Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 30: Xuân Dược



Hôm sau là sinh nhật của Lý Việt Bân, Bách Lý Hoạ Y xinh đẹp trong chiếc váy lụa trắng khoác thêm khăn choàng lụa nhẹ nhàng che đi phần vai, tóc tết lại được quấn lên tao nhã, mười ngón tay lả lướt trên phím đàm piano tựa như thiên sứ trong bản nhạc tình yêu.

Lý Việt Bân lúc đầu muốn nghe đàn violon nhưng sau sự việc lần đó anh cũng không thấy hứng thú nữa. Sinh nhật lần này còn có ba mẹ Lý, các quan chức, giám đốc công ty khác..... muốn nhờ vào buổi tiệc này để tạo dựng quan hệ làm ăn, nhưng cũng có vài người muốn nhân cơ hội này một bước lên mây chẳng hạn như....

- Anh Lý Khiêm!

Mộng Dao đi tới cùng hay ly vang đỏ trên tay, áo dây bó sát lộ ra bộ ngực đẩy đà, gương mặt trang điểm kỹ không lộ tí khuyết điểm.

- Em có thể mời anh một ly không?

Hắn chán ghét không muốn đón tiếp, nhưng cũng không từ chối đón lấy ly rượu trước mặt. Giang Đông đứng gần đó thấy hắn nhìn mình hiểu ý mà đi lại, cố ý va vào người Mộng Dao gây chú ý hắn lúc này tráo đổi ly rượu trên bàn uống một hơi.

- Cảm ơn đã mời. Tạm biệt.

Cô ta thấy thế đắt ý cười.

Gần cuối tiệc Hoạ Y nhân lúc không ai để ý uống tận mấy ly rượu vang trên bàn, Chỉ Nhược là dạy hư cô rồi a.

Cảm thấy có chút choáng, lẳng lặng về phòng nằm nghỉ. Chưa nằm được năm phút cả người bắt đầu nóng ran, hơi thở khô nóng, toàn thân khó chịu, cảm giác âm đạo co thắt liên tục, cơ thể vô cùng mẫn cảm.

Hắn dưới này không thấy bé con liền lên phòng, mở cửa ra hắn gọi.

- Y nhi?

Trong mền phồng lên một khoảng, hắn cười nhẹ đi vào, cô chùm đầu trong chăn thở dốc cả mặc đỏ ửng lên cơ thể ngày càng khó chịu. Hắn ngồi xuống cạnh cô, giọng mang theo men rượi hỏi.

- Cục cưng ngủ rồi sao?

Cô ló đầu ra ngoài đớp lấy không khí, môi hở ra liên tục hít thở, đôi mắt động nước kiều diễm, giọng ngà say mang

theo chut nung niu.



- Khiêm a, hình...hình như em bị sốt.

Như nhìn thấy cảnh xuân trước mắt, hắn đưa tay sờ vào đôi môi mọng nước nhưng cảm giác mặt cô thật nóng, hắn lo lắng áp tráng mình vào tráng cô mũi vô tình ngửi thấy mùi rượi, kéo cô ngồi dậy tựa vào đầu giường tức giận nói.

- Y nhi không ngoan?

Bách Lý Hoạ Y mất hết lý trí cảm thấy hắn thật thơm, hay tay câu lấy cổ hắn áp môi mình vào môi hắn. Lý Khiêm bất ngờ trước hành động này, rất nhanh vòng tay ôm lấy eo mềm đem cô đặt lên đùi mình, môi ướt át dính chặt lấy nhau, lưỡi hư hỏng càn quấy trong khoang miệng nóng hổi, hắn thấy cô sắp thở không nổi nữa luyến tiếc tác ra kéo thành sợ chỉ bạc. Cô thở dốc tựa vào vai hắn.

- Thật khó chịu huhu...

Hắn đoán chừng cô đã uống ly chứa xuân dược của Mộng Dao kĩ càng chuẩn bị cho hắn, đánh mạnh vào mông mấy cái khàn giọng hỏi.

- Đã biết lỗi chưa?

Mông đau càng làm cái lỗ phía trước ngứa ngái hơn, cô mẫn cảm nước mắt tèm lem nóng hối, dụi dụi mặt vài cổ hắn uất ức.

- Khiem that xลิน..hc..

Hắn bị cô làm nũng đến mức bên dưới muốn nổ tung, định rằng chờ vài năm nữa nhưng e là không thể, xoa xoa eo cô hỏi.

- Y nhi khó chịu sao?

Cô chu chu môi, ngoan ngoãn gật đầu, bàn tay hắn chạm vào đến đâu cô liền thấy thoải mái đến đó. Cách lớp vải lụa hắn nhàu nặng bầu ngực nhỏ nhắn dễ thương. Lên tiếng dụ dỗ.

- Có dễ chịu hơn không? Khiêm giúp em hạ sốt nhé?

Hắn càng bóp càng hăng tay vòng ra sau kéo khóa áo xuống, đằng trước cũng kéo xuống eo. Hắn mút lấy một bên ngực, bên còn lại đã có hai ngón se se đầu nhũ, tay kia không rảnh mà vuốt ve tấm lưng gầy.

Cô thoải mái một trận, nhưng tâm trí muốn phản đối, nắm tóc người đàn ông đang bú mút ngược mình đấu tranh tư tưởng hồi lâu cũng cố đẩy nhẹ đầu hắn.



- Ha~ ư~ như..như thế này a~ không thể hạ sốt..

Tiếng rên thở dốc càng làm hắn điên loại, cắn nhẹ vào đầu ti khiến cô la nhẹ một tiếng.

Á~

Sợi dây lý trí trực tiếp bị cắt đứt, đè cô xuống giường hung hăn xé toạch bộ váy lụa thướt tha, môi dừng trên cần cố trắng ngần, hai tay bận rộn bóp trên xoa dưới. Phiến thịt hồng phía dưới sớm đã mần cảm do thuốc, tay hắn càng phát huy công dụng cọt xát lợi hại trên bề mặt. Bách Lý Hoạ Y mất khống chế được chăm sóc đến thần hồn điên đảo, cứ vậy mà rên to.

- A~ ha...ưmm..ư á....

Hắn cảm nhận được tay mình nhớp nháp, nhìn nhìn một lượt thì ra cơ thể nhỏ bé này đã bắt đầu tiết dịch, hắn cười nhẹ tay nhờ dịch trơn tru lên xuống, một ngón tay đã tiến vào trong nhẹ nhàng khuấy động. Vách thịt tham ăn cuốn chặt tay hắn, lại cho thêm một ngón càng cuốn chặt hơn, chậm rãi ra vào nới lỏng nơi ướt át.

Cô hơi đau nhăn mặt, hạ thân được cho ăn liền thỏả mãn, đôi môi mềm phủ lên môi xinh hòà quyện lấy nhau, tay hắn tăng tốc độ tay kia chuyển xuống thịt non đỏ hồng chà xát. Hạ thân được chăm sóc từ trong ra ngoài, tiếng va chạm từ tay hắn và âm đạo phát ra, hắn càng ngày càng tăng nhanh liên tục ra vào. Cô trong người cảm giác không đúng, đấy vai hắn ra, khẩn trương nói.

- Dừng! Dừng tay a~ không chịu nối.. làm ơn

Hắn kích thích đẩy nhanh tốc độ hết mức. Cô cao trào đạt khoái cảm ưỡn hông bắt hết ra ngoài dính lên người hăn.

- Áaa...hộc..hộc…..

Hoạ Y mơ màng thở hỗn hển chợt mếu máo nắm lấy góc chăn bên cạnh che mặt lại. Hắn vui vẻ cười, đứng dậy cởi hết quần áo lại đè chặt lên người cô kéo chăn ra. Nhìn thấy biểu cảm dễ thương hắn lau lau nước mắt, tươi cười trêu ghẹo.

- Ngộp, Y nhi sao lại khóc nhè rồi.

Cô xấu hổ mếu, mặc dù đầu óc mụ mị nhưng vẫn biết mình vừa làm ra hành động gì, nỗi nhục nhã không tài nào rửa sạch.

- Hức tè...tè dầm a huhu...

Hắn phì cười ra tiếng, hôn thật nhiều cái lên mặt, dịu giọng nói.

- Cục cưng tè lên áo tôi, bây giờ liền bắt đền em.