Khoan Đã, Kịch Bản Này Tôi Biết

Chương 97: Ngoại truyện 3



Con tên là Tống Sâm, gọi là em bé thiên tài, một tuổi biết nói, ba tuổi có thể nói được tám thứ tiếng, năm tuổi trở thành hacker đỉnh cao của thế giới, sáu tuổi đã có đế quốc thương nghiệp của riêng mình...

Nhưng mà sự thực là, năm tuổi con vẫn còn ở trong nhà trẻ đánh nhau một trận với Tiểu Bàn vì một cái kẹo que, con đánh không lại cậu ấy, con khóc rất lớn.

Mẹ con tới đón thì nhìn thấy, bà ấy không những không an ủi con mà còn cho con một cái tát.

Bà ấy nói con muốn thông minh không có thông minh, muốn thể lực không có thể lực, chắc chắn là uống quá nhiều sữa bột Tam Lộc (*) rồi.

(*)Tam Lộc: Là một thương hiệu sản phẩm sữa. Bởi việc sản xuất sữa bột độc hại chứa melanine đã giết chết vô số trẻ sơ sinh và đã được che giấu từ lâu. Cuối cùng, sản phẩm của họ bị trả lại và yêu cầu bồi thường trên toàn cầu và được lệnh ngừng sản xuất. Chủ tịch bị kết án. Doanh nghiệp không thể tồn tại và sụp đổ.

Bà ấy gạt con, con đã lén hỏi cô giáo rồi, sữa bột Tam Lộc đã bị ngừng sản xuất từ lâu. Con là do di truyền của bà ấy, bà ấy sống chết không thừa nhận.

Nhũ danh của con là Bình Bình, còn An An là ai?

À, là con cún nhà con nuôi, là một con Husky.

Mẹ con nói con Husky kia gọi con là anh trai, bởi vì hai chúng con hợp lại chính là bình bình an an.

Bố con đã nói rồi, tên ở nhà của mẹ con là Tuế Tuế, ông ấy hi vọng mẹ con hằng năm đều bình an.

Đạo lý này con đều hiểu nhưng vì sao lại là con cún?

Bởi vì bố con nhìn thấy mẹ sinh con ra rất cực khổ. Sau khi trở về rút kinh nghiệm xương máu, ôm một con Husky từ cửa hàng thú cưng về.

Từ đó về sau, hai bọn con cứ thế kết làm anh em khác mẹ khác cha.

Hôm nay là thứ Sáu, dựa theo truyền thống nhà con, hôm nay mẹ tới đón con.

Ngay từ xa, con đã nhìn thấy mẹ lái xe máy điện vẫy tay với con.

Đáng giận, thế mà có bạn học bịa đặt bố con và mẹ con ly hôn!

Bởi vì bọn họ nhìn thấy lúc bố con tới đón con dùng xe sang mấy triệu tệ, còn lúc mẹ con tới đón chỉ là xe máy điện, cho nên đã đồn rằng bọn họ ly hôn, nói cái gì mà vợ của bố con căn bản sẽ không lái xe máy điện.

Ai nói không lái? Mẹ con lái rất lão luyện, con ngồi sau bà ấy rất vững vàng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Hơn nữa, cái xe đen thùi lùi kia có gì tốt? Gara trong nhà con nhiều xe như thế nhưng cái xe máy điện của mẹ con là độc nhất vô nhị, lại còn đỗ ở chính giữa gara, chắc chắn là xịn nhất!

Vì để nói cho bọn họ biết bố mẹ con không ly hôn, tuần trước con lén lút chụp bức ảnh của bố mẹ con cho bọn họ xem, chứng minh bố mẹ con là cặp bố mẹ khó ly hôn nhất thế giới.

Sau đó con bị mẹ đánh, bà ấy nói con ném hết mặt mũi của bà, gần như toàn bộ người trong nhà trẻ đều nhìn thấy dáng vẻ bà ấy hôn chồng.

Con lại khóc rất lớn.

Bà ấy căn bản không biết con vì hạnh phúc của bọn họ đã hi sinh như thế nào!

Dù cho là như thế con vẫn rất yêu mẹ con.

Bởi vì mẹ sẽ cùng con lén lút ăn đồ ngon.

Mục tiêu của hai mẹ con chúng con là phố ăn vặt ở cổng trường học.

Bà ấy cầm theo đồ nướng, lẩu cay, viên bạch tuộc, một cây kem một tệ, cuối cùng chúng con còn mua que cay.

Con tuyên bố, que cay là phát minh vĩ đại nhất trên đời này!

Nhưng bố con là một sát thủ vô tình, lạnh lùng từ chối tất cả que cay xuất hiện trước mặt ông ấy, cho nên chúng con chỉ có thể ăn lén.

Khi về đến nhà đã là bảy giờ tối, An An thấy con và mẹ thì rất kích động, không ngừng nhảy tới nhảy lui trước mặt chúng con.

Con nghiêm túc chào hỏi với nó: “Em trai An An, anh tan học về rồi.”

"Gâu!"

“Sao em trai lại không đi nhà trẻ vậy ạ?” Con hỏi mẹ.

Mẹ nói: “Nó quá ngu, ngủ còn chảy nước miếng, đi học cũng không nên cơm cháo gì.”

Quả nhiên bạn nhỏ thông minh nhất trong nhà vẫn là con!

“Vậy sau này nó phải làm thế nào bây giờ?” Con thở dài.

“Cô giáo nói rồi, không đi học thì sau này không tìm được việc làm.”

Biểu cảm trên mặt mẹ có chút vặn vẹo, hình như là nghẹn cười, nhưng bà ấy đang cười cái gì?

“Cho nên một mình Bình Bình phải cố gắng học tập, sau này An An đành dựa vào con nuôi nó.”

Hóa ra trên người con lại gánh vác trọng trách nặng như vậy?

Bố đứng ở cửa bất đắc dĩ nhìn mẹ: “Thẩm Tri Ý, đừng trêu thằng bé.”

“Bố!” Con đi qua ôm lấy chân của ông ấy: “Bình Bình nhớ bố chết mất!”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Bố bế con lên, xoa đầu con: “Bố thấy hai người lại làm chuyện xấu rồi đúng không?”

“Không có đâu bố, Bình Bình chỉ nhớ bố thôi! Cảm thấy bố là người bố tốt nhất trên đời!”

Mẹ nói rồi, lúc ăn vụng chỉ cần làm nũng với bố thì bố sẽ tha thứ cho chúng con.

Nhưng mẹ không nói chiêu này của mẹ chỉ hữu dụng với một mình bà ấy.

Cho nên con bị bố tét mông, bởi vì con ăn xong que cay không lau khô, làm dính lên áo sơ mi trắng của ông ấy.

Con lại khóc rất lớn tiếng.

Cuối tuần này là thời gian buôn bán con, con được phân chia rất rõ ràng, thứ Bảy đi tới nhà ông bà nội, Chủ nhật đi tới nhà ông bà ngoại.

Buổi sáng con đã được tài xế đưa tới nhà ông bà nội, An An cũng đi.

Còn bố mẹ à? Dì nói, bọn họ muốn trải qua thế giới của hai người.

Hừ! Con cũng muốn trải qua thế giới ba người cùng với ông bà nội và ông bà ngoại!

À... Còn cả An An nữa, vậy thì là thế giới bốn người.

Ông bà nội sống trong biệt thự rất đẹp và lớn, bên trong còn có vườn hoa rất to. Con thích nhất là vườn hoa đó, An An cũng rất thích, vừa xuống xe đã chạy vào trong vườn hoa, lập tức không thấy bóng dáng.

Bà nội làm cho con món cơm cà ri mà con thích nhất, ông nội còn dẫn con đi mua rất nhiều món đồ chơi mà bình thường bố mẹ không mua cho con.

Con rất yêu ông bà nội.

Ngày hôm sau là nhà ông bà ngoại, ông ngoại và bà ngoại dẫn con ra bờ sông chơi, ông ngoại còn câu được một con cá rất lớn, buổi tối chúng con ăn cá nướng thơm phức.

Con cũng rất yêu ông bà ngoại.

Buổi tối con về nhà.

Bố đang nấu cơm, ông ấy nói mẹ đang ngủ, bảo con không nên quấy rầy bà ấy.

Ông ấy gạt con, tám giờ tối, mẹ còn lâu mới ngủ.

Cho nên con lén lút vào trong phòng của bọn họ.

Đáng giận, hình như mẹ thật sự đang ngủ.

Bình Bình về nhà, làm sao mẹ lại có thể ngủ được, bà ấy còn chưa chơi với Bình Bình đâu?

Cho nên con nhào tới, nhưng mà người con còn chưa chạm vào đến giường đã bị tóm cổ xách ra ngoài.

Con lại bị bố tét mông.

Con lại khóc lớn lần nữa.

Con tuyên bố, người con ghét nhất là bố!