Bị một ngôi sao nổi tiếng đuổi theo để ký tên có cảm giác khá lạ, nhất là khi đối phương còn yêu cầu ký rất nhiều.
Lăng Vi vùi đầu vào quyển vở để ký tên, Lục Khuynh hơi xấu hổ ở bên cạnh nói, “Sinh nhật của mẹ tôi sắp tới rồi, bà ấy hy vọng cô có thể viết thêm câu chúc phúc, chị dâu của tôi sắp sinh, cũng hy vọng có thể được cô chúc phúc, cháu trai của tôi sắp thi vào cao trung, nó……”
Lam Nhược ở bên cạnh nghe không nổi nữa, “Anh Lục, mấy nguyện vọng này của anh, đi vào trong miếu khấn đoán chừng sẽ còn linh nghiệm hơn đó.”
Lăng Vi:……
Lục Khuynh:……
Lăng Vi nhanh chóng viết xong, lại hỏi: “Em gái anh thì sao?”
Lục Khuynh ho nhẹ một tiếng, “Nó hy vọng cô viết một câu ‘ Chúc mỗi ngày ăn gà ’ (*)”
[(*) Là câu trong game PUBG khi chiến thắng]
Lam Nhược lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, “Cho nên vẫn nên đến miếu khấn thì tốt hơn.”
Cô ấy vừa nói xong, Lăng Vi và Lục Khuynh đều nhịn không được thấp giọng cười thành tiếng, Lăng Vi nhanh chóng viết mấy câu chúc phúc, Lục Khuynh nhỏ giọng giải thích: “Bọn họ thật sự rất thích cô, có thể là bởi vì trong nhà có con nít.”
Lăng Vi đưa quyển vở bằng hai tay cho anh ta, cười nói: “Đây là vinh hạnh của tôi.”
“Cuối cùng, có thể xin cô chụp chung với tôi một tấm hình được không?” Lục Khuynh rất lễ phép dò hỏi cô.
Lăng Vi sững sờ, Lam Nhược nhướng mày hỏi anh ta: “Anh Lục cũng là fans của Tiểu Vi à?”
Lục Khuynh mím môi mỉm cười, “Là như thế này, người trong nhà sợ tôi có lệ với bọn họ, tùy tiện tìm một người giả bộ ký tên, cho nên bọn họ yêu cầu tôi phải chụp chung với Lăng Vi một tấm để chứng minh.”
Lam Nhược nói: “Chẳng lẽ trước kia anh đã làm việc này rồi sao?”
Lục Khuynh hào phóng thừa nhận: “Đúng vậy, trước kia có một buổi lễ làm công ích long trọng, bọn họ muốn vài người ký tên, tôi lười đi tìm từng người, cho nên tự mình ký hết.”
Lăng Vi:……
Lam Nhược:……
Lục Khuynh lấy di động ra, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn cô, “Có thể chứ?”
Lăng Vi gật đầu nói: “Đương nhiên có thể.”
Vì thế Lục Khuynh điều chỉnh màn hình một hồi, tới gần Lăng Vi thêm một chút, sau đó lộ ra một nụ cười xán lạn. Đang lúc sắp sửa ấn nút chụp, Lam Nhược bỗng nhiên ôm lấy cổ của Lăng Vi, chen mặt mình vào màn hình, nói: “Cho tôi chụp ké với.”
Lúc camera chụp được hình ảnh, bức ảnh đầu tiên của ba diễn viên cứ như vậy mà nóng hổi ra lò.
Có một màn vừa rồi, kế tiếp mọi người trò chuyện cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Trong phim Lăng Vi hầu như đều sẽ phối hợp diễn với Lục Khuynh, cho nên cũng rất vui vẻ nói chuyện với anh ta, chỉ có khi quen thuộc rồi, mới có thể khiến cô nhập vai nhanh chóng.
Sau khi biết được nữ chính là Lam Nhược, Lăng Vi lại cảm thấy lần quay này sẽ không quá nhàm chán, mà sau khi làm quen với Lục Khuynh rồi, cô lại khẳng định suy nghĩ này thêm một lần nữa, Lục Khuynh dí dỏm hài hước, cử chỉ có phong độ, chắc là một đối tượng hợp tác rất không tồi.
Vào ngày khởi động, trường quay vô cùng náo nhiệt, có không ít phóng viên truyền thông và các fans đoàn tới, mà đoàn phim ở bên này, dàn diễn viên có thể nói là rất cường đại, Lam Nhược là hoa đán đang nổi tiếng, kỹ thuật diễn và nhan sắc đều thuộc hàng cao cấp, Lục Khuynh lại càng không cần phải nói, chinh chiến phim điện ảnh nhiều năm, đã hai lần nhận danh hiệu ảnh đế, đây là bộ phim truyền hình đầu tiên khi anh chuyển hướng sang màn hình nhỏ, kinh nghiệm cũng cực kỳ tốt.
Đồng dạng được chú ý còn có hoa đán mới gần đây đột nhiên xuất hiện là Lăng Vi, đề tài về cô vẫn đứng đầu Weibo, nhưng gần đây điều mọi người thảo luận đều là về nhan sắc của Lăng Vi, ai cũng đoán Lăng Vi rốt cuộc là mỹ nhân tự nhiên, hay là người đẹp nhân tạo.
Nguyên nhân gây nên đề tài này là bởi vì bộ phim truyền hình《 Sau một mùa hạ 》vừa được công chiếu, cô có một diện mạo xinh đẹp mang theo một chút ngây ngô, là hồng nhan họa thủy đủ tiêu chuẩn, nhưng ở trong quảng cáo chocolate, cô lại thanh khiết ngọt ngào, giống như một học sinh cao trung không rành thế sự, sau đó ở trong 《 Mẹ cố lên! 》, cô lại thành thục ổn trọng, đa mưu túc trí, cực kỳ có kinh nghiệm sống.
Bởi vì ở trước màn hình cô hay thay đổi hình tượng, làm người xem sinh ra một loại ảo giác, mỗi lần nhìn thấy cô thì đều cảm thấy khác biệt, giống như đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi vậy, vì thế gần đây đề tài về nhan sắc của Lăng Vi trở thành đề tài nóng nhất.
Mấy loại đề tài nhỏ gây ồn ào này, Lý Ý đương nhiên sẽ không để ý, thậm chí còn nhân cơ hội tuyên truyền cho cô một đợt, nói cô có một dung nhan bá đạo làm người ta hít thở không thông, dù sao cũng phải thổi phồng lên tận trời mới được.
Hôm nay trong cuộc họp báo khởi động máy, cũng có phóng viên hỏi đến vấn đề này, Lăng Vi không có trốn tránh, chỉ nói giỡn: “Xem ra tôi thật sự phải lấy ảnh chụp khi còn nhỏ ra để chứng minh sự trong sạch mới được.”
Lục Khuynh ôm trong tay không ít microphone đứng ở bên cạnh Lăng Vi, nói: “Xin các fan yên tâm, tôi đã gần gũi giúp mọi người nghiệm chứng rồi, bảo đảm là cực kỳ thuần tự nhiên, xin hãy tin tưởng ánh mắt của người chuyên nghiệp như tôi.”
Có phóng viên ồn ào nói: “Gần gũi như thế nào?”
Mọi người bật cười.
Lục Khuynh cũng không hoảng hốt, “Bây giờ tôi đang đứng ở ngay bên cạnh cô ấy, còn chưa đủ gần sao? Hai người cũng đừng khi dễ một cô gái chứ, tôi là một người mới đóng phim truyền hình, vẫn mong mọi người chú ý tôi một chút!”
Cứ như vậy, đề tài đã bị Lục Khuynh nói đông nói tây dời sang hướng khác, Lam Nhược đứng ở bên kia của Lục Khuynh nhịn không được ngẩng đầu nhìn anh ta một cái.
Sau khi truyền thông phỏng vấn xong, fans ở bên ngoài vẫn chưa muốn tan đi, đều là các ngôi sao đang nổi, fans đương nhiên vừa chuyên nghiệp lại cường đại, thường xuyên ở vòng ngoài hô to khẩu hiệu tiếp ứng, hơn nữa còn là thay phiên hô, vô cùng hòa thuận dễ gần.
Sau đó, Lăng Vi lại thấy ở đông đảo fans hô khẩu hiệu thuộc về nhóm củ ấu của cô, “Lăng Vi Lăng Vi cô oai nhất, Lăng Vi Lăng Vi cô đẹp nhất.”
Lăng Vi:……
Bởi vì nhóm người này thường xuyên xuất hiện, làm cho bây giờ Lăng Vi cũng không phân biệt được đây rốt cuộc là fans đoàn thật sự do mẹ Tạ phát triển lên, hay vẫn là quân đoàn thủy quân tiêu tiền thuê tới nữa.
Nhưng mặc kệ là thật hay giả, Lăng Vi cũng không thể làm như không thấy, chờ đến lúc tự do hoạt động thì lập tức đi qua chào hỏi với bọn họ, cô thật sự lo lắng sẽ nhìn thấy mẹ Tạ ở bên trong nhóm người, nhưng cũng may, lần này bởi vì đường xá xa xôi, mẹ Tạ cũng không tự mình tới đây, mà chỉ phái phó hội trưởng đắc lực nhất tiếp ứng cho cô.
Lăng Vi nhận lấy mấy món quà, sau đó chụp tập thể với bọn họ một tấm, rồi lại chụp riêng với vài người, lúc sau mới quay trở về đoàn phim.
“Không tệ nha, fans đoàn của cô còn muốn chuyên nghiệp hơn bên tôi nữa.” Lam Nhược nói, “Tất cả các loại vật phẩm tiếp ứng đều là hàng cao cấp, vừa rồi tôi còn kêu trợ lý riêng đi lấy một túi quà của bọn họ, đồ bên trong đúng là làm người ta mở rộng tầm mắt.”
Mặc dù trước đó có xuất hiện tiếp ứng, nhưng đây đúng là lần đầu tiên có tiếp ứng quà tặng, hơn nữa đoàn tiếp ứng còn phái người tặng quà cho phóng viên và nhân viên công tác ở trường quay.
Vừa rồi Lăng Vi cũng có nhận một túi, bên trong có nước khoáng, đồ ăn vặt, đồ y tế dùng khi khẩn cấp, dầu cù là, quyển sách nhỏ, v.v, đều là những món quà cần thiết.
Lam Nhược còn cầm món quà đó, cuối cùng đưa ra kết luận, “Fans của cô thật có tiền!”
Lăng Vi sâu sắc đồng tình gật đầu, phía sau cô là một người mẹ không khác gì đại gia, làm chuyện gì cũng đều vung tiền như nước!
Ngày đầu tiên khởi động máy, ông trời không chiều lòng người, mưa suốt cả ngày, đạo diễn chỉ có thể lấy cảnh quay có mưa trong phim ra quay đầu, chính là cảnh Lăng Vi đóng vai Đào Nhiên cãi nhau với Lục Khuynh đóng vai Phí Thừa.
Phí Thừa muốn rời khỏi xí nghiệp Đào thị, Đào Nhiên cực lực giữ lại, hai người, một người chạy một người đuổi, lần đầu tiên Đào Nhiên vô cùng đáng thương khóc lóc nói ra tiếng lòng của mình, thuận tiện thổ lộ với Phí Thừa, sau khi nghe cô bày tỏ các chỗ tốt về mình xong, Phí Thừa vẫn ý chí sắt đá nói ra từ “Không”.
Cảnh này chính là cảnh Lục Khuynh nói ra cái từ “Không” đó xong mới dừng.
Lúc nghe đạo diễn nói diễn, Lăng Vi lau mặt, rất bất đắc dĩ, cô sợ nhất chính là loại tình huống này, tất cả mọi người đều chưa quen, vừa bắt đầu đã diễn tình cảm, thật sự rất xấu hổ đó.
Nhưng thân là diễn viên chuyên nghiệp, đương nhiên không thể chọn, đạo diễn nói gì thì diễn gì, có xấu hổ như thế nào cũng phải căng da đầu mà diễn.
……
Mưa to tầm tã trút xuống, trên đường phố người người chạy trốn, chỉ có hai bóng dáng cố chấp đi vào trong mưa.
“Anh Phí Thừa, vì sao anh không chịu ở lại, đãi ngộ của Đào thị vẫn chưa đủ tốt sao?” Nước mưa làm ướt mặt của Đào Nhiên, khiến người ta khó có thể phân biệt được rốt cuộc là nước mưa hay là nước mắt.
“Không phải vì nguyên nhân này, tôi có tôi tính toán của chính mình, Tiểu Nhiên, tôi không thể cứ luôn ở lại nơi này.” Phí Thừa ý chí sắt đá nói.
“Vì sao? Đào thị không tốt sao? Em không tốt với anh sao?” Đào Nhiên ủy khuất nói.
Phí Thừa thở sâu, cũng không nói nữa, mà quyết đoán quay đầu tiếp tục đi về phía trước, nhìn theo bóng dáng của anh ta, Đào Nhiên chỉ cảm thấy hít thở không thông, sau đó chạy tới giữ chặt anh, khó khăn nói: “Anh Phí Thừa…… Đừng……”
Nước mưa xối xuống tay hai người, Phí Thừa nhìn cánh tay bị cô nắm, vẻ mặt có hỏi sững sờ.
Đào Nhiên bị nước mắt che khuất tầm nhìn, không thể bỏ qua tình cảm sâu nặng và sự tuyệt vọng trong lòng mình, cả người cô run rẩy, quyết tuyệt nói: “Em…… em yêu anh, anh Phí Thừa, anh đừng đi, được không?”
Phí Thừa do dự mím môi, sau đó chậm rãi mở miệng, “Được!”