Lần này 《 Mẹ cố lên! 》 vẫn quay ở phía nam, là một thôn trang nhỏ non xanh nước biếc, nội dung quay chính là để mẹ và các bảo bảo trải nghiệm một chút về cuộc sống của nông thôn.
Lăng Vi nghiêm túc nhớ lại, mặc dù đời trước cũng đóng phim rất nhiều, nhưng đa phần đều là diễn vai bình hoa có tiền, đúng là chưa từng diễn qua nhân vật nghèo khổ keo kiệt nào, hết cách rồi, ở trong mắt người khác, cô chính là một bình hoa cao quý, mỗi lần cô xuất hiện cũng đều xinh đẹp.
Diễn nhiều về những nhân vật như vậy, cô cũng đã bị định hình, quả thực giống như một dây chuyền sản xuất sản phẩm, ngàn cái như một, căn bản không cần kỹ thuật diễn gì cả, dần dà, những kịch bản thực tế cũng không dám tới tìm cô nữa.
Lần này tới nông thôn trải nghiệm cuộc sống, Lăng Vi cảm thấy cũng tốt, khi tiết mục này được phát sóng, tất cả mọi người đều sẽ biết cô cũng là cô gái mạnh mẽ có thể lên núi xuống làng, tưởng tượng như vậy, tâm trạng của Lăng Vi vô cùng tốt đẹp, so với mấy mỹ nữ kêu khổ than trời, quả thực khác nhau như trời với đất.
Lúc vẫn chưa bắt đầu quay, Cổ Ý chủ động tìm cô nói chuyện, “Cô rất vui à?”
Mặc dù trong lòng Lăng Vi cảm thấy có chút bất ngờ, nhưng nhớ lại chuyện Tạ Thanh Nghiên đi ngang qua trấn lúc trước, cô ít nhiều có thể lý giải được chuyển biến của Cổ Ý, “Tôi cảm thấy cũng tốt, hòa hợp với thiên nhiên.”
“Cũng không phải đi chơi trong tiết thanh minh, nghe nói lần này còn phải trải nghiệm công việc nhà nông.” Lisa đi qua tham gia thảo luận.
Lăng Vi suy nghĩ, “Lần này đúng lúc tới mùa lúa chín, có lẽ sẽ phải tự tay cắt lúa nước.”
Cổ Ý thiếu chút nữa đã trợn trắng mắt, “Trời ạ, dùng lưỡi liềm hả? Dùng cái đó làm việc tay rất dễ nổi bọt nước.”
Lisa cũng phát điên, “Bây giờ đều dùng máy để cắt lúa nước mà!”
Trần Đình Tư ở bên cạnh nói: “Lôi cái máy móc ra, còn gọi là trải nghiệm cuộc sống nữa sao?”
Lâm Hiểu Hiểu nói: “Trước kia lúc tôi huấn luyện cũng vậy, bàn tay cứ nổi bọt nước, sau này hình thành vết chai luôn.” Nói xong còn xòe bàn tay phải ra cho bọn họ nhìn.
Cổ Ý là người đầu tiên lên tiếng: “Trời ạ, dày lên một tầng như vậy, cả bàn tay đều biến dạng!”
Trần Đình Tư nói: “Sau khi rời khỏi chắc sẽ từ từ tốt lên.”
Lăng Vi cũng nhíu mày, đối với các cô gái thích đẹp mà nói, đây tuyệt đối không khác gì hủy dung, “Mấy cái này cũng coi như huân chương chiến công, nó nói lên Hiểu Hiểu đã trả giá thế nào.”
Lâm Hiểu Hiểu cười hì hì, thu tay lại, “Thật sự không có gì, mỗi lần đứng ở trên sân khấu lãnh thưởng, nghe quốc ca hòa tấu vang lên, tôi đều rất tự hào, trả giá thế nào cũng đáng giá.”
Triệu Mỹ vẫn luôn không hé răng, rốt cuộc cũng nói một câu, “Đừng nói tới chuyện cô đứng ở trên sân khấu lãnh thưởng, tôi làm người xem, mỗi lần nghe quốc ca, cũng đều sẽ khóc đến rối tinh rối mù, nước mắt không thu lại được.”
Lăng Vi quay đầu lại nhìn cô ấy một cái, thật lòng khen ngợi, “Cô thật đáng yêu.”
Triệu Mỹ:……
Khi đoàn phim sắp xếp máy quay xong, lúc này đạo diễn mới kêu bắt đầu quay, phân đoạn thứ nhất vẫn là chia nhà ở, bởi vì lần này quay ở nông thôn, cho nên không có khách sạn cũng không có nhà khách, mấy đôi mẹ con đều phải ở trong nhà của người dân, quy tắc cũng có hơi lừa gạt, chính là người của mấy nhà kia được phái tới để chọn khách,thấy người nào thuận mắt sẽ đón về nhà, nhà dân cũng chia từ cao xuống thấp, không ai giống ai.
Sau khi Lăng Vi biết được quy tắc này xong lại có cảm giác không tốt, trong mấy người ở đây, cô là người không nổi tiếng nhất, chắc đến phiên cô cũng là căn nhà tệ nhất.
Mà cô cũng đã chuẩn bị tâm lý, thật ra cũng không sao cả, chỉ sợ Tạ bảo bảo ở không quen thôi, vì thế trong lúc đợi chủ nhà tới, Lăng Vi nhỏ giọng làm công tác xây dựng tâm lý với bảo bảo, “Bảo bảo có muốn ở trong căn nhà đặc biệt không?”
Tạ bảo bảo ngửa đầu nhìn cô, lộ ra vẻ mặt ngây thơ: “Là căn nhà thế nào?”
“Có lẽ sẽ hơi tối, hơi nhỏ, hơi tồi tàn, nhưng vô cùng thần bí, là căn nhà trong cổ tích.”
Tạ bảo bảo dùng sức gật gật đầu, “Con muốn con muốn, con còn muốn ngủ chung với mẹ.”
Sao đứa nhỏ này lại cố chấp ngủ với cô quá vậy! Cô nhịn không được ngồi xổm xuống ôm lấy cậu nhóc đáng yêu này.
Mấy nhà được tiết mục tổ lựa chọn, nữ chủ nhà đều là các bác gái rộng rãi, bởi vì phải làm việc nhà nông, làn da đều ngăm đen, nhưng nụ cười vô cùng thân thiết, trông có vẻ rất dễ ở chung.
Trước khi các bác gái chọn người, mấy cặp mẹ con sẽ có cơ hội biểu hiện bản thân một chút, bộc lộ tài nghệ cũng được, kết nối quan hệ cũng tốt, chỉ cần có thể khiến các bác gái vui vẻ là được.
Bác gái được bố trí mặc quần áo thống nhất, cho nên chỉ dựa vào bề ngoài cũng nhìn không ra nhà ai tốt nhất, nhà ai kém nhất được, mọi người đều lựa chọn bộc lộ tài nghệ để lấy lòng bọn họ.
Lăng Vi tự nhận tài nghệ tốt nhất của bản thân là diễn kịch, nhưng bây giờ diễn một đoạn trước mặt mấy vị bác gái căn bản không thực tế, sau đó nhớ tới khi còn học đại học mình đã từng học yoga một thời gian, nhưng sau khi tốt nghiệp đã trực tiếp bỏ phế, bây giờ rất nhiều động tác đều không nhớ ra, nhưng thân thể này của cô vẫn còn rất trẻ tuổi, chắc vẫn rất mềm dẻo, suy nghĩ xong, cô lui về phía sau vài bước lặng lẽ thử đá chân một chút, kết quả làm bản thân hoảng sợ, vậy mà thiếu chút nữa cô đã đá đến đầu mình rồi!!!
Tạ bảo bảo quay đầu lại kỳ quái nhìn Lăng Vi, “Mẹ, làm sao vậy?”
“Bảo bảo, đợi lát nữa mẹ làm cái gì, con làm theo mẹ cái cái đó, được không.” Lăng Vi nghĩ kỹ rồi, cho dù bảo bảo không biết làm, ở bên cạnh bán manh cũng không tồi.
“Giống như mẹ vừa rồi sao?” Tạ bảo bảo nói xong lại đá chân một cái, trực tiếp đá lên tới đầu.
Lăng Vi:……
Sao nhóc con cũng biết cái này vậy?
“Bảo bảo, con từng học qua rồi sao?”
“Con học với bà nội.”
Lăng Vi vỗ tay một cái, “Quá tuyệt vời, đợi lát nữa chúng ta sẽ biểu diễn cái này, mẹ làm cái gì con cứ làm theo cái đó.”
“Dạ!”
Vì thế, đến phiên Lăng Vi lên sân khấu, hai mẹ con cùng nhau luyện yoga ở trên bãi cỏ, động tác của Tạ bảo bảo không quá vững, nhưng nhóc rất nghiêm túc, Lăng Vi làm động tác nhóc đều nghiêm túc làm theo, nhưng nhóc con chân ngắn tay ngắn, lúc làm động tác lại có chút buồn cười, ở bên cạnh thỉnh thoảng lại cười vang một trận.
Cuối cùng là nhấc chân lên, nhưng Tạ bảo bảo làm quá mạnh, kết quả ngã mông xuống bãi cỏ, lại khiến mọi người cười đến ngã trước ngã sau.
Đáng tiếc Lăng Vi căn bản không nhớ được mấy động tác, không bao lâu đã biểu diễn xong .
Hai người nói cám ơn xong, Lăng Vi vội vàng đi xem nhóc con, “Bảo bảo ngã đau không?” Nói xong lại muốn đi nhìn mông của nhóc.
Tạ bảo bảo che mông của mình lại không cho nhìn, “Không sao đâu không sao đâu.”
“Để mẹ nhìn xem sao.”
Tạ bảo bảo khó xử nói, “Con là con trai, mẹ không thể nhìn.”
Lăng Vi:……
“Mẹ đã giúp con tắm rồi mà!”
“Lần đó mới cho nhìn.” Bên ngoài có nhiều người nhìn chằm chằm mông nhóc như vậy, nhóc cũng biết sĩ diện mà!
“Được rồi.” Lăng Vi bất đắc dĩ giúp nhóc phủi cỏ trên người xuống.
Sau một vòng, Trần Đình Tư được phân đến căn nhà tốt nhất, cô ta và con gái của cô ta nhảy một điệu nhảy, rất đẹp, hơn nữa trong mấy người ở đây, cô ta cũng coi như là người nổi tiếng nhất, các bác gái đều biết cô ta, mà Lăng Vi quả nhiên bị phân đến hộ kém nhất.
Số đầu ở nơi tốt nhất, số này ở nơi kém nhất cũng công bằng mà.
Sau khi mang Tạ bảo bảo đi nhìn nơi ở xong, Lăng Vi nhẹ nhàng thở ra, cũng may, không có kém như trong tưởng tượng, chỉ là một căn hộ nhỏ tương đối cũ mà thôi, ở trước nhà có một khoảng đất trống, còn nuôi rất nhiều gà, ở trong nhà còn có nuôi một con mèo và một con chó, Tạ bảo bảo vừa thấy đã lập tức thích căn nhà giống vườn bách thú này.
Lúc nghỉ trưa, Tạ Thanh Nghiên gọi điện thoại tới, lại bị Lăng Vi cắt đứt, Tạ bảo bảo nằm ngủ ở bên cạnh cô, cô không muốn đánh thức nhỏ.
Ba Tạ lại đổi thành gửi tin nhắn, “Bảo bối, em không yêu anh sao?”
Lăng Vi:……
Ba Tạ: “Em cúp điện thoại của anh!”
Lăng Vi: “Nhóc con đang ngủ, em không muốn đánh thức nhóc.”
Ba Tạ: “Anh mặc kệ, tâm hồn của anh đã bị tổn thương rồi, em mau đến an ủi anh!”
Lăng Vi: “Đã bị tổn thương thì cứ đi khám bác sĩ.”
Ba Tạ: “Em chính là bác sĩ độc quyền của anh, áo blouse trắng cũng đã chuẩn bị xong rồi.”
Lăng Vi:……
Ba Tạ: “Bác sĩ ~”
Lăng Vi: “Được rồi, vừa rồi anh nói không thoải mái ở đâu?”
Ba Tạ: “Ở đâu cũng không thoải mái hết.”
Lăng Vi: “Vậy không cứu được, vứt đi!”
Ba Tạ: “Vứt rồi sau này em dùng cái gì?”
Lăng Vi:……
Sao người này lúc nào cũng có thể chuyển đề tài theo hướng đen tối hết vậy??
Lăng Vi thở dài, đang muốn trả lời lại thì bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Lý Ý.
“Trên Weibo có bài đăng liên quan tới em, hơn nữa nhiệt độ ngày càng nóng, chắc là có người ở sau lưng giật dây, nhưng em đừng tùy tiện đáp trả, để chị xử lý là được rồi.”
Lăng Vi nhíu mày, không để ý tới Tạ Thanh Nghiên nữa, nhanh chóng click mở Weibo ra, không bao lâu sau thì tìm được bài đăng kia.
“Lăng Vi, người mới trong giới giải trí, ra cửa dùng siêu xe được chế tạo riêng để đi tản bộ, bối cảnh thực lực thật kinh người!!”
Đính kèm là ảnh cô đỗ xe ở trong trung tâm thương mại, cô và Tạ Thanh Hoa đứng chung một chỗ nói chuyện, phía sau đúng là chiếc xe khảm thạch anh màu hồng phấn kia của cô.
Lăng Vi:……
Tai tiếng này truyền đi, không phải sẽ kéo Tạ Thanh Hoa xuống nước sao? Hơn nữa bây giờ gây tai tiếng cho cô thật sự có người xem sao?? Cũng không biết sau khi ba Tạ nhìn thấy sẽ có cảm nghĩ gì.
Vì thế cô click mở WeChat ra nhắn tin cho ba Tạ, “Còn ở đó không?”
Ba Tạ không trả lời.
Lăng Vi lại click mở bảng tin ra, thì nhìn thấy ba Tạ vừa mới đăng bài, không có hình ảnh, chỉ có một câu rất đơn giản.
……
“Thuỷ quân (*) đắt giá nhất mua ở đâu??”
[(*) Thủy quân: là những người nhắm vào một thông tin, nội dung đặc thù nào đó rồi đưa ra ý kiến, được viết bằng ngôn ngữ mạng. Những kẻ này thường hoạt động trên các trang web mua bán, diễn đàn, mạng xã hội, tất cả mọi ngóc ngách trên Internet đều có thể có thuỷ quân. Bọn họ nguỵ trang thành cư dân mạng bình thường hoặc người tiêu dùng, đưa ra những nhận xét, ý kiến gây ảnh hưởng tới đối tượng mà họ nhắm tới.]