Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 16: Mộng Dao



Cô vào trường đến nay đã được một tháng, gần đây biết được trong lớp có rất nhiều tay mắt của hắn nên ngoài việc học và về nhà cô hầu như không có thêm bạn mới. Bách Lý Hoạ Y cũng là chủ đề bàn tán sôi nổi trên web của trường gần đây, người ta bàn về nhan sắc mỹ miều của cô rồi phong cho cái danh hiệu em gái bạch nguyện quan, cũng có một bài đăng không mấy tối đẹp nói về quan hệ của cô- Lý Việt Bận- Lý Khiêm khi trông thấy cả ba thân thiết với nhau nhưng rất nhanh bài viết đã bị gỡ xuống, mọi người chỉ biết Lý gia có một cô em gái nhỏ được nhận nuôi nhưng ít người biết đó là ai bởi vì cô chưa từng xuất hiện trước báo chí và cũng rất ít khi ra ngoài.

Lý Khiêm đã nén rất kín thông tin của cô, cũng rất hạn chế tiếp xúc thân mật ở bên ngoài, một phần là để bảo vệ cô một phần hắn lo lắng những kẻ thù địch hắn ngoài kia sẽ nhắm vào cô gái nhỏ của hắn.

Thầy chủ nhiệm bước vào lớp, nhẹ đặt cuốn sách lên bàn thầy nói.

- Các em, lớp chúng ta hôm nay có bạn học sinh mới chuyển trường, sau này mong các em giúp đỡ bạn nhé.

- Mình là Mộng Dao học sinh mới, xin chào.

Bách Lý Hoạ Y đang chống cằm lơ đễnh nhìn ra cửa sổ, nghe thấy cái tên không xa lạ liền xoay đầu lại nhìn. Đúng rồi, đúng là cô ta không thể sai một milimét nào được.

- Mộng Dao em có thể ngồi bàn trống phía bên này.

Cô ta không nói gì đi đến bàn cạnh bàn Việt Bân lên tiếng.

- Mình muốn ngồi ở đây được không?

Lớp trưởng nhìn thấy cô bạn mới vào xinh đẹp liền đồng ý ngay.



- Được cậu cứ ngồi đây mình lên trên.

Cô ta ngồi xuống chân gác chéo cười dịu dàng lên tiếng.

- Chào cậu, cậu là em trai của anh Lý Khiêm đúng không? Mình với anh cậu có quen nhau.

- Vậy sao? Tôi chưa bao giờ nghe anh tôi kể.

- Tớ là con gái của Mộng gia ba của tớ có hợp tác với anh cậu nên chúng tớ có nói chuyện mấy lần.

Bách Lý Hoạ Y bên này bĩu môi, lần trước đó gặp mặt cô ta còn không thèm nói chuyện với cô nay lại nói nhiều với anh nhỏ thế, cũng muốn làm em gái nhỏ của anh ấy sao. Nhưng mà nghe nói cô ta chơi violon rất khá, thôi thì trước lạ sau quen cô lên tiếng chào hỏi.

- Chào cậu, mình là Bách Lý Hoạ Y lần trước chúng ta đã gặp nhau a, nghe nói cậu chơi đàn rất giỏi, hôm nào chúng ta cùng chơi nhé?

- Không cần. Tài nghệ của tôi đặc biệt đương nhiên phải đứng nơi riêng biệt.

Gì chứ? Đây rõ ràng là không thèm để cô vào mắt mà, vị tiểu thư giàu có này thật đỏng đảnh, thôi được rồi lần đầu tiên cô chủ động kết bạn mà đã vậy, sau này không chủ động nữa. Vân Chỉ Nhược ngồi cạnh cô đẩy nhẹ vai cô một cái, lắc đầu thì thầm.

- Rắn độc a.



Bên này Việt Bân bênh vực em gái lên tiếng nói.

- Đúng rồi tiểu thư Mộng Dao đây đặc biệt nên để cô nơi đặt biệt mới đúng, Kỳ Kỳ cậu mau nhường chỗ cho tiểu thư đặc biệt đây ngồi.

Anh nói với cậu bạn đang ngồi bàn nhất, Kỳ Kỳ nghe xong vội ôm cặp sách đứng dậy nhường chỗ cho cô ta, Mộng Dao vừa tức vừa xấu hổ bèn ôm cặp lên bàn trên kia. Dưới lớp Chỉ Nhược vừa bụng haha cười lớn. Thầy giáo nhìn đám học sinh vừa làm loạn kia cũng không dám lên tiếng, ông không muốn mất việc, lúc này ông vội thông báo.

- Sắp tới trường sẽ tổi chức hội thi năng khiếu gồm các môn như chạy xa, bắn cung, cữi ngựa, bơi lội………riêng ngắm bắn cự ly gần chỉ dành riêng cho khối 12 và các môn năng khiếu khác như kịch, đánh đàn, múa nếu giành được giải nhất sẽ đại diện biểu diễn cho lễ tổng kết cuối năm, các em từ từ tham khảo nhé.

- Y Y cậu định thanh gia đánh đàn sao?

- Ưm mình sẽ đăng ký kéo đàn violon.

- Mình nghe nói phòng tập nhạc của trường rất rộng còn có đàn anh lớp 12 chơi đàn rất giỏi lại hảo hảo đẹp trai, nếu cậu tham gia có thể đến đó, may mắn thì có thể gặp anh ấy nhờ chỉ giáo a.

Cô biết hắn sẽ không cho vậy cứ lén đến phòng tập vậy.

- Nhược à vậy cậu thi gì?

- Tớ đang suy xét a.