Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 152



Lý Tư Dao và Song Thiên đang trò chuyện ở trên nóc nhà,Lý Tư Dao chán nản ngồi chống tay lên cằm thì mắt lại vô tình nhìn thấy một đốm sáng màu cam đang bay trên bầu trời,Lý Tư Dao liền nói:

"Nè A Song có cái gì đang ở kia kìa"

Song Thiên nhìn theo hướng chỉ tay của Lý Tư Dao,Song Thiên liền nhìn thấy một đốm sáng màu cam ở trên bầu trời và đang hướng về phía họ đang đứng,Lý Tư Dao và Song Thiên lập tức đứng dậy Lý Tư Dao tay liền dùng linh lực triệu hoán ra thanh kiếm nói:

"Rốt cuộc thứ đó là gì chứ

Cả hai đứng nhìn được một lúc thì hình dạng của đốm sáng đó dần dần hiện rõ,Song Thiên và Lý Tư Dao ngạc nhiên liệu Lý Tư Dao lên tiếng:

"Là Phượng Hoàng Lửa"

Song Thiên liền nói:

"Sao,sao nó lại có thể,...

Song Thiên chưa nói xong thì con Phượng Hoàng đã bay thẳng đến chỗ hai người,Song Thiên nhanh chóng ôm lấy Lý Tư Dao mà nằm xuống để tránh đi móng vuốt của Phượng Hoàng.Lý Tư Dao xoa xoa đầu phàn nàn:

"Cái gì vậy,nhắm vào chúng ta sao"

Song Thiên tích một nguồn linh lực đỏ đen trên tay mà phóng về phía của con Phượng Hoàng,sợi dây linh lực màu đỏ đen đó quấn chặt lấy chân của con Phượng Hoàng,con Phượng Hoàng liền xoay lại mở miệng phun ra một ngọn lửa cực kỳ lớn và khủng khiếp,Lý Tư Dao liền đứng ra những tia sét màu vàng xuất hiện tạo thành một lá chắn khổng lồ bảo Vệ cả hai người,Lý Tư Dao thu lại tấm chắn nói:

"Cái con Phượng Hoàng chết tiệt này ta phải đánh cho ngươi không ra dạng thú vật luôn

Lý Tư Dao xoay thanh kiếm muốn tấn công thì Song Thiên ngăn lại lên tiếng:

"Dao Dao đừng làm bậy,ta sợ ngươi sẽ bị thương"

Lý Tư Dao khó chịu cọc tính lên tiếng:

"Cái gì!!! Ngươi xem thường ta yếu đuối không đánh được con Phượng Hoàng tép riu này sao"

Song Thiên khó xử nói:



Không, không,ý ta không phải vậy"

Lý Tư Dao liền lên tiếng:

"Ý của ngươi không phải vậy thì là ý gì "

Song Thiên thở dài nhìn Lý Tư Dao không biết phải nói gì cho xong,Song Thiên bất lực nói:

"Chúng ta cùng đánh"

Lý Tư Dao nghe vậy cũng lên tiếng:

" Được,vậy thì chúng ta cùng đánh"

Song Thiên kéo mạnh sợi dây linh lực cả sợi dây lập tức mạnh bạo quấn chặt lấy con Phượng Hoàng,Lý Tư Dao liền xông đến nói:

"Tức Lỗi "

Một nguồn lôi điện khổng lồ xuất hiện đánh thật mạnh vào con Phượng Hoàng khiến con Phượng Hoàng gầm lớn vì đau đớn,con Phượng Hoàng tức giận giải tỏa ra một cơn mưa màu cam Song Thiên bất ngờ sau đó là hoảng hốt buông sợi dây linh lực đang trói con Phượng Hoàng lập tức nhảy lên che chắn cơn mưa cho màu cam kỳ lạ kia con Phượng Hoàng nhân cơ hội bỏ trốn.

Cả Song Thiên và Lý Tư Dao đều rơi ở trên nóc nhà,Song Thiên dùng thân mình che chở cho Lý Tư Dao mà nghĩ "Cơn mưa này là sao sẽ không có độc đó chứ".

Lý Tư Dao khó chịu nói:

"Mẹ nó,cái quái gì vậy A Song, mau buông ta ra"

Song Thiên im lặng không hiểu sao cả người đều nóng ran nhưng Lý Tư Dao thì cứ cáu gắt vùng vẫy muốn đuổi theo con Phượng Hoàng thì Song Thiên lên tiếng:

"Dao Dao đừng động nữa,...Hah,hah,cậu còn,động nữa tôi không nhịn được nữa đây Dao Dao "

Lý Tư Dao không hiểu tâm Tư trong lời nói của Song Thiên mà vô cùng bực bội khi bị Song Thiên đè phía trên vừa khó chịu vừa ngại ngùng tức giận lên tiếng:



Không nhịn được thì đừng nhịn nữa

Lý Tư Dao vừa dứt lời thì tay đã vung kiếm một luồn sét khổng lồ bao vây cơn mưa sau đó dập tắc cơn mưa màu cam đó,Lý Tư Dao lúc này được giải tỏa dễ chịu hơn chút mới để ý rằng Song Thiên vẫn còn nằm yên trên người mình liền

nói:

"A Song làm sao vậy,mau đứng lên ngươi nặng quá đi"

Song Thiên không đáp cả người chồm dậy chen vào giữa hai chân Lý Tư Dao,Song Thiên hai bên má đỏ bừng trong mắt có chút mơ hồ gọi:

"Dao Dao,..."

Lý Tư Dao thấy cả người Song Thiên nóng ran hai má lại đỏ ửng thì lên tiếng:

"A Song ngươi không phải chứ,vừa dầm mưa đã bị bệnh chứ"

Song Thiên thở gấp nói:

"Dao Dao ban nãy ngươi nói gì,bảo ta đừng nhịn nữa"

Lý Tư Dao khó hiểu cau mày khó chịu lên tiếng:

"Thì ta bảo ngươi không nhịn được thì đừng có nhịn nữa"

Lý Tư Dao ngơ ngác nghĩ " Không phải là không nhịn được việc con Phượng Hoàng đấy bỏ chạy sao, đuổi theo là được mà".

Song Thiên nhếch mép nói:

"Dao Dao ta đã từng nói ta đối với ngươi là một loại tâm tư rất đặc biệt,ta,ta đã nhiều lần cảnh cáo ngươi tuyệt đối không được chọc vào giới hạn của ta,...

"Lần này ngươi đừng trách ta"

Lý Tư Dao không hiểu tâm tư của Song Thiên nhưng chưa kịp suy nghĩ môi đã bị ngậm lấy Lý Tư Dao hai mắt mở to nhìn Song Thiên đang hôn ngấu nghiến vào môi mình,cả khoang miệng của Lý Tư Dao đều bị khoáy đảo dưỡng khí cũng dần dần bị hút sạch,Lý Tư Dao hai mắt mơ màng ánh nước nghĩ "Chuyện gì vậy".