Trải qua ba ngày thương thảo, cuối cùng Đại Hãn cùng Tần gia cũng đạt được hiệp nghị "liên minh", Tần gia chính thức trở thành đồng minh cung cấp khí tài quân sự cho Đại Hãn.
Không chỉ vậy, Thương Quốc cũng mở rộng giao thương với Đại Hãn, bao gồm cả các vật dụng sinh hoạt và sản xuất.
Hiệp nghị này mang lại rất nhiều lợi ích cho Đại Hãn, làm cho chính Hãn Vương cùng với Tộc Lão cảm thấy bất khả tư nghị.
Nhưng trước mắt, đối với bọn họ đây tuyệt đối là thiên đại cơ duyên cho Đại Hãn bộ tộc.
...
Tần gia phủ,
Ngọc giản truyền tin trong tay Tần Vũ hóa thành vụn phấn, theo cơn gió bay bay trong không khí ra ngoài ô cửa sổ.
Ánh nắng chiếu qua vụn phấn ánh lên ánh sáng óng ánh đẹp mắt lạ thường.
Trên mặt Tần Vũ có chút tiếu ý, mọi chuyện suôn sẻ hơn hắn nghĩ.
- Xem ra đám người Đại Hãn này cũng là kẻ biết thức thời!
Hắn khẽ lẩm bẩm, có lẽ là tự nói với bản thân, mà cũng có thể là nói với Bích Dao.
Bích Dao chỉ im lặng đứng ở một bên quan sát sa hình của hắn.
Hắn lại hạ thêm một quân cờ nữa ở Trung Nguyên, ngay sát biên giới Thương Quốc.
Một chữ Đại Hãn lập tức được khắc lên ngay trên đầu quân cờ.
Tần Vũ lại đề lên ngọc giản mấy chữ: "Thiết lập thương lộ đến Đại Hãn!", rồi đưa cho thủ hạ mang đi thực thi.
Ngày trước, khi còn trẻ, hắn sẽ thường đích thân ra mặt để hành động, nhưng bây giờ, Tần Vũ đã khác, hắn ngày càng trở nên giống với phụ thân hắn, chỉ đứng sau màn phân phó thuộc hạ thực thi mệnh lệnh.
Kẻ ở bên dưới, trừ phi là người thân cận, còn không, cho dù hắn ta có ngước lên cố gắng mà nhìn cũng không thể nhìn thấy Tần Vũ.
Bởi giữa họ, có khoảng cách về địa vị!
Ở một bên, Bích Dao nhìn về phía Thảo Nguyên rộng lớn ở phía Nam Trung Nam, ánh mắt nàng trở nên đăm chiêu trong chốc lát.
Nàng cũng tự biết rằng khôm sớm hay muộn thì chính dã tâm và tham vọng của Đại Hãn sẽ giúp Tần Vũ đạt được thứ hắn muốn có.
- Tần gia muốn bá chủ thiên hạ, nhất định phải khống chế được Thượng Cổ Tông Môn!
Bích Dao dời mắt đến Trung Thổ, không nhanh không chậm nói ra suy nghĩ của nàng.
Tần Vũ chỉ khẽ gật đầu, hắn cũng dời sự chú ý của mình đến Trung Thổ, ánh mắt vô cùng sắc bén như lão hổ.
- Thượng Cổ Tông Môn bảo trì quyền lực của nội môn gia tộc rất nghiêm ngặt, hiện tại, ta vẫn chưa thể can thiệp vào chuyện này ... Bất quá, tình thế sẽ thay đổi nếu Tần gia đưa được Cơ Huyền Tử lên làm tông chủ Thượng Cổ Thanh Vân Tông.
- Cơ Huyền Tử là người của Cơ gia, chàng muốn thông qua hắn thay đổi thiết lập quyền lực của một tông môn là chuyện bất khả thi, trừ phi ...
- Phải, ta dự định sẽ thiếp lập mối quan hệ thông gia với Cơ gia, từng bước đem Tần gia can thiệp vào nội môn gia tộc của Thanh Vân Tông. Đưa nhất mạch của Cơ Huyền Tử trở thành đồng minh thân thiết với Tần gia.
- Cũng là một cách, nhưng liệu Cơ Huyền Tử sẽ đồng ý chuyện này với chàng?
Tần Vũ khẽ nhếch miệng cười nhạt, hắn nói.
- Cơ gia ở Thượng cổ Tông Môn cũng không phải là một tay che trời, bọn họ cũng đang tìm kiếm cơ hội để trở thành bá chủ ở Thanh Vân Tông ... Tần gia chúng ta đưa tay ra với bọn họ, nếu bọn họ không lên thuyền thì chúng ta chỉ có thể cùng với người khác thống trị bọn họ. Cơ Huyền Tử, tên này theo ta thấy không phải là kẻ tầm thường, hắn nhất định sẽ hiểu được dụng ý của ta.
Bích Dao im lặng trong chốc lát, nàng khẽ nhắc nhở hắn.
- Chàng, và Tần gia ôm dã tâm quá lớn, hành sự nhất định phải hết mực cẩn thận, chỉ cần sơ sẩy một nước cờ, trên dưới Tần gia nhất định vạn kiếp bất phục. Thiên hạ bây giờ, có ai là không nhìn chằm chằm vào Tần gia? Chàng nhất định phải nhớ kỹ những lời này của ta!
- Là lo lắng cho ta sao?
Tần Vũ nhìn Bích Dao, hỏi ghẹo nàng.
Bích Dao hừ lạnh, không lên tiếng đáp lời của hắn.
Tần Vũ nhìn bao quát cả sa hình, hắn chậm rãi lên tiếng.
- Thuyền to thì sóng lớn, ta tất nhiên hiểu rõ đạo lý này. Bất kể trường sinh thế lực nào cũng vậy, trước khi chạm tay vào danh hiệu trường sinh thế gia, đều phải vượt qua cơn sóng dữ, thành bại đều tại một cửa ải này. Một bước này Tần gia không thể không bước lên, nếu chọn ở lại, tất có kẻ khác nuốt chửng Tần gia.
Bích Dao không lên tiếng, nhưng cũng không phản bác hắn.
Một thế này của Tần gia là thuận theo lẽ tự nhiên, Tần gia không thể chối bỏ, hoặc là trở thành chúa sơn lâm, hoặc là trở thành con mồi.
Trong câu nói của Tần Vũ cũng không hề đề cập đến nàng, hay Liễu Thần, chứng tỏ hắn không xem trọng ngoại lực, nền tảng trong câu nói của hắn, nàng biết rõ, không chỉ là Tần gia, mà còn là thế lực của riêng hắn, Long Đầu, Bách Quỷ Quân Doanh, và thế lực dưới trướng hắn ở Trung Nguyên.
Nghe lại chặng đường mà hắn đã đi qua, có nhiều lúc nàng cũng phải rùng mình, bởi hắn đã chuẩn bị thứ này từ khi còn là một thiếu niên mười mấy tuổi đầu.
Nếu không phải nàng có bí thuật kiểm tra đoạt xá, nàng còn nghi ngờ hắn là đại lão đoạt xá trùng tu.