Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 158



Lý Hạo Thiên nghe những lời nói đó của Hàn Diệt Phong thì biết Hàn Diệt Phong đã thật lòng tâm duyệt Lý Chiêu Dương, Lý Hạo Thiên không còn cách nào chỉ thở dài nghĩ "Từ nhỏ Diệt Phong đã không muốn bất cứ thứ gì cho dù có lập công thì luận công ban thưởng đệ ấy thậm chí không cần đến,nhưng lần này lại phản ứng như vậy người Hoàng Huynh như ta thật không biết phải làm sao"."Thậm chí đến quà sinh thần đệ ấy cũng không cần từ nhỏ đến lớn không ai biết Diệt Phong thật sự muốn gì,nhưng mà bây giờ thì có lẽ ta đã biết rồi".

Lý Hạo Thiên nhìn Hàn Diệt Phong rồi hỏi:

"Đệ thật lòng "

Hàn Diệt Phong lạnh mặt nói :

"Đời này ngoài nàng ấy ta tuyệt đối không cưới bất kỳ ai"

Lý Chiêu Dương bên này đi đến Ngự Hoa Viên trong cung để tham gia buổi tiệc cho các Tiểu Thư Thiếu Gia quyền quý,Lý Chiêu Nhi ngồi trong ngự hoa viên vừa thấy cô đi tới thì tươi cười giả tạo nói:

'Muội muội,muội tới rồi mọi người đợi lâu lắm rồi á"

Lý Chiêu Dương cũng chỉ bình tĩnh mỉm cười vừa nói vừa ngồi xuống:

"Thấy lễ,để mọi người đợi tôi rồi"

Lâm Ngạn vừa nhìn thấy cô thì hai mắt đã sáng rực mà đứng dậy đổi bàn để ngồi cạnh Lý Chiêu Dương,Lâm Ngạn nhìn cô mà nói:

Không sao không sao,chờ đợi một mỹ nhân là một hạnh phúc mà" cho

Những vị Thiếu Gia khác cũng gật đầu trước câu nói của Lâm Ngạn,Lâm

Thanh và Cửu Phi Phi ngồi bên kia tức giận nhìn Lý Chiêu Dương với đôi mắt đáng sợ,Cửu Phi Phi nắm chặt vật y phục lẩm bẩm:

"Hết một ả tiện nhân Minh Nguyệt bây giờ đến một ả tiện nhân Lý Chiêu Dương đúng là làm người ta ngứa mắt"



Lâm Thanh ở bên cạnh cũng giận dữ mà lẩm bẩm bẩm:

"Hạng người như cô ta, ta không tin là được Thái sư yêu thương"

Lý Chiêu Dương bên này không đáp gì cũng không để ý ánh mắt của những người kia nhìn mình như thế nào thì ở ngoài có thông báo lớn:

"Bắc Hải Công Chúa Minh Nguyệt đến

Minh Nguyệt đi vào ngự hoa viên với thần thái mạnh mẽ cùng với sự xinh đẹp vốn có,mái tóc cùng đôi mắt màu xanh của biển cả xinh đẹp đến động lòng người khiến cho những vị Thiếu Gia Quyền Quý kia phải đỏ mặt khi nhìn vào nhan sắc của Minh Nguyệt.

Minh Nguyệt không quan tâm những người khác mà nhanh chóng đi đến ngồi cạnh Lý Chiêu Dương,Lý Chiêu Dương nhìn Minh Nguyệt mà lên tiếng:

"Sao vậy ai làm cậu chịu sao"

Minh Nguyệt gương mặt cau có khó chịu nói:

"Còn chẳng phải là cái tên Minh Hoàng đáng ghét đó sao,cậu là người sẽ đón tiếp huynh ấy nhưng huynh ấy nói muốn đi dạo một vòng Phong Quốc trước những chuyện khác tính sau,tôi và huynh ấy đã đánh nhau một trận"

Lý Chiêu Dương phì cười nói:

"Đây đâu phải ngày một ngày hai cậu ở gần Tam Ca không thể không hiểu tính cách của huynh ấy được "

Bọn họ đang nói chuyện thì Lý Chiêu Nhi ở trên ghế ngồi bên phía đối diện lên tiếng:

Được rồi nếu đã có mặt đầy đủ thì ta tuyên bố tiệc trà bắt đầu,các vị Thiếu Gia Tiểu Thư mời tự nhiên"



Tiệc trà theo lời nói của Lý Chiêu Nhi mà bắt đầu bọn họ ngồi thưởng thức trà ngâm thơ cùng với đó là nói một số chuyện vui vẻ của tuổi thiếu niên. Minh Nguyệt cả gương mặt hiện rõ từ 'Chán Ngòm',Cửu Phi Phi thấy vậy thì lên tiếng châm chọc:

"Bắc Hải Công Chúa là không thích tiệc trà của chúng tôi sao"

Minh Nguyệt không hề kiên dè biết ý vị trong lời nói của Cửu Phi Phi là châm chọc nhưng chỉ bình thản tựa đầu ra sau rồi nói với giọng điệu chán nản:

"Đúng đó,rất chán là chuyện khác,nếu như ở Bắc Hải tiệc trà sẽ không chán như vậy"

Lâm Thanh khó chịu lên tiếng:

"Vậy thì không biết tiệc trà ở Bắc Hải có gì thú vị,tôi rất muốn thỉnh giáo Công Chúa"

Minh Nguyệt cười nữa miệng nói:

"Bọn ta thay vì ngồi một chỗ thì sẽ cưỡi ngựa bắn cung,so tài bơi lội đánh đấm,ở chỗ của bọn ta thay vì trà thì sẽ là rượu,thay vì ngâm thơ thì bọn ta sẽ nói những chuyện vui vẻ trên giang hồ"Ngoại trừ Lý Chiêu Dương thì tất cả những người có mặt ở đó khi nghe Minh Nguyệt nói xong người thì ngơ ngác,người thì đông cứng,người thì hóa đá,người thì đứng hình.Lý Chiêu Nhi khóe miệng giật giật nói:

"Bắc Hải Công Chúa à cái đó,nữ nhi ở Bắc Hải mọi người đều như vậy sao"

Minh Nguyệt thoải mái nói:

"Đúng vậy đó,nữ nhi Bắc Hải bọn ta không hề bị ràng buộc bởi bất cứ thứ gì rất tự do,và nữ nhi ở Bắc Hải đều không yếu đuối bọn ta không hề bị ràng buộc bởi Tam Tòng Tứ Đức"

Những Tiểu Thư ở đó nghe xong thì liền xì xào bàn tán họ biết Bắc Hải thuộc vào biển cả nên rất tự do tự tại nhưng mà nuôi dậy nam nhi thì không nói còn nuôi dậy nữ nhi tự do thì có chút không hợp.

Lý Chiêu Dương lúc này mới mỉm cười nói:

' Cũng không ai nói nữ nhi buộc phải nghe theo sắp đặt của người khác,cuộc đời mình thì bản thân tự chọn không đợi người khác phải sắp đặt".