Khí Vận Hệ Thống

Chương 415: Vu Lão Tổ (2)



Một trảm này của Tần Vũ làm Vu Tộc sợ hãi co đầu rụt cổ, khí thế hùng hổ xông lên ban nãy hoàn toàn biến mất không một dấu vết, chỉ thấy một đám Vu Sư, co đầu rụt cổ, nhao nhao lui về phía sau.

Án theo tình hình này, nếu không thể trấn áp được hắn, thì Vu Tộc không chiến đã thua, Vu Lão Tổ lập tức hiện thân.

Thân ảnh lão đột nhiên xuất hiện giữa không trung, vô thanh vô thức vô cùng quỷ dị.

Đạo đao khí của Oán Niệm Vong Xuyên Trảm vừa nãy, còn lượn lờ trong không khí không tán, liền bị một cái vung tay của lão tán đi không thấy tăm hơi.

Lão nện quyền trượng xuống nền không khí ngang bàn chân, một vòng xoáy lưỡng nghi nhanh chóng nhìn thành, thân dứng ở Âm cực, Dương cực tản về phía Bách Quỷ Binh Đoàn.

Dương cực lan ra đến đâu, oán khí bị tiêu tán đến đó, một mực bị ép lui đến sát chân của Bách Quỷ Binh Đoàn, hai bên không ngừng đối kháng lẫn nhau gay gắt.

Cảnh giới của lão, tuyệt nhiên không tầm thường.

- Tiểu tử, ngươi là hậu bối đầu tiên trong vạn năm qua lọt vào mắt của lão phu, nếu như ngươi tự nguyện lui binh, ta tha cho các ngươi một mạng!

Lão tất có thể đả bại được Tần Vũ và Bách Quỷ Binh Đoàn, nhưng cũng phải hao tốn đôi ba phút thời gian, khi ấy hãy đã muộn, sợ là đại quân đã đến, nên lão mới dùng lý lẽ mà chiêu hàng, một khi hắn biết khó mà lui, liền đóng cổng Truyền Tống Trận, lập tức dịch chuyển Tổ Địa.

Tần Vũ lướt nhìn qua chỉ số của lão, quả thực, nếu phải giao chiến với lão, tỷ lệ thắng không quá 2 thành, cầm cự tối đa được thêm 10 phút thời gian mà thôi.

Nhưng hắn cũng chỉ cần ba phút nữa là đủ, đại quân đã ở ngay sau lưng.

Thấy đối phương muốn chiêu hàng, hắn cũng không ngạnh kháng mà lập tức ra tay, liền sử dụng công phu miệng lưỡi mà kéo dài thời gian.

- Vu Lão Tổ, được lọt vào mắt xanh của ngài, quả thực là vô cùng vinh hạnh, chỉ tiếc là Tu Sĩ và Vu Sư xưa nay không cùng đạo!

Vu Lão Tổ là kẻ sống qua vạn năm thời gian, lý nào không nhìn ra tâm kế kéo dài thời gian của hắn, lão trực tiếp cắt ngang.

- Hừ, tiểu tử, đừng nghĩ đến chuyện kéo dài thời gian với ta, ta chỉ cho ngươi suy nghĩ trong sáu mươi nhịp thở, qua thời gian này, đừng trách lão phu vô tình!

Lão nói xong, quyền trượng của lão liền ánh lên tia tử sắc nhàn nhạt, vòng tròng lưỡng nghi ở bên giới mạnh lên mấy thành.

Bách Quỷ Binh Đoàn cũng đã bắt đầu truyền chân khí gia trì trận pháp, đối kháng với sự ăn mòn của lão ta.

Lão Tam ở bên trong vẫn còn đang chống đỡ chưa bị Ngũ Hành Sơn luyện hóa, nếu không hắn đã có thể triệu gọi Ngũ Hành Sơn cùng với Luyện Ngục Đại Trận, giằng co với lão một hồi.

Tần Vũ ngửa cổ cười lớn một trận, hắn thống khoái nói.

- Đã vậy, xin phụng bồi lão tiền bối một trận!

Hắn thả ra Thần Thông Bản Mệnh, Niệm Hóa Quốc Độ, thần thông vừa hiện, Quỷ Môn Quan lập tức thuế biến, sinh cơ của Quỷ Môn Quan bừng bừng không dứt, từng bước ép lui vòng tròn lưỡng nghi một cách chậm rãi.

- Hừ, tiểu tử ngươi xem như cũng có chút môn đạo!

Lão hừ lạnh, lần nữa nện quyền trượng xuống nền không khí bên dưới chân, vòng tròn lưỡng nghi lập tức biến hóa, Âm thành Dương, Dương thành Âm, từ Âm Cực, oán linh trồi lên không ngừng, hơn nữa, phẩm cấp so với Quỷ Môn Quan không hề thua kém, thậm chí có phần nhỉnh hơn,không ngừng thôn phệ lẫn nhau.

Bên cạnh người lão, hiện ra một cỗ quan tài, hoa văn trên quan tài vô cùng cổ lão và quỷ dị, lão vỗ lên thành quan, nắp quan liền bật ra, để lộ ra ở bên trong một nam tử ngũ quan hung hãn.

Cỗ Thi Vu này bước ra khỏi quan tài, hơi thở tràn ngập oán khí và tử khí, hắn há lớn cái miệng, một hơi hút sạch oán linh trong vòng trăm trượng xung quanh.

Vu Thi xoáy trường thương một cái, rồi đâm thẳng về phía trước, một cỗ Oán Long lập tức lao thẳng về phía Tần Vũ.

Oán Long gầm thét mà lao tới, đánh bay hơn hai mươi người thủ hộ ở phía trước.

Mạnh!

Trong đầu Tần Vũ chỉ xuất hiện một chữ duy nhất để miêu tả về lão.

Bách Quỷ Binh Đoàn lâm trận gặp nguy không loạn, hàng sau lập tức lao lên phía trước che lấp chỗ khiếm khuyết, những người bị thương lùi về phía sau hỗ trợ gia trì trận pháp.

Ở bên dưới, cửu phẩm Vu Sư theo mật âm của Vu Lão Tổ, bắt đầu thi triển đại trận ở bên dưới.

Tần Vũ hừ lạnh, hắn điểm lên hư không, vẽ một chữ "Sinh" bằng Chân Hỏa, một nguồn sinh mệnh dồi dào lập tức hiển hóa, ồ ạt truyền vào hai mươi người bị lão đả thương kia, trực tiếp trục xuất oán khí ra khỏi người.

Oán khí trong người bọn họ vừa ra ngoài, đã bị Vạn Hồn Phiên thu lấy.

Lão già ở bên kia, vẽ Huyết Chú lực lượng lên không trung, Thi Vu bên cạnh lão, lập tức gầm lên phẫn nộ, cả cơ thể nổi gân đen, cơ bắp bành trướng dữ tợn.

Đôi mắt của Vu Thi tỏa ra huyết sắc tinh quang quỷ dị, nó nhảy lên không trung, nện xuống một thương dữ dội.

ÂM LINH CỤC SÁT THƯƠNG!

Chưa nói tới vu lực và oán khí, chỉ riêng phong áp của một chiêu này đã làm cho hư không chấn động, phong áp làm cho tóc của đám người Bách Quỷ Binh Đoàn bay phần phật trong gió, khí lực kinh thiên.

Tần Vũ động ý niệm, sinh mệnh của tất cả Bách Quỷ Binh Đoàn đội ngũ lập tức liên kết lại với nhau thông qua cơ thể hắn.

Hắn lại động Chân Hỏa tỏa ra khắp nội thể, mượn lực lượng của cả đội Bách Quỷ Binh Đoàn cùng với lực lượng nhục thân và Chân Hỏa mà chống đỡ.

BÀNH!

Âm Linh Cực Sát Thương chạm vào quang mang hộ tráo, nện cho nó rung động không ngừng, tản ra từng đợt quang mang mãnh liệt, cả đội Bách Quỷ và Tần Vũ hộc ra ngụm máu lớn, cả thân thể run rẩy vì phản chấn.

Quỷ Môn Quan đại trận cũng chập chờn nhạt đi trông thấy.