Tần Vũ sau khi tiêu diệt Cực Ma Tông liền tiếp tục hành trình chinh phạt về phía Tây, chiến thắng của hắn cũng nhanh chóng được truyền về Tiên Minh, khích lệ các lộ tuyến khác tiếp tục công phạt tà ma dị giáo.
Chiến đấu ở lộ tuyến 4424 cũng đã có kết quả, Yến Sơn Thiên Vương dưới sự hỗ trợ của Băng Hoàng rốt cuộc cũng hạ sát được Hạn Bạt Thi, tuy vậy, vẫn để thần hồn của lão chạy thoát.
Bản thân Yến Sơn Thiên Vương thì thụ thương nghiêm trọng, đối với Băng Hoàng nợ ơn cứu mạng lui về Yến Sơn Tông chữa thương, xem ra cũng phải mất mười đến hai mươi năm mới có thể bình phục chính thành.
Băng Hoàng tuy tổn thất không ít pháp khí, nhưng đổi lại, lão có được ân tình cứu mạng của Yến Sơn Thiên Vương coi như cũng là không tệ.
Bên phía Tào Trọng Nhạc, với "thất bại" nghiêm trọng của Hạn Bạt Thi, hắn cũng có lý do chính đáng để đưa quân chạy về phía Đông Bắc như thỏa thuận với Tần Vũ.
Hắc đạo ở Bắc Nguyên Thành cũng bắt đầu rục rịch hoạt động trở lại sau khi quân của Tiên Minh rút về để bổ sung lực lượng cho cuộc viễn chinh về phía Tây của Tiên Minh.
Mục đích của Tần Vũ ở lộ tuyến 4424 cuối cùng cũng đã đạt được một cách trọn vẹn.
...
Tàn hồn của Hạn Bạt Thi chạy trốn về phía Bắc, trên đường di chuyển lại tận lực tránh né U Minh Quân Đoàn quân sĩ đang nỗ lực tìm kiếm tung tích của lão.
Lão chống đối thống lĩnh lâu nay, ắt sẽ bị ghi thù, cho nên trong lòng cũng mang theo tâm lý cảnh giác mà bỏ trốn, bây giờ lão đang bị trọng thương chỉ còn lại hồn thể, quay lại U Minh Quân Đoàn nói không chừng còn nguy hiểm hơn là ở bên ngoài dưỡng thương.
Hồn thể của lão liều mạng mà bay về phía trước, đột nhiên con ngươi của lão co rút lại, lão nhìn thấy một hình dáng nử tử ở cách đó không xa.
Lão cẩn thận dừng lại, có ý định xoay đầu bỏ chạy, bởi vì lão nhìn không thấu nàng.
Lão chắp hai tay hướng nữ tử khí thế bất phàm kia mà trịnh trọng nói.
- Đạo hữu, tại hạ bị trọng thương, đang tìm chỗ trị thương, nếu có chỗ nào mạo phạm mong được bỏ qua!
Bích Dao nhìn lão, một chút cảm xúc cũng không thay đổi, sau lớp rèm lụa mọng treo trên mặt nàng, một giọng nói êm tai vang lên.
- Ngươi không mạo phạm ta, nhưng phu quân ta lại muốn ngươi chết! Ngươi không thể sống!
Hạn Bạt Thi giật mình thon thót, lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng hắn làm sao có thể chạy thoát khỏi thủ đoạn của một vị Tiên Đế trọng sinh.
Một trong những Tiên Khí lợi hại nhất trong tay nàng, Thiên Giải Bình lập tức hiện thế.
Chiến bình ngự trên không trung không ngừng tản mát ra thanh quang lan tỏa trăm dặm trong chớp mắt, đem toàn bộ không gian đông cứng lại.
Hạn Bạt Thi cực kỳ kinh hãi thốt lên.
- Tiên Khí chưởng khống thời gian pháp tắc!!!
Đó cũng là câu nói cuối cùng mà lão có thể nói ở kiếp này.
Hồn thể của lão bị một đạo chưởng ấn đánh cho tan thành tinh quang, phiêu phù theo gió như lân tinh bay giữa trời đất.
Thu lại thần thông, thân ảnh của Bích Dao lập tức tiêu tán giữa thiên địa, hoàn toàn biến mất vô tung vô ảnh.
Băng Hoàng truy sát Hạn Bạt Thi ở phía sau thấy được một màn này không khỏi sững sờ trong thoáng chốc.
- Thê tử của tiểu tử đó tuyệt đối không phải là người ở Thiên Huyền Đại Lục!
Lão lẩm nhẩm, trong lòng cũng bắt đầu tự hỏi, rốt cuộc là sắp xếp của vị đại năng nào ở thượng giới.
Xem ra Hạ gia cũng đã bị người ta nhìn trúng, chỉ là mượn tay của Tần gia ở Hạ gia thay họ hành sự mà thôi.
"Tần gia được chọn, xem ra ta theo hắn cũng không phải là lựa chọn tồi tệ!"
Lão xoay người rút lui khỏi nơi đây.
...
Mệnh Đăng của Hạn Bạt Thi lụi tắt làm cho nhất mạch của hắn một phen hoảng loạn.
Hạn Bạt Thi tính tình nóng nảy, kẻ thù trong U Minh Quân Đoàn không ít, mấy chục năm gần đây còn thường xuyên hướng U Minh Thống Lĩnh gây khó dễ, e là lần này đối phương sẽ không dễ dàng bỏ qua, mượn chuyện này mà bỏ đá xuống giếng.
Tào Trọng Nhạc sau khi lệnh cho thủ hạ lui ra ngoài, hắn lấy tay day day thái dương bên phải.
Ngay cả Hạn Bạt Thi mà tên kia cũng có thể hạ sát được gọn gàng như vậy, xem ra hắn đã leo lên lưng của một con cọp nguy hiểm hơn những gì hắn từng nghĩ.
"Chậc! Ta vẫn còn quá yếu!!!"
Bây giờ hắn không khác gì quân cờ hắc đạo trong tay của Tần Vũ cả.