Trong vòng nửa tiếng, Hoa Lạc bị hai chữ chia tay này tẩy não, cũng là lần đầu tiên cô ấy biết được trên đời có nhiều ca khúc chia tay đến vậy, nửa đường cô nhịn không được cười gượng: "Cận lão sư, danh sách bài hát của cô thật đặc biệt."
Cận Thủy Lan nghiêng đầu, giải thích: "Gần đây đang viết phân cảnh chia tay, có điểm bế tắc, nghe nhạc để tìm cảm giác."
A —— khó trách.
Hoa Lạc tràn đầy đồng cảm, cô ấy từng viết về một nữ chủ mở cửa hàng bán đồ ăn sáng, liên tục đến một cửa hàng gần đó ngồi xổm nửa tháng, chủ cửa hàng kia còn tưởng rằng nàng muốn học trộm kỹ thuật, thiếu chút nữa liệt nàng vào danh sách đen.
Cô nói xong liền hỏi: "Hai người không thích những bài hát này sao? Có thể đổi."
Hoa Lạc vừa định mở miệng, Lục Chẩm Thu nói: "Không cần đổi, rất dễ nghe."
Nàng đã nói như vậy, Hoa Lạc tự nhiên phụ họa: "Rất dễ nghe."
Cận Thủy Lan khẽ gật đầu, tiếp tục nghiêm túc lái xe, trong xe không bật điều hòa, có chút buồn bực, Lục Chẩm Thu mở cửa sổ xe, gió nhẹ thổi vào, mát mẻ.
Mùi hương như có như không quanh quẩn chóp mũi Cận Thủy Lan, bàn tay nắm vô lăng toát mồ hôi, cô vuốt ve một lát, đặt ở bên môi, nhẹ nhàng khụ một tiếng.
Chiếc xe quẹo vào một tiểu khu.
Lục Chẩm Thu quay đầu nhìn, trong tiểu khu cây xanh rất nhiều, liếc mắt một cái, không phải hồng thì chính là xanh, làm cho người phi thường thoải mái, cũng rất sạch sẽ, hoàn cảnh thực tốt, Hoa Lạc hỏi: "Cận lão sư, chính là nơi này sao?"
Cận Thủy Lan chạy xe vào gara rồi nói với Lục Chẩm Thu: "Chính là nơi này, tới rồi."
Nơi này hẳn là không rẻ.
Lục Chẩm Thu trong lòng tính toán, lúc trước Hoa Lạc cùng nàng từng nói qua thông tin thuê nhà, hai phòng một sảnh, 90m2, nàng vốn muốn thuê căn hộ độc thân, nhưng chủ nhà đều không cho phép nuôi chó, cho nên mới tìm nhà khác, nhưng một phòng một sảnh lại quá hiếm, chỉ có thể tìm đến hai phòng một sảnh.
Nó đắt hơn một chút.
Lục Chẩm Thu mím môi, dư quang liếc nhìn Cận Thủy Lan, tưởng tượng đợi lát nữa nói đến tiền thuê nhà, nên ép giá như thế nào, Cận Thủy Lan có thể chấp nhận giá cả đó sao? Có thể trực tiếp một câu không cho thuê nữa làm nàng đi hay không? Cũng không phải không có khả năng, tính tình Cận Thủy Lan không tốt là chuyện trong giới đều biết, cũng không tính là bí mật.
Nếu không thì trực tiếp thuê? Cây xanh nơi này cũng khá tốt, căn nhà tuy rằng chưa nhìn thấy, nhưng hoàn cảnh xung quanh khẳng định không kém, bất quá một mình nàng thuê hai phòng một sảnh, lại có điểm quá lớn.
Thần sắc rối rắm của nàng bị Cận Thủy Lan nhìn thấy, ba người lên thang máy.
Cận Thủy Lan và Lục Chẩm Thu đồng thời mở miệng: "Tôi..."
Lục Chẩm Thu im lặng: "Cận lão sư nói trước đi."
Cận Thủy Lan: "Tôi cảm thấy một mình cô không cần thiết phải thuê hai phòng một sảnh."
Hoa Lạc ở một bên gật đầu: "Chúng tôi vốn định thuê căn hộ độc thân, nhưng những chủ nhà kia nghe nói Thu Thu nuôi chó đều không đồng ý, một phòng một sảnh lại quá hiếm, cho nên mới tìm đến hai phòng một sảnh."
Cận Thủy Lan hỏi: "Nếu đã như vậy, có thể chấp nhận thuê chung không?"
Lục Chẩm Thu ghé mắt: "Thuê chung?"
Cận Thủy Lan nói: "Bên tôi vừa vặn có một người cần thuê chung, rất thích hợp với cô, thuê chung còn có thể chia sẻ một nửa tiền thuê nhà."
Lục Chẩm Thu không phải không nghĩ tới việc thuê chung, nhưng nàng nuôi chó quả thật rất nhiều người thuê nhà không thể tiếp nhận, cho nên mới bỏ đi ý niệm này, hiện tại bị Cận Thủy Lan nhắc tới, nàng mím môi: "Người thuê nhà là nam hay nữ?"
Cận Thủy Lan rũ mắt xuống: "Nữ, bình thường đều rất ít khi ra khỏi phòng."
Lục Chẩm Thu có chút động tâm, nàng tiếp tục hỏi: "Vậy cô ấy có để ý việc nuôi chó không?"
Cận Thủy Lan lắc đầu: "Không ngại, cô ấy rất thích động vật nhỏ."
Hoa Lạc dùng cổ tay khều Lục Chẩm Thu, ánh mắt bảo nàng có thể tiếp tục tán gẫu, Lục Chẩm Thu cũng cảm thấy điều kiện không tệ, nàng trầm mặc hai giây, Cận Thủy Lan nói: "Trước tiên dẫn cô đi xem phòng."
Lục Chẩm Thu gật đầu.
Đinh một tiếng, thang máy đến rồi, tòa nhà này tổng cộng có 28 tầng, muốn thuê chính là tầng 23, vị trí lơ lửng giữa trời, Lục Chẩm Thu tuy rằng chưa từng mua nhà, nhưng kinh nghiệm thuê nhà đầy đủ, biết giá của tầng này sẽ không thấp.
Bất quá vừa nói thuê chung, ngược lại có thể chia sẻ tiền thuê nhà.
Một tầng lầu có hai căn hộ, Cận Thủy Lan lấy thẻ phòng ra đứng ở bên phải, ấn lên, rắc một tiếng, cửa mở ra, trước mặt chính là ánh mặt trời, phòng khách sáng sủa, nhà này hướng mặt trời mọc, ánh mặt trời vô cùng sung túc, hợp với ban công là bốn cửa sổ sát đất, có thể mở trái mở phải, ánh sáng từ bên ngoài bắn thẳng vào, phòng khách tràn ngập ấm áp.
Căn hộ có diện tích rất lớn, không chỉ có hai phòng một sảnh, Lục Chẩm Thu mới vừa nhíu mày, Cận Thủy Lan nói: "Đây là căn hộ thuê chung, bên kia có hai phòng, một cái là phòng ngủ chính, một cái là phòng sách, cô muốn thuê thì ở phòng này, tiền thuê nhà chỉ cần trả tiền cho một phòng."
Cô mở ra một cánh cửa, là phòng cho khách, mùi hương nhàn nhạt ập vào trước mặt, là mùi cỏ, hương vị rất sảng khoái. Lục Chẩm Thu nhìn vào trong, phòng đại khái hơn 30m2, so với một phòng một sảnh mà nàng từng xem trước đây diện tích đều lớn hơn nhiều, màu sắc trang trí thiên về ấm áp, bất quá tủ quần áo trống rỗng, chỉ có một chiếc giường cùng hai cái tủ đầu giường, có vẻ tương đối trống trải.
Hoa Lạc nói: "Hoàn cảnh này thật tốt!"
Cô ấy hỏi Cận Thủy Lan: "Cận lão sư, tôi có thể vào được không?"
Cận Thủy Lan gật đầu: "Tùy ý."
Hoa Lạc đi vào, cô ấy nói với Lục Chẩm Thu: "Cái cửa sổ đón gió này, a —— tôi thích, Thu Thu tôi nói cậu buổi tối ở đây nhìn xuống dưới, đặc biệt đẹp mắt, hàng vạn ánh đèn!"
Lục Chẩm Thu trước kia từng ở trên tầng cao, tự nhiên biết, nàng gật đầu.
Hoa Lạc đi đến một vị trí bên cạnh cửa sổ nói với Lục Chẩm Thu: "Tôi cảm thấy nơi này cậu có thể dùng để đặt thiết bị, à đúng rồi, Cận lão sư, người thuê nhà kia có biết Thu Thu làm livestream không?"
Cận Thủy Lan đang nhìn Lục Chẩm Thu, ánh sáng ngoài cửa sổ chiết xạ tiến vào, lông mi của Lục Chẩm Thu rơi xuống, theo động tác chớp mắt của nàng nhảy nhót, đôi mắt kia hết sức trong trẻo có thần, đuôi mắt hồng dán lên da thịt trắng nõn, rất bắt mắt.
Cô nghe câu hỏi của Hoa Lạc, thu liễm cảm xúc, nói: "Biết."
Hoa Lạc yên lòng, rất nhiều người có thành kiến với livestream, trước kia bọn họ cũng từng gặp phải người nghe nói làm livestream liền dùng ánh mắt khác thường nhìn Lục Chẩm Thu, cho nên trước khi thuê nhà bọn họ đều nói rõ ràng, có thể chấp nhận thì tiếp tục, không thể chấp nhận thì tìm nhà tiếp theo.
Bất quá Hoa Lạc không muốn tìm nhà tiếp theo, hoàn cảnh nơi này cùng cảnh sắc trên cao thật sự quá tốt! Đứng ở chỗ này nhìn xuống đều cảm thấy thoải mái.
Cô ấy quay đầu hỏi Lục Chẩm Thu: "Cậu thấy như thế nào? Tôi cảm thấy khá tốt!"
Lục Chẩm Thu cũng rất hài lòng, nàng mới vừa mở miệng, Cận Thủy Lan nói: "Nhìn thử phòng vệ sinh còn có phòng bếp nữa."
Hoa Lạc lôi kéo Lục Chẩm Thu: "Đi đi đi, chúng ta đi xem một chút."
Lục Chẩm Thu gật đầu, theo Cận Thủy Lan đi ra ngoài, bên cạnh phòng ngủ của nàng chính là phòng vệ sinh, nhìn chỉ thấy một cánh cửa, mở ra bên trong lại chính là một quang cảnh khác, cư nhiên còn có bồn tắm, phía trên bồn tắm còn có thiết bị xem phim, một màn hình tinh thể lỏng rất lớn, treo ở phía trên, hai bên là chiếc bàn màu trắng, trên bàn còn đặt một chai rượu vang đỏ chưa uống hết, ly rượu vang đỏ trông rất bắt mắt.
Xem ra người thuê nhà này, đặc biệt biết hưởng thụ.
Hoa Lạc kinh ngạc cảm thán: "Đây là bồn tắm mát xa tự động phải không?!"
Cận Thủy Lan cười: "Cô cũng mua sao?"
Hoa Lạc nói: "Tôi muốn mua, nhưng phòng tắm quá nhỏ, không thể đặt xuống, ô ô ô Thu Thu, cái này tôi nói cậu nghe, siêu cấp sung sướng! Một bên tắm một bên mát xa, còn có thể xem phim, quả thực là cuộc sống của thần tiên!"
Chính là rất đắt, lúc trước Hoa Lạc cắn răng dùng tiền nhuận bút nửa năm chuẩn bị mua một cái, kết quả phòng vệ sinh quá nhỏ không chứa được, cô bóp cổ tay thật lâu, hiện tại nhìn thấy cái này liền đi không nổi, ánh mắt lăng lăng nhìn bồn tắm mát xa.
Lục Chẩm Thu giữ chặt cô, hỏi Cận Thủy Lan: "Vòi hoa sen ở bên trong sao?"
Cận Thủy Lan đi vào trong, vòi hoa sen là ở trong cùng, cô nhìn Lục Chẩm Thu, hỏi: "Không thích dùng bồn tắm sao?"
Hoa Lạc cũng quay đầu nhìn Lục Chẩm Thu, dùng ánh mắt tiện nghi như thế sao cậu lại không dùng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nàng, Lục Chẩm Thu bị ánh mắt hai người nhìn liền không được tự nhiên, nàng buồn bực ho khan, nói: "Rất thích, bất quá tôi cảm thấy người thuê nhà kia hẳn là không thích người khác đụng vào đồ của cô ấy."
Cận Thủy Lan cười: "Không sao."
Cô nói: "Tất cả mọi thứ ở đây cô có thể tùy tiện dùng."
Hoa Lạc hơi kinh ngạc: "Thật sự có thể tùy tiện dùng?"
Cận Thủy Lan gật đầu: "Có thể, nơi này tôi định đoạt."
Hoa Lạc chần chờ ba giây sau vỗ lưng Lục Chẩm Thu, bùng nổ a a a a a a nhỏ giọng thét chói tai, trước khi tới cô ấy cho rằng chính là hai phòng một sảnh bình thường, hiện tại giống như không cẩn thận lẻn vào biệt thự xa hoa, vẫn là loại yên tĩnh trong ồn ào, cũng quá làm cho người kinh hỉ!
Lục Chẩm Thu cũng rất động tâm, nhưng nàng vẫn đang suy nghĩ đến vấn đề tiền thuê nhà.
Nơi này hẳn là, không rẻ đi?
Chỉ là điều kiện tốt như vậy, thuê một phòng hẳn là cũng quá sức, hơn nữa vị thuê nhà kia nàng còn chưa nhìn thấy, không biết tính tình thế nào, có thật sự như Cận Thủy Lan nói không ngại nuôi chó.....
Nhìn ra sự do dự của nàng, Hoa Lạc sốt ruột kéo nàng sang bên cạnh: "Cậu còn đang suy nghĩ cái gì? Điều kiện tốt như vậy! Cậu không thuê tôi sẽ thuê!"
Điều kiện thật sự tốt đến nỗi trái tim nàng rung động.
Cận Thủy Lan nói: "Còn muốn vào phòng bếp xem không?"
Hoa Lạc gật đầu: "Là nơi này sao?"
Cận Thủy Lan dẫn hai người đi đến hướng lệch bên trái của phòng khách, phòng bếp kiểu nửa lồng, một bàn ăn rất lớn, phía sau bàn ăn là phòng bếp, nhìn đồ vật rất đầy đủ, chỉ là vẫn còn khá mới, tựa hồ chưa từng dùng qua.
Hoa Lạc hỏi: "Người thuê nhà kia không nấu cơm sao?"
Cận Thủy Lan nói: "Rất ít, cô ấy không thích xuống bếp."
Nói xong cô nhìn về phía Lục Chẩm Thu: "Lục tiểu thư thì sao?"
Lục Chẩm Thu trả lời cô: "Tôi vẫn được."
Một ngày ba bữa nàng đều tự mình làm, trước kia có một đoạn thời gian học qua nấu nướng, cho nên trù nghệ miễn cưỡng không tệ, Cận Thủy Lan ừm một tiếng, Lục Chẩm Thu ngẩng đầu nhìn bốn phía, hết thảy đều thập phần hài lòng, nàng nói: "Cận lão sư, tiền thuê nhà..."
Hy vọng nó không quá đắt.
Đáy lòng Lục Chẩm Thu bồn chồn, trên mặt ngược lại bình tĩnh.
Cận Thủy Lan hỏi: "Trước kia cô thuê nhà, tiền thuê nhà tính như thế nào?"
Lục Chẩm Thu nói: "Trước kia căn hộ độc thân là 4000 tệ một tháng, đặt cọc một phần trả trước ba phần, một phòng một sảnh là khoảng 3000 tệ..."
Nàng đang muốn dùng giá căn hộ độc thân để thuê nơi này, không biết Cận Thủy Lan có cảm thấy quá thấp hay không, Lục Chẩm Thu đang tính toán có thể nâng giá lên một chút, Cận Thủy Lan nói: "Như vậy đi, tôi và hai người cũng coi như quen biết, mọi người đều là đồng nghiệp, chúng ta sẽ không tính theo giá thị trường, thu giá hữu nghị, 2000 tệ một tháng, thế nào?"
Hoa Lạc và Lục Chẩm Thu đều bị tiện nghi dọa cho choáng váng, Cận Thủy Lan nói: "1500 tệ cũng được, bất quá chỗ này của tôi tuy rằng không cần đặt cọc, nhưng có điều kiện cho thuê."
Hoa Lạc hoàn hồn: "Điều kiện cho thuê là gì?"
"Chính là thuê theo năm, thấp nhất là một năm."
Một năm, tiền thuê nhà một tháng 1500 tệ, một năm cũng chính là 1 vạn 8, bình thường thuê căn hộ độc thân một tháng còn phải mất 4000 tệ! Mẹ nó! Cũng quá có lời rồi!
Hoa Lạc kéo tay Lục Chẩm Thu: "Thuê đi! Bỏ qua nơi này sẽ không còn nơi khác tốt hơn nữa!"
Lục Chẩm Thu cũng cảm thấy đây là điều kiện tốt nhất trước mắt nàng tìm được, hơn nữa giá cả còn thấp nhất, nàng gật đầu, Cận Thủy Lan nói: "Nếu không thành vấn đề, chúng ta liền ký hợp đồng đi."
Hoa Lạc nhảy ra: "Tôi có vấn đề!"
Cận Thủy Lan nghiêng đầu nhìn cô ấy, vui vẻ làm dịu đi đường cong sắc bén của cô, làm cho cô thoạt nhìn không lãnh ngạo như vậy, bất cận nhân tình, Hoa Lạc lá gan cũng lớn hơn, cô ấy mở miệng hỏi: "Cận lão sư, nơi này còn có phòng cho thuê không?"
Không cần giống nhau như đúc, đẳng cấp thấp hơn cũng được!
Cận Thủy Lan liếc cô ấy một cái, ngữ khí nhàn nhạt từ chối: "Không có."
*****
Cận Thủy Lan: Thỏ con ngoan ngoãn, mở cửa ra nào, tôi đã tắm rửa sạch sẽ, muốn vào bên trong.