Khí Vận Hệ Thống

Chương 489: Chập choạng tối, trắng đen lẫn lộn!



Lần này xuất binh đánh với đại quân Tiên Minh ắt sẽ xảy ra một cuộc ác chiến, thậm chí tổn thất cả binh lẫn tướng.

"Cơ hội" tốt như thế này, Tào Trọng Nhạc hắn không thể không tận dụng nhổ một vài cái gai có ác tâm với hắn.

- Cho gọi Hạn Bạt Thi!

- Tuân lệnh!

Nửa khắc sau, lão ma đầu được gọi là Hạn Bạt Thi cũng đến diện kiến Tào Trọng Nhạc, lão ta dùng ánh mắt hờ hững và phán xét mà nhìn vị U Minh Thống Lĩnh đang ngồi trên thiết ỷ kia.

- Ngài cho gọi ta?

- Hạn Phó Thống Lĩnh, thời khắc ngươi chờ đợi đã đến, Tiên Minh lần này xuất đại binh, muốn thảo khấu phạt ma dương danh thiên hạ, trong ba quân, ngươi là người mà ta tin tưởng có thể đối đầu với Tiên Minh nhất, cho nên muốn ngươi suất lĩnh binh sĩ đánh một trận thống khoái với quân sĩ Tiên Minh.

Hạn Bạt Thi, kẻ luôn muốn mang hung danh của U Minh Quân Đoàn trở lại Thiên Huyền Đại Lục, cũng là kẻ luôn ngờ vực về chân thân của U Minh Thống Lĩnh trước mặt, nghe đến cơ hội này liền không nhịn được hưng phấn mà nói.

- Ngài đã nghĩ thông suốt rồi ư! Thật là tốt quá!

Để đưa hắn vào tròng, Tào Trọng Nhạc vô cùng phối hợp mà gật đầu, hắn nói.

- Tu vi của ngươi, sớm đã chạm đến Độ Kiếp kỳ đỉnh phong, nếu lợi dụng ban đêm mà chiến đấu, lực chiến càng gia tăng gấp bội, ta tin rằng, ngươi hoàn toàn có thể diệt sát một tiểu quân đoàn của Tiên Minh, làm bọn chúng nghe thấy tên chúng ta mà khiếp sợ.

Hạn Bạt Thi bất bình nói.

- Một tiểu quân đoàn? Thống Lĩnh, ngài coi thường ta đến vậy sao? Kể từ ngày đó, ta luôn một mực bế quan ẩn nhẫn, nâng cao thực lực bản thân, bây giờ sớm đã đạp nửa bước chân lên cảnh giới Địa Tiên, siêu việt Độ Kiếp Kỳ, một tiểu quân đoàn, tính là cái gì, ta sẽ cho ngài thấy, U Minh Quân Đoàn chúng ta mạnh mẽ đến mức nào!

- Là ta đã đánh giá thấp ngươi! Hạn Phó Thống Lĩnh, lệnh cho ngươi suất lĩnh Thâu Thiên quân đoàn, lập tức xuất chinh, chặn đánh quân tiên phong của Tiên Minh, lấy đầu tướng địch, lập nên hung danh!

- Mạt tướng tuân lệnh!

Hạn Bạt Thi xoay người rời đi, trong lòng không khỏi hừ lạnh, hắn vốn sớm muốn xuất chinh, không phải là vì U Minh Quân Đoàn, mà muốn nâng cao uy danh bản thân, nhân cơ hội U Minh Thống Lĩnh chưa hoàn toàn khôi phục, soán ngôi đoạt vị, nếu không phải vì mấy lão bất tử khác ngăn trở, một mực hộ chủ, hắn sớm đã ngồi lên thiết ỷ.

"Đợi ta nâng cao uy danh trong ba quân, còn ai có thể cản đường ta?"

Mặt khác, hắn cũng cho người ngày đêm điều tra chân thân của Tào Trọng Nhạc, một khi nắm được cái đuôi của y, lập tức lôi xuống đài, một đao chém chết!

Tào Trọng Nhạc nhìn bóng lưng của Hạn Bạt Thi, lại nhớ đến phương thức truyền tin của Tần Vũ, trong lòng cười lạnh.

Một con U Ảnh Tùy Hành Cổ Trùng lập tức bay ra khỏi người của Tào Trọng Nhạc, mang theo một tia ý niệm của hắn bay về phía Trung Châu.

Tuy Tào Trọng Nhạc không nói rõ, mục đích là tránh tình báo rơi vào tay của binh sĩ dưới trướng, cũng không để lộ sơ hở, nhưng hắn tin với trí tuệ của Tần Vũ sẽ nhận ra được dụng ý của hắn.

"Hạn Bạt Thi, trận này, ngươi nhất định sẽ lưu danh U Minh Quân Đoàn, ha ha ... ha ha ..."

Tào Trọng Nhạc ánh mắt đầy sát khí nhìn vải lều đang dần đóng lại ở trước mặt.

...

Ba ngày sau,

Tần Vũ thả U Ảnh Tùy Hành ra ngoài cửa sổ, nó theo quán tính bay về phương xa, không ai cảm nhận được nó.

Dù là Bích Dao, nếu không thật sự cẩn thận cảm nhận, truy lùng, cũng khó mà nhận thức được sự hiện diện của nó.

Bởi nó là vật do Thiên Địa đản sinh, do Thiên Địa che chở!

"Tướng lĩnh dẫn suất quân tiên phong, vậy mà lại là Bán Bộ Địa Tiên cảnh, hơn nữa, còn đưa tình báo đến cho ta, chẳng phải là muốn tá đao sát nhân sao? Tên họ Tào này cũng thật là biết cách "thuận thiên hành sự" a! Khặc, khặc, để tỏ thành ý, ta giúp ngươi một tay vậy!"

Diệp Nhi nhìn mặt hắn đầy tà niệm, không khỏi hiếu kỳ, nhưng dằn xuống không dám hỏi, sắp tới phu quân này làm chuyện trọng sự, nàng không dám nhiều chuyện.

Tần Vũ đề lên ngọc giản truyền mật lệnh của Tiên Minh.

"Liệt gia, Yến Sơn Tông, phối hợp hành động, tiên phong thảo khấu!"

...

Trời chiều, chập choạng tối, chính là lúc không phân rõ sáng tối, ngày đêm bất minh, cũng là lúc trắng đen lẫn lộn!

Mạc Tà dẫn theo nhân thủ, dựa theo mật báo, đi đến địa phương xa xôi này, tìm người!

p/s: kiệt, kiệt, a main nhà mình, đủ hắc chưa ae?