Mấy ngày tiếp theo, dựa theo kế hoạch đã định, Tần Vũ phân phó nhiệm vụ xuống cho thủ hạ ở bên dưới bắt đầu tiến hành thực hiện.
Ngọc giản được truyền ra từ thư phòng hắn mấy ngày qua, tương đương với số lượng ngọc giản trong một tháng cao điểm cộng lại, đủ để thấy được hắn vạch ra chiến lược hành động tỉ mỉ đến nhường nào.
Bộ phận tình báo và truyền tin của Tần gia cũng vì vậy mà hoạt động hết công suất, gần như toàn bộ nhân thủ luôn trong trạng thái có nhiệm vụ.
Dẫu vậy, nhờ vào các quy chế mà hắn thiết lập từ trước, bộ phận tình báo và truyền tin của Tần gia vẫn luôn hoàn thành tốt công việc truyền tin và thu thập tình báo.
Bọn họ bây giờ đã liên kết như một mạng lưới thông tin khổng lồ, Tần Vũ chỉ ở Tần thế gia phủ đệ cũng có thể nắm được động tĩnh lớn nhỏ ở Thiên Huyền Đại Lục.
Ngay cả Bích Dao cũng phải nể phục trước bố trí này của hắn, bộ phận tình báo và truyền tin này của Tần gia, cứ như thể Thiên La Địa Võng giăng khắp nơi ở Thiên Huyền Đại Lục vậy, không có một con muỗi nào có thể lọt qua tai mắt của Tần thế gia.
Chuyện này ở Thượng giới mà nói, tuyệt đối là chuyện bình thường, nhưng theo trải nghiệm của nàng mà nói, ở Hạ giới, tuyệt đối là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Thậm chí hắn đã manh nha xâm nhập vào các thành trì ở bên kia Ma Tộc Vực, những nơi Nhân Ma Nhị Tộc hỗn tạp cùng trú ngự, đã bắt đầu có sự hiện diện của nhân thủ Tần gia.
Thậm chí hành tung thần bí của Hắc Bạch Nhị Lão, hắn cũng đã có không ít dấu vết, chỉ cần là nơi họ đi qua, nhất định sẽ có ghi chép lại.
Nhờ vậy, mà hắn có được không ít thông tin tối mật, thậm chí như việc đám người chính đạo kia lén lút gặp gỡ tà phái, và ma đạo để âm mưu bất lợi cho Tần thế gia, hắn cũng có chút manh mối.
"Chậc, đúng là chỉ khi chạm đến lợi ích, bọn chúng mới chịu lộ ra bộ mặt thật ..."
Tần Vũ đặt xuống sa bàn một quân cờ màu đen, ánh mắt lại nhìn đến Yến Sơn Tông.
Hắn nối một sợi tơ chân khí giữa quân cờ đen đó với Yến Sơn Tông, bên trên sợi tơ chân khí, ghi một mã số của mật thư.
Ở một nơi tối mật của Tần thế gia, một tia sáng chợt lóe lên ở sa bàn, nó thể hiện chính xác những gì Tần Vũ đã làm ở thư phòng.
Ngay lập tức, có người ghi chép lại những sự thay đổi đó, mang đến khu vực tham mưu và nghị sự, bắt đầu liên kết các mật thư có liên để quan đề ra sách lược hành động, sớm ngày đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho Tần Vũ.
Bọn họ chính Long Đầu, tổ chức Tham Mưu tối cao dưới trướng Tần Vũ.
Ngay cả những người thân cận nhất của hắn cũng không biết quá nhiều về sự tồn tại của bọn họ, ngoại trừ Diệm Cơ.
Cả cổ máy khổng lồ này hoạt động trơn tru, cũng có công lao của Long Đầu không nhỏ.
Mọi việc cứ như vậy được hắn thu xếp ổn thỏa.
- Oáp!
Hắn ngáp dài một cái lười biếng, xử lý công vụ quả thực vô cùng nhàm chán, nhưng hắn không thể làm qua loa.
Cũng may cho hắn là Tần Nhược Tuyết, và Diệp Nhi cùng với hai vị tỷ tỷ của hắn đã thạo việc không ít, bọn họ thay mặt hắn xử lý không ít sự vụ bên dưới, nếu không, thật sự hắn bị mớ bòng bong này đè đến chết.
Hoa Y Tiên mấy năm qua, cũng đã ở ẩn, theo sắp xếp của hắn thành lập Độc Môn, chuyên nghiên cứu độc dược và giải dược cho Tần thế gia, sau này có thể dùng để ám sát hoặc cứu người vô cùng hữu ích.
Mấy ngày trước, hắn còn cung cấp cho nàng không ít tài liệu về Độc Thuật của Vu Tộc để nàng từ từ nghiên cứu, hơn nữa, những thứ này có thể giúp nàng gia tăng sức mạnh, và tu vi không ít.
Ở phía Bắc, Trung Nguyên đã có Lăng Mộng Nhi, và Chu Tư Lệ thay hắn chấp chưởng.
Bây giờ hắn đã có thể an tâm mà bế quan đề thăng thực lực.
Tần Vũ thản nhiên bước ra ngoài hiên, con mực và con miêu thấy hắn, lập tức uể oải ngáp dài, ngoe nguẩy cái đuôi giả đò chào mừng hắn.
Bọn chúng nằm dưới chân Liễu Thần tu luyện lâu ngày, liền ảo tưởng bản thân có chỗ dựa mới, liền có cái thái độ lồi lõm như vậy.
Tần Vũ nhìn chúng cười tà, bây giờ bọn chúng nằm dưới chân Liễu Thần, hắn không tiện giáo huấn, lần tới mang chúng ra ngoài, hắn sẽ cho bọn chúng biết kẻ nào mới là chủ.
Hắc Miêu thấy hắn cười tà, khẽ rùng một cái, lông tơ dựng đứng, không dám làm lơ nữa, ba chân bốn cẳng mà chạy đến chân hắn làm nũng.
Con Mực sống lâu thành tinh, thấy Hắc Miêu như vậy, liền có dự cảm không lành, mới mấy giây trước vẻ mặt còn hời hợt, giờ cái lưỡi đã thè lòng lọng trước mặt, ánh mắt lấy lòng giả tạo thấy rõ, không ngừng chạy quanh chân Tần Vũ.
Tần Vũ thấy vậy, vung chân đá chúng nó một cái, lăn tận ra mép tường.
Liễu Thần ôn dưỡng mấy vạn năm, cũng không thể nhịn cười trước ba tiểu tử này, đôi môi nàng cong lên như lá liễu, nở một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành.
Duy chỉ có Tiểu Mao là không nháo sự, nó nhảy xuống từ trên cao, bám vào cổ áo Tần Vũ mà cọ đầu.
Hắn vuốt ve đầu của Tiểu Mao, rồi hai tay chắp thành quyền, cung kính nói.
- Liễu Thần tiền bối, tiểu bối dự định bế quan vài năm, đề cao thực lực, mong người trong thời gian này chiếu cố cho Tần thế gia một chút ...
Liễu Thần khẽ gật đầu.
- Tần thế gia bây giờ, dù không có ta bảo hộ cũng sẽ bình an vô sự, bọn họ nhất định bảo toàn Tần gia, đem các ngươi thành lá chắn trước cơn giận dữ của Hạ gia trong tương lai. Bất quá, ngươi cứ an tâm bế quan, ta sẽ đảm bảo trên dưới Tần gia bình an vô sự đón ngươi xuất quan.
- Có lời này của tiền bối, tiểu bối vô cùng an tâm.
- Ừm, ngươi đi đi, bảo Bích Dao đến chỗ ta bế quan, nhanh chóng khôi phục Tiên Đài, đại chiến sắp tới cũng có thể trợ giúp ngươi không ít.
- Đa tạ Liễu Thần chiếu cố phu nhân của tiểu bối.
Bích Dao dù không ở gần đó nhưng nàng vẫn nghe thấy mấy lời vô sỉ này, khuôn mặt khẽ ửng đỏ.
- Tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch, vậy mà dám ...
Tuy nàng nói vậy, nhưng trong lòng có cảm xúc vui vẻ lạ thường.