Diễn xong một cảnh này, ba Tạ tự đánh mặt mình, thiếu chút nữa đã đánh sưng, Lăng Vi nén cười giúp anh xoa mặt, “Ba ba, đàn ông nói lời phải giữ lời, anh đã nói về sau đều để em làm nữ chính rồi đó.”
Ba Tạ vuốt ve cằm, hỏi cô: “Vậy anh có phải đại gia bao nuôi em không?”
Lăng Vi ngoan ngoãn gật đầu, “Đúng vậy!”
Ba Tạ tiếp tục nói: “Cho nên về sau mọi kịch bản của em đều phải để anh xem qua!”
Lăng Vi:……
Sao người này trở mặt y như lật sách vậy, vừa rồi còn nói muốn cho mọi người theo đuổi khóc lóc yêu cô, bây giờ lại nói về sau kịch bản đều phải cho anh xem qua, xuyên thư cũng không nhanh bằng tốc độ thay đổi sắc mặt của anh đâu!
Lăng Vi bĩu môi: “Có đại gia nào như anh không, còn không bằng em đi ôm đùi lão thái thái ở trong nhà, bà ấy chính là người phụ nữ thống trị nhóm thuỷ quân đắt nhất đó!”
Tạ đại gia:……
Hai người đang đấu miệng thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói từ phía sau bọn họ vang lên.
“Tôi đã sớm đoán được hai người quả nhiên là cái quan hệ này!” Trong giọng điệu của Lục Khuynh đầy vẻ u oán, dọa bọn họ nhảy dựng, “Hai người nên chú ý một chút, loại quan hệ này sao có thể tùy tiện nói ra?”
Lăng Vi:……
Tạ Thanh Nghiên:……
Lục Khuynh nhìn hai người với ánh mắt ‘tôi hiểu hết rồi’, nói: “Lúc trước tôi đã cảm thấy kỳ quái, sao Lăng Vi lại kêu ông chủ Tạ là ba ba, quả nhiên y như tôi đoán mà!”
“Không phải.” Lăng Vi muốn giải thích, “Không phải như anh nghĩ đâu.” Đúng là hoàn toàn không ngờ tới, hai người chỉ nói đùa mà lại bị anh ta nghe được, hơn nữa anh ta còn tưởng là sự thật, đây đúng là đòi mạng mà!
Lục Khuynh giơ tay ngăn cản lời cô muốn nói, “Em đừng giải thích, loại chuyện này trong giới có rất nhiều, tôi có thể hiểu được……”
Nếu sự thật là như vậy, thứ Tạ Thanh Nghiên có thể cho cô, Lục Khuynh anh đây cũng có thể cho, hơn nữa anh ta sẽ không giống Tạ Thanh Nghiên trói buộc cô khắp nơi, anh ta có thể cho cô không gian phát triển rộng rãi nhất, để cô tự do bay lượn.
Trong nháy mắt, Lục Khuynh mặc sức tưởng tượng ra rất nhiều câu chuyện về tương lai của anh ta và Lăng Vi……
Nhưng mà, hiện thực vẫn còn có một ông chủ Tạ chờ anh ta giải quyết.
Nhưng cho dù ông chủ Tạ bị dán lên thân phận đại gia thì cũng không hề hoảng loạn, thậm chí còn lấy di động ra nói với anh ta: “Kết bạn đi.”
Lục Khuynh:……
Đây là hướng phát triển gì thế này? Kế tiếp chẳng lẽ không nên là hai bên ngả bài cấu xé lẫn nhau sao?
Bọn họ rõ ràng đang đứng ở phía đối lập, còn kết bạn làm cái quỷ gì? Có ai sẽ kết bạn với tình địch hay không?!
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng dưới ánh mắt tha thiết của Lăng Vi, anh ta vẫn đi lấy di động từ chỗ trợ lý tới, hỏi: “Kết bạn ở đâu?”
“WeChat.”
Vì thế, một giây trước Lục Khuynh còn mặc sức tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, lúc này lại thành thật kết bạn với đại gia của người ta, anh ta có cảm giác dường như mình có bệnh, hơn nữa còn là bệnh không nhẹ!
Ba Tạ nói: “Tôi thấy mọi người còn có cảnh diễn, quay xong buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm, mời luôn cả Lam Nhược.”
Lam Nhược vẫn luôn đứng ở ngoài cửa nghe lén, thuận tiện canh chừng giúp bọn họ, lúc này nghe thấy ông chủ Tạ điểm danh mình, lập tức cảm thấy bất ngờ, nghĩ thầm chẳng lẽ ngay từ đầu ông chủ Tạ này đã biết bọn họ ở bên ngoài nghe lén rồi sao? Cho nên mới cố ý nói những lời này để khiến Lục Khuynh đi lầm đường, để anh ta lộ ra mục đích thật?
Chuyện này cũng quá dọa người rồi! Cô có thể làm bộ như không nghe thấy hay không?
Lăng Vi còn có một cảnh quay, quay xong sẽ kết thúc luôn công việc buổi chiều, mà Lục Khuynh và Lam Nhược còn phải quay hai cảnh nữa, vì thế hai người mỏi mắt trông mong nhìn Lăng Vi bị đại gia của cô mang đi.
“Tôi muốn giúp cô ấy.” Lục Khuynh nói với Lam Nhược.
Lam Nhược liếc nhìn anh ta một cái, “Anh muốn giúp cái gì?”
Lục Khuynh nghiêm túc nói: “Tôi muốn giúp Lăng Vi thoát khỏi sự khống chế của ông chủ Tạ, về sau cô ấy sẽ càng nổi tiếng, nếu để người khác biết cô ấy và ông chủ Tạ là loại quan hệ này, chắc chắn sẽ dùng cái này công kích cô ấy.”
Lúc Lam Nhược nghe thấy câu này cũng hoảng sợ, nhưng nhìn phản ứng thường ngày của Lăng Vi dường như cũng không phải, vì thế cô ấy nói: “Việc này nên hỏi rõ ràng rồi hãy quyết định đi, tôi thấy Lăng Vi rất thích ông chủ Tạ, cảm thấy đây chắc là lưỡng tình tương duyệt.”
“Lúc này mà cô còn nói bọn họ là lưỡng tình tương duyệt? Cô rõ ràng cũng nghe thấy mà.”
Lam Nhược thở dài, bình tĩnh nói: “Cũng không bài trừ khả năng bọn họ từ diễn giả thành thật.”
Lục Khuynh:……
Lam Nhược nhướng mày nói: “Đừng vội cứu vớt ai, vừa rồi ông chủ Tạ nhấn mạnh anh ta thường xuyên đăng bảng tin, anh nhấn vào nhìn thử xem là cái gì.”
Lục Khuynh cũng nghĩ ông chủ Tạ muốn kết bạn có chút khó hiểu, cho nên vẫn nhìn thử bên trong là cái gì trước.
Chờ đến khi anh ta nhấn vào nhìn thông tin trên bảng tin của Tạ Thanh Nghiên, hai người đồng thời im lặng.
Lục Khuynh liên tục xem mấy tin, phát hiện đều có liên quan tới Lăng Vi, hơn nữa còn đều là các loại khoe ân ái đa dạng, sau đó Lục Khuynh nhanh chóng phát hiện, ông chủ Tạ vẫn luôn tự xưng là ba ba ở trên bảng tin, đây có lẽ mới chính là nguyên nhân chân chính Lăng Vi kêu anh là ba ba.
Quả nhiên là “Biết chân tướng rồi nước mắt tôi rơi xuống.”
Nhìn sắc mặt lúc xanh lúc trắng của Lục Khuynh, Lam Nhược thở dài, “Xem ra bọn họ thật sự rất yêu nhau.”
Lục Khuynh cầm di động mà cảm thấy dường như đang cầm mười tấn cơm chó, vô cùng nặng nề.
Buổi tối Lục Khuynh và Lam Nhược đi đến điểm hẹn với ông chủ Tạ, đến nơi rồi mới phát hiện, hóa ra ông chủ Tạ chỉ hẹn hai người bọn họ.
Lúc bọn họ đi vào, ông chủ Tạ đang ôm Lăng Vi vào trong lồng ngực đùa giỡn, y như lão lưu manh hôn tay cô, thấy bọn họ tiến vào, cũng không hề đỏ mặt.
Bởi vì bảng tin của ba Tạ thật sự quá chấn động, làm cho bây giờ Lục Khuynh nhìn thấy anh đều có loại ảo giác gặp người bệnh thần kinh.
“Đều ngồi xuống đi, hai người đều là bạn tốt của Tiểu Vi, cho nên trước khi trở về muốn mời hai người ăn một bữa cơm hối lộ một chút, hy vọng những ngày kế tiếp, hai người có thể tiếp tục giúp tôi chiếu cố Tiểu Vi.” Tạ Thanh Nghiên cười nói.
Nhìn bộ dáng phong độ nhẹ nhàng của anh, trong đầu Lục Khuynh lại nhớ tới ở trên bảng tin, anh luôn dùng khẩu khí “Đám tiện dân các người” để nói chuyện, làm người ta nhịn không được muốn quỳ xuống đất.
Bề ngoài Lam Nhược luôn giữ vẻ thanh cao lạnh lùng, cho dù cô ấy cũng bị ba Tạ dọa sợ, nhưng ngoài mặt vẫn có thể duy trì vẻ trấn định trước sau như một.
Phục vụ lục tục lên một bàn đồ ăn, cuối cùng còn đưa tới một bình rượu lớn, Tạ Thanh Nghiên bưng ly rượu nói: “Nghe nói hai người đều là người uống giỏi, vậy đêm nay chúng ta không say không về, thế nào?”
Với tâm trạng bây giờ của Lục Khuynh thì cũng chỉ có uống rượu mới có thể giải quyết được, vì thế rất sảng khoái điên với Tạ Thanh Nghiên.
Lam Nhược nhìn hai người đàn ông này, cười nói với Lăng Vi, “Xem tôi chuốc say người đàn ông của cô như thế nào!”
Lăng Vi ngồi ở bên cạnh Tạ Thanh Nghiên, nhỏ giọng nói: “Ăn chút đồ ăn trước rồi hãy uống?”
Tạ Thanh Nghiên lắc đầu tỏ vẻ không sao cả.
Còn Lục Khuynh thì lại hào khí ngút trời xua tay nói: “Không sao đâu, uống!”
Lăng Vi:……
Một bàn lớn đồ ăn, chỉ có một mình Lăng Vi yên lặng ngồi ăn, ba người khác vẫn luôn đấu rượu, Lăng Vi khuyên mấy lần cũng không được, vì thế cũng mặc kệ bọn họ.
Mặc dù Lam Nhược là phái nữ, nhưng uống rượu lại không hề thua cánh đàn ông, mặt không đổi sắc uống một ly lại một ly, Lăng Vi sợ bọn họ uống như vậy sẽ tổn thương dạ dày, vì thế một hồi đút ông chủ Tạ ở bên trái ăn miếng thịt, một hồi lại đút Lam Nhược ở bên phải ăn con tôm, chỉ có Lục Khuynh ngồi cách xa cô cho nên cô cũng không thể chiếu cố được mà thôi.
Lục Khuynh bụng rỗng uống rượu mạnh,rất nhanh đã uống tới mơ hồ, gục xuống bàn hu hu khóc thút thít, khóc đến mức làm mọi người đều cạn lời.
Lam Nhược duỗi tay chỉ vào đầu anh ta, “Một người đàn ông như anh khóc cái gì mà khóc!”
“Tôi không muốn làm đàn ông, tôi muốn làm củ ấu……” Nói xong lại khóc càng thêm thương tâm.
Lăng Vi trợn mắt há hốc mồm, đến bây giờ mới phát hiện Lục Khuynh lại là fan của mình, thật sự che giấu rất kỹ nha.
Tạ Thanh Nghiên chống tay, cau mày hỏi anh ta, “Có phải anh yêu thầm bạn gái của tôi hay không?”
Lục Khuynh khóc đến mức bắt đầu nức nở, “Tôi là một fan não tàn, thích thần tượng của mình có cái gì không đúng sao?”
“Nhưng thần tượng của anh đã có bạn trai!” Tạ Thanh Nghiên tàn nhẫn vô tình đả kích anh ta.
“Oa oa oa, tôi cũng mới vừa biết thôi mà, hu hu, cái tên đàn ông kia căn bản không xứng với thần tượng của tôi!”
Mọi người:……
Ba Tạ sắp nghiến rớt hàm răng rồi, cầm lấy ly trà lạnh ở bên cạnh muốn hất vào anh ta, cuối cùng vẫn bị Lăng Vi ngăn cản, “Anh so đo với con ma men làm gì?”
Lúc này, Lam Nhược ở bên tay phải Lăng Vi cũng bắt đầu mơ hồ, chống tay nhìn Lăng Vi, cười hì hì nói: “Tiểu Vi, cô thật đáng yêu.”
Lăng Vi đoạt lấy ly rượu trong tay cô ấy, “Được rồi, chị cũng uống nhiều rồi, nên ngừng.”
“Tôi còn thanh tỉnh mà.” Nói xong lại duỗi tay ôm bả vai của Lăng Vi, thấp giọng nói: “Tôi thật sự không có say, nhìn đồ vật cũng không có hỗn loạn!”
“Thật sao?” Lăng Vi rất hoài nghi, “Cho dù không có say thì cũng đủ rồi, không uống nữa.”
Lam Nhược bỗng nhiên yên tĩnh lại, nhìn chằm chằm miệng của Lăng Vi nửa ngày, sau đó đột nhiên sáp lại gần, hôn nhẹ lên khóe miệng của cô.
Mọi người:……
“Lam Nhược!!” Ba Tạ tức giận đến mức thiếu chút nữa đã lật bàn, từ lúc bắt đầu anh đã đoán được tâm tư của Lục Khuynh, cho nên canh phòng nghiêm ngặt đề phòng anh ta, nhưng hoàn toàn không ngờ, đến cuối cùng lại bị một người phụ nữ cạy góc tường!!!
Lam Nhược hôn xong vẫn làm như không có gì, cười hì hì nói: “Nhìn đi, tôi hôn rất chuẩn đó!” Lăng Vi bất đắc dĩ đỡ cô ấy ngồi thẳng dậy, quay đầu lại an ủi anh bạn sắp bùng nổ, “Đừng tức giận đừng tức giận, chị ấy uống quá nhiều thôi!”
Tạ Thanh Nghiên dùng một tay kéo cô vào trong lồng ngực, cầm lấy khăn lông ướt ở bên cạnh nghiêm túc giúp cô lau miệng, vừa lau vừa lo lắng sốt ruột, “Bảo bối, mị lực của em có phải quá lớn rồi hay không, ngay cả phụ nữ cũng là tình địch của anh!”
“Đừng nói bậy, chắc chị ấy cũng đùa thôi.”
Trong khoảng thời gian gần đây, cô và Lam Nhược vẫn luôn ở bên nhau, tình cảm chắc chắn tốt hơn trước kia rất nhiều, thái độ của Lam Nhược thân thiết hơn một chút cũng rất bình thường, Lăng Vi cũng không cảm thấy kỳ quái.
Lam Nhược vốn đang mơ màng gục xuống bàn, lúc này bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, đập bàn một cái nói: “Ai nói tôi chỉ đùa thôi?? Vàng thật còn không thật bằng tôi đâu!!!”
Lăng Vi:……
Ba Tạ đứng lên, vén tay áo nói: “Đừng ngăn cản anh, anh phải bóp chết người phụ nữ này!!”