Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Lúc Lăng Vi nói chuyện với mẹ Tạ, đám “fan giả” được mời tới kia vẫn đang không ngừng thét chói tai, thỉnh thoảng lại hô vài tiếng khẩu hiệu, có thể nói là vô cùng chuyên nghiệp.
Bởi vì khí thế này thật sự quá mức đồ sộ, cho nên đã làm cho người qua đường lui tới đều phải dừng chân lại vây xem, cho rằng thật sự có thể nhìn thấy ngôi sao lớn nào đó, rất nhiều người rối rít giơ di động lên quay phim chụp hình, vừa chụp vừa hỏi người bên cạnh: “Tiểu Vi là ai? Lăng Vi là ai? Ca sĩ hay diễn viên? Là thành viên mới của nhóm nhạc nào sao?”
Người bạn đi cùng nhìn ngang nhìn dọc cũng không có kết quả, mờ mịt nói: “Chưa từng nghe qua.”
Đám người vây xem không ngừng lớn mạnh, Lăng Vi có chút đau đầu thương lượng với bà, “Dì à, để đám người này giải tán đi, để lâu sẽ ảnh hưởng đến trật tự của sân bay đó.”
“Không phải lần trước đã tặng quà gặp mặt rồi sao……” Lăng Vi cảm thấy hình như mình đã có bóng ma tâm lý với ba chữ quà gặp mặt này rồi, lần trước đến Tạ gia, mẹ Tạ đã lấy “Trò hay vừa nghĩ ra” làm quà gặp mặt tặng cho cô, trực tiếp làm cô ngây người luôn, bây giờ nhớ tới trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Mẹ Tạ vội vàng xua tay, “Ai, đừng nhắc chuyện đó nữa, đều là lịch sử đen tối cả.”
Tiếng hai người nói chuyện nhanh chóng bị bao phủ bởi một đợt gào rống tiếp theo, mẹ Tạ nhíu mày, nói với Lăng Vi: “Chúng ta đi thôi, thật đau đầu, nhân vật fan não tàn cũng diễn không tốt.”
Lăng Vi:……
Quả nhiên vẫn có kịch bản sao? Mẹ Tạ đang phát sóng kịch bản trực tiếp à!
“Vậy có giải tán đám người này trước hay không?” Lăng Vi có chút lo lắng hỏi.
“Không sao, đến giờ tự động bọn họ sẽ rời đi, để bọn họ tiếp tục ở đây tạo khí thế cho con đi.” Mẹ Tạ nói.
Lăng Vi dở khóc dở cười, vai chính cũng đã đi rồi, bọn họ còn tạo khí thế cho ai nữa chứ?! Chuyện khoa trương như vậy, nếu như bị lộ ra, đoán chừng có thể bôi đen cô đến cạn máu luôn đó, may mắn bây giờ độ nổi tiếng của cô chưa đủ lớn, không có ai chú ý, chắc là sẽ không có ai lấy việc này tạo đề tài đâu.
“Lão Nghiêm cũng tới ạ.”
Lão Nghiêm rất lễ phép quay đầu lại chào hỏi với cô, “Chào cô Lăng, thực xin lỗi không đến cổng vào sân bay đón cô, bà chủ nói gương mặt này của tôi không thích hợp với bầu không khí ở bên đó, cho nên không cho tôi đi.”
Nhìn gương mặt than không có bất cứ biểu cảm nào của lão Nghiêm, Lăng Vi xấu hổ cười, nói: “Không sao không sao, nhưng tôi cũng cảm thấy gương mặt này của lão Nghiêm rất quen thuộc, giống……” Cô tưởng nói rất giống với gương mặt của thư ký Đỗ, đều là mặt than, nhưng lại cảm thấy nói như vậy có chút không lễ phép, cho nên cũng không nói ra.
Không ngờ Mẹ Tạ lại tiếp lời cô, “Có phải vẻ ngoài rất giống thư ký Đỗ hay không?”
Lăng Vi vội vàng gật đầu, thì ra cũng không phải suy nghĩ của một mình cô.
Kết quả lại nghe thấy lão Nghiêm mặt không cảm xúc nói: “Nó là con trai của tôi.”
Thư ký Đỗ là con trai lão Nghiêm? Đúng là rất giống! Không đúng nha, thư ký Đỗ họ Đỗ, lão Nghiêm họ Nghiêm……
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của cô, mẹ Tạ giống như biết cô đang suy nghĩ cái gì, ha ha cười nói: “Ai nói lão Nghiêm họ Nghiêm, tên đầy đủ của ông ấy là Đỗ Nghiêm.”
Lăng Vi:……
“Có phải rất buồn cười hay không? Ha ha ha ha……”
Cô có thể nói cái này rất nhạt nhẽo hay không?
Thì ra thư ký Đỗ chính là con trai của lão Nghiêm, không đúng, vậy chuyện cô và Tạ Thanh Nghiên ký hiệp nghị, thư ký Đỗ có thể tiết lộ cho ba anh ấy biết hay không? Trở về phải hỏi Tạ Thanh Nghiên thử mới được.
Lúc này tài xế quay đầu lại hỏi Lăng Vi muốn đi đâu, Lăng Vi há mồm muốn nói đi khách sạn, bởi vì nhà cô vẫn còn đang sửa chữa, không thể ở, nhưng nghĩ lại, bây giờ thân phận của cô là bạn gái của Tạ Thanh Nghiên, còn là người cả ngày dính lấy anh, khoe ân ái trên bảng tin, với quan hệ như vậy, hai người không thể không sống chung với nhau được!
Nghĩ nghĩ một hồi, cô căng da đầu nói ra tên một khu dân cư, đúng theo địa chỉ ngày hôm qua Tạ Thanh Nghiên quấn quýt kêu cô gửi chuyển phát nhanh đến, đó chắc là chỗ ở của Tạ Thanh Nghiên ở trong nội thành.
Bà Tạ vốn đang im lặng chờ cô đáp lời, lúc này mới cười nói: “Mấy ngày nay Thanh Nghiên đi công tác ở Mexico, con ở một mình rất nhàm chán, không bằng về trên núi ở cùng chúng ta đi.”
Tạ Tử Du ngồi gần cô, nghe đến đó, cũng ngửa đầu bày ra vẻ mặt chờ mong nhìn cô, “Mẹ, cùng đi lên trên núi đi! Cùng đi đi!”
“Cái này……”
Tình huống đột ngột như vậy, cô thực sự bó tay hết cách rồi!
Thất cô lộ ra vẻ mặt khó xử, mẹ Tạ chớp chớp mắt, nói: “Hay là như vậy đi, không lên núi ở cũng được, dì sai người hầu tới cho con sai sử, cũng cho Tử Du tới ở với con, như vậy cho dù Thanh Nghiên không ở nhà, con cũng sẽ không nhàm chán, con cảm thấy thế nào?”
Lăng Vi cảm thấy chẳng ra gì, cảm thấy lớn chuyện rồi!
Cô căn bản chưa từng tới nhà của Tạ Thanh Nghiên, bây giờ mà đi không phải sẽ lộ tẩy hết sao?!!
Quả nhiên gừng càng già càng cay, mẹ Tạ rõ ràng trông có vẻ ngây thơ vô hại, kỳ thật một giọt nước cũng không để lọt, quả nhiên là mẹ con ruột với Tạ Thanh Nghiên, hai người đều thích ra đề cho người ta lựa chọn, hơn nữa còn đều là đề không lựa chọn được.
Biết làm sao được bây giờ Tạ Thanh Nghiên đã xa cuối chân trời, căn bản không thể đúng lúc trở về gấp để cứu cô, cô chỉ có thể tự cứu mình mà thôi.
Liền cười nói: “Gần đây cũng không có việc gì làm, con vẫn nên lên núi ở với dì và Tử Du đi!”
Mẹ Tạ và Tạ Tử Du đồng thời vỗ tay, “Vậy thật sự là quá tốt rồi!”
Lăng Vi:……
Cô âm thầm lau mồ hôi lạnh, nghĩ thầm: Nếu nói dối một lần, bạn sẽ phải sử dụng hàng ngàn lời nói dối để đi lòng vòng, người xưa dạy quả không sai mà!
Trở lại biệt thự Tạ gia, Lăng Vi đương nhiên được sắp xếp vào ở phòng của Tạ Thanh Nghiên, trở thành nữ chủ nhân của căn phòng này, cô lấy lý do sắp xếp lại đồ đã, khóa trái cửa phòng lại, vô cùng lo lắng gửi tin nhắn cho Tạ Thanh Nghiên.
“Anh ơi, cứu mạng! Tôi bị mẹ anh bắt cóc rồi!”
Tạ Thanh Nghiên:……
“Thật đó.” Cô nói sơ qua chuyện vừa xảy ra một lần, cuối cùng hỏi anh: “Làm sao bây giờ?”
“Tôi tin tưởng em có thể ứng phó tốt, dù sao em cũng thuộc hệ biểu diễn chuyên nghiệp mà.”
Lăng Vi:……
“Có phải chúng tôi đã sớm lộ tẩy rồi hay không? Bằng không tại sao mẹ anh lúc nào cũng muốn thử tôi? Chuyện thư ký Đỗ là con trai của lão Nghiêm quan trọng như vậy, sao anh cũng không nói cho tôi biết?” Lăng Vi cảm thấy mình sắp điên rồi, lúc trước khi ký hiệp nghị , căn bản không ngờ sẽ xuất hiện nhiều tác dụng phụ như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, đều phải trách bảng tin của ba Tạ, cả ngày sống kiêu ngạo như vậy làm cái gì!
“Đừng hoảng hốt, em cứ ở nhà chơi với bọn họ đi, hai ngày nữa tôi sẽ trở về.” Ba Tạ an ủi cô.
Biết anh sẽ nhanh chóng trở về, lúc này Lăng Vi mới thoáng yên tâm, xây dựng tâm lý một hồi lâu mới có lá gan rời khỏi phòng đi tìm mẹ Tạ.
Biệt thự Tạ gia rất lớn, cách bố trí cũng phức tạp, lúc từ lầu ba lần mò xuống lầu hai, khi đi qua một căn phòng nhỏ thì nghe thấy hai người giúp việc đang nói chuyện phiếm.
“Hôm nay tôi bắt được hai câu lời kịch, đây là lời kịch đầu tiên trong tháng này của tôi đó.” Cô giúp việc trẻ tuổi hơn một chút hưng phấn nói.
“Lời kịch gì?” Người kế bên hỏi cô.
“Bà chủ, buổi sáng tốt lành.”
“Tôi cũng có quan sát cô Lăng rồi, trước mắt cô ấy không có cứ hành động lạ nào cả!”
Lăng Vi đang trốn ở góc tường nghe lén:……
Cô có thể có hành động lạ gì chứ? Trộm đồ hay là lén trốn đi?
Lúc này, một người giúp việc khác hỏi ra tiếng lòng của Lăng Vi, “Cô Lăng làm sao? Vì sao lại có hành động lạ?”
Người giúp việc có lời kịch nói, “Lần này là kịch bản đại tiểu thư hắc đạo nằm vùng nhà phú hộ giàu có, chính là vì muốn trộm được văn kiện bí mật!”
“Nghe thôi đã thấy hấp dẫn rồi, đáng tiếc tôi không bắt được lời kịch nào!”
Lăng Vi:……
“Đại tiểu thư hắc đạo nằm vùng nhà phú hộ giàu có” là cái quỷ gì?!!! Kịch bản hấp dẫn như vậy sao không phát cho cô một phần? Nghe vậy thì cô chính là đại tiểu thư hắc đạo tiến vào nhà giàu để nằm vùng kia rồi, nhân vật quan trọng như vậy, bọn họ cũng dám không đưa kịch bản, để cô tự do phát huy sao?! Không sợ cô diễn nát cốt truyện sao?
Lăng Vi vừa không ngừng mắng chửi trong lòng, vừa đi xuống lầu một, đúng lúc gặp được quản gia lão Nghiêm đang muốn đi lên lầu, vội vàng gọi ông lại, “Lão Nghiêm, chú cũng cho tôi một phần đi.”
Bộ mặt không cảm xúc vĩnh viễn luôn là trạng thái của lão Nghiêm, mắt nhìn thẳng hỏi lại: “Thứ gì?”
“Không phải chú chuyên môn phụ trách viết kịch bản sao?! Cho tôi một bản đi, cái mới nhất đó!”
“Không có.” Lão Nghiêm trả lời như chém đinh chặt sắt.
“Không có?”
“Lần trước bà chủ trách tôi viết cốt truyện hỏng bét, sau này bà đều tự viết.” Quản gia trả lời đúng sự thật.
Thì ra là bà cụ tự mình viết, khó trách nghe tên lại càng kỳ quái hơn.
Không phải đại tiểu thư hắc đạo thôi sao? Còn không phải chuyện dễ như lòng bàn tay à.
“Cô Lăng, có thể dùng cơm trưa rồi, bà chủ đang chờ cô ở phòng ăn.”
“Được.”
Chờ đến khi Lăng Vi đi tới phòng ăn, thì thấy chỉ có hai bà cháu ngồi ở bên bàn ăn, hai người nhìn thấy Lăng Vi xuất hiện, hai mắt lập tức sáng ngời, nhóc con vội vàng hô lên: “Mẹ, mau tới đây ngồi.”
Trong lòng Lăng Vi vẫn cân nhắc nên diễn đại tiểu thư hắc đạo như thế nào, nghe thấy Tạ Tử Du gọi cô, liền thuận thế ngồi xuống bên cạnh bé, sau đó hỏi Mẹ Tạ: “Thanh Hoa đâu ạ?”
“Giữa trưa nó đều ở lại trường học ăn cơm.”
Lăng Vi hiểu rõ gật gật đầu, lại nghe thấy mẹ Tạ nói: “Tiểu Vi, con ở nhà đã quen ăn ngon mặc đẹp, mặc dù bên này không thể so với nhà của con, nhưng dì chắc chắn sẽ không ủy khuất con đâu.”
Những lời này nghe sao quái quái quá vậy, hơn nữa biểu cảm của mẹ Tạ cũng đang cười như không cười.
Nghĩ thầm: Đã bắt đầu diễn rồi sao? Tại sao ngay cả bảng hô diễn cũng không đánh, cái này không phải đang khi dễ người ta sao?!
Đại tiểu thư hắc đạo nên diễn như thế nào đây? Phải tàn nhẫn? Phải kiêu ngạo? Hay là phải lẳng lơ đây!!!!