Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 33: Chốn Chạy Trong Mây Mù



Hoạ Y nhanh tay cùng bạn mình hợp lực đẩy tảng đá nhích sang bên cạnh, đừng nói là lõm nhỏ giờ có bắt cô chui vào lỗ kiến cô cũng bằng lòng.

Hoạ Y nằm xuống cô hót bụng đẩy người qua lõm đất dưới vách gỗ kia, đầu vừa qua khỏi cô nhìn thấy phía bên kia là rừng cây hoang vắng um tùm, cố nhích người thêm xíu nữa phần bụng cũng vừa vặn qua khỏi chỉ khổ mông cô lại vướng ở đó nhích mãi chẳng qua, đang chật vật cô bỗng nghe có tiếng người đi vào.

- Nè là thật sa.....A! Chỉ Nhược cậu đến sớm thế!

Chỉ Nhược haha cười vội che người bạn mình lại, đánh lạc hướng hai cô bạn kia.

- Hai cậu lúc nãy nói chuyện gì thế?

- Chắc cậu không biết rồi, đàn anh Lý Khiêm của chúng ta hôm nay cũng có mặt ở đây nha.

- Anh ta đang ở đây??

- Phải! Mình cũng ngạc nhiên giống cậu a. Hôm nay vận may thật tốt, đi chơi cũng có thể gặp nam thần.

- Nhưng sắc mặt anh ấy hôm nay còn đáng sợ hơn thường ngày, làm mình sợ cũng không dám nhìn nhiều.

Bách Lý Hoạ Y nghe xong thần kinh căng thẳng, hắn vậy mà đến sớm hơn dự tính! Cô gấp rút bườn tới cơ thể ma sát với đất đá đã thấm đau, không mấy thuận lợi nhưng cuối cùng cũng qua khỏi.

Chỉ Nhược thở phào chưa kịp nhẹ nhõm đã nhận được tin dữ. Lý Việt Bân gọi điện đến.

- Không có trong phòng. Cậu trốn đi đâu?

- Liên quan đến cậu?

- Hừ! Hoạ Y để lại đồ rồi mất tăm mất tích, anh lớn thì đang điên lên, bây giờ cậu không thấy đâu, cũng muốn tôi điên luôn sao?



- M..mất tích? Sao có thể!! Tôi chỉ là mệt quá nên đến hồ nước nóng thư giãn.

- Ra ngoài đi, tôi chờ cậu bên ngoài.

vân Chỉ Nhược nhân lúc hai cô bạn kia không để ý dùng sức lấp tảng đá lại, sau đó đi nhanh về phía cửa lúc đi còn cố ý loạng choạng giả vờ ngất để tránh truy hỏi, nhưng Chỉ Nhược nào có may mắn từ giả thành thật cô giẫm trúng cục xà phòng hốt hoảng té ngửa ra sau bất tỉnh nhân sự!

Hoạ Y từ lúc nghe thấy anh nhỏ nói Lý Khiêm đang điên lên đã không nghĩ ngợi nhiều mà bạc mạng chạy vào khu rừng vắng. Được đoạn khá xa, cô thấy một hang nhỏ, lách người vào trong đi được đoạn dài liền thấy phía trước toàn là nước, cô từng bước tiến vào trong, lúc này nước đã đến eo cẩn thận bước thêm bước nữa liền hụt chân mà chìm xuống dưới, mở đèn pin lên thì thấy dưới đáy có một khe đá to, nước chắc hẳn từ đó mà tràn vào. Cô bơi qua khe đá cuối cùng đã đến được sông lớn cứ vậy thuận theo nước mà bơi về cửa sông.

Leo lên chiếc cano trắng, cô hồng hộc thở, điện thoại, tiền và vé máy bay đã được để đầy đủ, lướt nhanh cano trên mặt biển như hải âu tiến về ánh sáng. Việc trốn thoát thuận lợi như thế khiến cô thập phần lo lắng nhưng sự vui mừng sắp được tự do lấn át nghi ngờ trong lòng.

Mây đen ngày một dầy hơn, gió đang gào thét bên tai, mặt biển cuồn cuồn gợn sóng, đích đến đã ở ngay trước mắt cô mừng rỡ lao nhanh về phía bờ. Càng đến gần hình ảnh trước mắt càng rõ hơn, ánh sáng từ ngọn đèn lớn phía sau hắc lên người đàn ông cao lớn đang đứng bên rìa biển, bên cạnh hắn ta còn có rất nhiều người. Lý Khiêm kiên định mà đứng mặt hắn không lộ ra biểu cảm gì, đù là đứng từ xa vẫn có thể nhìn thấy ánh mắt đen kịt như mây mù phía trên đỉnh đầu.

Bách Lý Hoạ Y dừng hẳn, chiếc cano theo sóng mà gợn tại chỗ cách một khoảng xa với bờ, đôi tay lúc này run rẩy kịch liệt đôi chân dùng sức nén lại mà đứng thẳng mặt đối mặt với người đàn ông kia hắn ta đã phát hiện từ lúc nào? Cô không thể hiểu được lỗ hổng của mình nằm ở đâu, hắn ngay từ đầu đã biết hết sao? Liệu hắn sẽ làm gì cô?

Không như suy nghĩ, hắn ta nhẹ mỉn cười lời nói dịu dàng thốt lên nhưng ánh mắt hoa đào kia vẫn đen kịt áp bức đến ngột ngạt.

- Y nhi! Cuối cùng cũng gặp em rồi. Ngoan, tới đây chúng ta cùng về thôi em.

Bách Lý Hoạ Y ngỡ như mơ không tin vào tai mình, hắn ta còn có thể nói lời dễ nghe như vậy sao, không! Không thể!! Tên ác ma như hắn dù có nóng rát như lửa hay yên ắng như nước nếu cô va phải đều có hậu quả không tốt, cô phải chạy thật xa.

- Nằm mơ đi, có chết cũng không muốn ở cạnh anh!

Nói rồi phóng nhanh cano về ngược hướng đi lúc nãy, hắn thu lại nụ cười mắt nhìn về bóng lưng gầy dang xa dần. Ánh mắt dần đanh lại môi nhếch lên tự giễu.

- Hừ! Bách Lý Hoạ Y là em lựa chọn rời xa tôi, năm tháng sau này phải chiếu cố em nhiều hơn rồi!