sát rạt tên Hứa Bạch Tuấn.

Hứa Bạch Tuấn thân thể bị nội thương sau một kiếm kia của lão Thái bà, khóe miệng vẫn còn rỉ máu, ánh mắt cay độc nhìn thanh niên đeo mặt nạ bách quỷ đang truy ở phía sau.

Hắn không nhiều lời, lập tức quăng ra một cái hắc phiên.

“Ám Hồn Phiên”
“Tụ quỷ”
- Khởi!
Quái thú dường như bị thu hút bởi cái phiên này, lập tức tràn về đây, liên tục cản đường Tần Vũ.

Tần Vũ thấy vậy, liền lấy ra mộc kiếm, một luồng chân hỏa nồng đậm đi theo lộ tuyến của chân khí dẫn truyền vào trong mộc kiếm, chân hỏa nhanh chóng phủ lấy mộc kiếm phát ra quang mang chói mắt giữa màn đêm tăm tối.

Tần Vũ vung tay chém liền ba chiêu Liệt Diệm Trảm về phía trước và hai bên, mở ra một con đường trống trải trước mặt.

“Liệt Diệm Trảm”
Bành! Bành! Bành!
Chân hỏa bùng nổ ở xung quanh Tần Vũ, đánh tan lũ quái thú đang tràn về đi trong nháy mắt, làm tên Hứa Bạch Tuấn kinh ngạc không thôi.

“Chân hỏa! Hắn là ai?”
Hứa Bạch Tuấn trong lòng vô cùng nghi hoặc về thân phận của Tần Vũ, nhưng hắn cũng không mở miệng tra hỏi, chỉ dùng pháp khí đẩy nhanh tốc độ chạy trốn, bởi hắn biết rằng một kiếm vừa rồi, hẳn phải là do Địa Tiên chém ra.

Lão Thái bà ở một bên Tần Vũ hừ lạnh, tay lão bà bà vuốt dọc thanh kiếm, một luồng hỏa diệm lập tức bao phủ lưỡi kiếm, sức nóng không hề thua kém dị hỏa là bao.


“Liệt Diệm Trảm”
BÀNH!
Hứa Bạch Tuấn lại trúng chiêu, quang mang hộ tráo nhạt đến cực điểm, thân thể bị đánh văng về phía trước hơn trăm trượng, đụng nát hơn chục gốc cây mới dừng lại.

Đôi mắt hắn hiện lên vẻ sợ hãi nồng đậm.

Hắn lớn tiếng nói:
- Chư vị đạo hữu, chọc vào Dị giáo chúng ta, đều không có kết cục tốt đẹp!
Lão Thái bà không đáp lời hắn, chỉ thấy lão bà bà lao lên như thiểm điện, vung kiếm đoạn đi hai chi của hắn, hắn đau đớn gào thét vang cả khu rừng.

- Aaaa…
Tần Vũ ở phía sau, lập tức thả ra Luyện Ngục Đại Trận, phong tỏa một phạm vi rộng lớn, để lão Thái bà dễ bề hành sự.

Lão Thái bà lạnh lùng chụp tay xuống đầu hắn.

“Sưu hồn thuật”
Hứa Bạch Tuấn kêu la thảm thiết, thất khiếu hắn chảy máu dữ dội, rồi lịm dần đi, cả người ngơ ngơ ngác ngác, mất đi ý thức.

Lão Thái bà vung kiếm, chém phăng đầu của hắn, rồi lạnh lùng nói:
- Hừ, thiếu chủ, hãy nhanh chóng sắp xếp để trở về ngoại tổ tộc thôi! Không còn thời gian nữa!
Tần Vũ trong lòng mơ mơ hồ hồ, hỏi lại:
- Dị giáo là thế lực nào?
Lão Thái bà nói:
- Người muốn thi pháp Diệt Thế Đạo ở Thiên Huyền Đại Lục.

Tần Vũ nghe ba chữ Diệt Thế Đạo lập tức rùng mình, cái này tương đương với diệt chủng một tinh cầu a!
Tần Vũ hỏi lại:
- Để làm gì?
Lão Thái bà chỉ đáp lại một cách ngắn gọn:

- Hồi sinh cổ ma!
Tần Vũ nuốt một ngụm nước bọt, nước ở Thiên Huyền Đại Lục càng lúc càng sâu, hắn đã bước đầu cảm nhận, đôi chân của mình đang lún dần vào một cái đầm lầy không đáy.

Tần Vũ tiến đến lục lọi quanh người Hứa Bạch Tuấn một lát rồi thu lại những đồ vật mà hắn mang theo bên người, sau đó liền hỏi:
- Cái hắc phiên vừa nãy, …
Lão Thái bà cắt ngang lời hắn:
- Có thể thu!
Tần Vũ cười cười, quả nhiên là lão nhũ mẫu của hắn, hắn chưa nói hết câu, lão đã hiểu ý của hắn.

Tần Vũ thu xong cái hắc phiên, liền lập tức tiến về Táng Địa, hắn chôn Thần Nông đỉnh cùng dị hỏa Cốt Linh Lãnh Hỏa đến nay cũng trên dưới mười năm, nên muốn đến đây xem kết quả một chút.

Tần Vũ dùng [Thần Nhãn] nhìn vào một khoảng không trước mặt.

[Thần Nông Đỉnh – tiến độ hồi phục 2% …]
Tần Vũ tặc lưỡi, mười năm liên tục hấp thu dị khí và luyện hóa thành năng lượng mới hồi phục được 2%, như vậy muốn hoàn toàn hồi phục, cần đến 500 năm thời gian, quả là con số khủng bố.

Tần Vũ thở dài một hơi, rồi lập tức quay người rời đi, suốt đường trở về hắn cũng không hỏi thêm gì lão Thái bà, bởi hắn biết tính của lão nhũ mẫu, chuyện nào hắn được biết, lão bà bà sẽ nói, còn nếu không, dù cho hắn có hỏi, cũng không có kết quả.


Trung Thổ, Thiên Huyền Đại Lục.

Hắc lão nhân nói:
- Dị giáo đã trở lại, chuyện của Tố Tố phải giải quyết dứt điểm, nếu không …
Bạch lão nhân liền cắt lời:
- Ta hiểu rồi, ta sẽ đích thân đến gặp nàng!
Tiêu Bá Long ở một bên Bạch lão lúc này cũng lên tiếng:
- Sư phụ, hãy để đệ tử gặp mặt muội ấy trước!
Bạch lão trầm tư một lúc thì gật đầu đồng ý, lão nói:
- Trông cậy vào ngươi!