Ngày hôm sau, mặt trời đã lên thiên đỉnh, cả dãy sơn mạch chìm trong ánh nắng vàng ươm của Thái Dương trên cao.
Ngự ở giữa không trung là hai cao thủ Đại Thừa kỳ của Liệt gia và Yến Sơn Tông, một người ngồi trên Vân Tọa, một người đứng trên Phi Kiếm.
Ánh mắt hờ hững nhìn đại trận phòng ngự đang bao phủ dãy sơn mạch bên dưới.
Cái đại trận này đối với bọn họ phá giải không quá khó, tuy nhiên, dùng lực là phương thức đơn giản nhất, tuy có chút mất thời gian.
Tuy vậy, vẫn đỡ rắc rối hơn là thâm nhập vào bên trong, tìm mắt trận và phá giải trận văn.
- Đạo huynh, chúng ta cùng nhau liên thủ phá đại trận này, mỗi người hai canh giờ, luân phiên công kích quang mang hộ tráo, đạo huynh thấy như thế nào?
- Được, quyết định như vậy đi!
- Vậy ta xin được bêu xấu, tiến hành công kích trước!
Liệt gia trưởng lão nói xong, lập tức tế lên pháp bảo tiến hành công kích.
Pháp bảo của hắn là Thiên Dương Kính, sử dụng vào ban ngay vô cùng hiệu quả, bởi nó hấp thụ Thái Dương chi lực chuyển hóa thành lực lượng công kích Hỏa Hệ, dùng để công phá và mài mòn trận pháp vô cùng hiệu quả.
Nương theo sự khu niệm của hắn, Thiên Dương Kính phát ra một đạo ánh sáng có bề ngang to cỡ 2 mét, chiếu thẳng lên quang mang hộ tráo của đại trận phòng ngự bên dưới.
Cả dãy sơn mạch lập tức rung động kịch liệt, như thể có một cơn địa chấn xảy ra vậy.
Quân sĩ đóng ở bên ngoài, dù đã cách xa hai dặm, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được sức nóng mãnh liệt đến từ Thái Dương Kính của y.
Nhìn thấy biểu hiện kính phục của binh sĩ bên dưới, vị Liệt gia trưởng lão kia vô cùng đắc ý.
Ánh mắt có mấy phần dương dương tự đắc.
Lão ta huênh hoang nói.
- Ta thấy cái đại trận này không tới ba ngày ba đêm sẽ liền sụp đổ!
- Đúng vậy, cái tiểu trận này của bọn chúng, ở Yến Sơn Tông mà nói, không đáng nhắc đến!
- Ha ha ...
Hai lão cười phá lên vì khoái trá, trong mắt bọn họ trận này bọn họ đã nắm chắc phần thắng.
Hạn Bạt Thi dùng thần thức quan sát hai tên ngu ngốc đang cười ha hả vô tri kia, ánh mắt không khỏi thập phần giễu cợt.
- Hai con kiến hôi cũng dám khua môi múa mép trước mặt bổn tọa!!!
Ánh mắt lão chuyển từ giễu cợt sang sát niệm, hai đạo phi châm xuất hiện trước mặt lão, xoay tít trong không trung, chịu sự quán đỉnh, tụ lực thi pháp của lão.
Mà hai vị tu sĩ Đại Thừa kỳ ở ngoài kia vẫn còn chưa hay biết cái chết đang cận kề ở bên cạnh bọn họ.
Hai thanh phi châm lao vụt ngang qua bầu trời, nhanh đến nỗi tu sĩ dưới Hợp Thể kỳ không thể cảm nhận.
Liệt gia trưởng lão bị thanh phi châm xuyên qua ấn đường chết ngay tại chỗ, thân tử đạo tiêu.
Trong khi đó, Yến Sơn Tông trưởng lão may mắn thoát được một mạng, nhưng cũng bị trọng thương, trán lão máu chảy ròng ròng, thần hồn tê dại.
Nếu không phải có kỳ bảo hộ thân, hẳn lão cũng sẽ chết không nhắm mắt như vị đạo hữu ở bên cạnh.
"Độ ... độ kiếp kỳ điên phong?"
Lão kinh hãi nhìn về phía quang mang hộ tráo, lưng sớm đã đổ mồ hôi hột.
Một vị Đại Thừa sơ kỳ chết ngay tại chỗ, làm quân sĩ đồn trú ở phụ cận sợ hãi không thôi.
- Mau kết trận!
Trong cơn hoảng loạn, không biết là ai ra lệnh, chỉ thấy mọi người nháo nhác làm theo, đem toàn bộ bọn họ cùng vị Yến Sơn Tông trưởng lão kia che chở ở bên trong trận pháp phòng ngự.
- Điêu trùng tiểu kỹ cũng dám múa trước mặt bổn tọa?
Một đạo huyết sắc thủ chưởng ầm ầm đánh xuống từ trên hư không.
Đạo thủ chưởng này che lấp cả thương khung, huyết sắc kéo dài cả mười dặm.
Nhìn tà khí tỏa ra từ thủ chưởng, Yến Sơn Tông trưởng lão không khỏi run rẩy, kẻ này, hẳn đã siêu việt Độ Kiếp kỳ.
- Mau chạy!
Lão hét lớn, toàn lực bỏ chạy, làm sao lão có thể chống đỡ được cường giả bậc này.
- Muốn chạy? Ha ha, tiểu tử, ngươi nằm mơ đi!
Hạn Bạt Thi cười gằn.
Chỉ thấy một đạo tử sắc lôi điện xoẹt ngang qua bầu trời, xuyên thủng mi tâm của Yến Sơn Tông Đại Thừa kỳ trưởng lão kia, làm lão ta rơi từ trên cao rơi xuống, như chim sẻ bị lão thợ săn bắn rụng.
Quân sĩ bên dưới, kinh hồn táng đảm, tản ra chạy bốn phương tám hướng, những kẻ chậm chân, bị đạo huyết sắc thủ chưởng kia đánh thành bột phấn.
Những kẻ nhanh chân hơn cũng chả khá hơn là bao, bị U Minh Quân Đoàn truy sát mấy trăm dặm không ngừng nghỉ.
Lộ tuyến này vốn nghĩ đã đại thắng, ấy vậy mà chỉ trong phút chốc, toàn quân bị diệt!
...
- Cấp báo, cấp báo, Liệt gia, Yến Sơn Tông phụ trách lộ tuyến 4424, toàn quân bị diệt, hai vị Đại Thừa kỳ tu sĩ áp trận, chiến tử!