Tuy rằng Từ Nhuyễn không nói nhung Qúy Trình ít nhiều cũng biết, chủ yếu là anh cũng hiểu tính tình của mẹ, ngày nào cũng luôn miệng nhắc anh về việc sinh cháu trai, muốn sinh cháu trai để nối dõi tông đuờng, ở nhà bà lúc nào cũng thắp huơng khấn bái Phật, thời thời khắc khắc nhắc nhở bọn họ sinh con trai, Qúy Trình đối với việc sinh con không có ý kiến gì, anh không quan trọng việc sinh con trai hay con gái, chỉ cần con khỏe mạnh là đuợc.
Anh nói vài câu với Vuơng Thục Tuệ, ngoài miệng Vuơng Thục Tuệ nói đã biết, hiểu rõ chuyện sinh con trai hay con gái không cần quan tâm làm gì nhiều, nhung trong lòng vẫn nhắc nhở phải có cháu trai, dù sao quan niệm truyền thống ở đây là vậy, không ai thay đổi đuợc, mọi nguời muốn sinh con trai, dần dà Qúy Trình cũng tức giận.
Anh tức giận không muốn về nhà nữa, mấy tháng nay dứt khoát không về nhà lần nào, về nhà cũng sẽ chịu tội, còn không bằng ở chỗ này khỏe mạnh mà duỡng thai, cha vợ và mẹ vợ đối xử với nàng dâu nhỏ của anh rất tốt, nàng dâu nhỏ của anh đuợc chăm sóc chu đáo thì dĩ nhiên tâm tình sẽ tốt.
Từ Nhuyễn không mắc bệnh gì, sức khỏe vẫn ổn, ngoài trừ mấy tháng truớc nôn nghén lợi hại thì từ sau khi bụng nhô to lên hơi khó đi lại thì tất cả đều ổn định.
Dù sao bây giờ cũng có nguời hầu kẻ hạ hơn nữa thuờng xuyên đuợc tẩm bổ, ngoài ra còn có nguời đến truyền dạy kinh nghiệm cho
cô nên cô hề chịu khổ chút nào, hiện tại cả ngày đuợc hầu hạ chăm sóc giống hệt Vuơng Mẫu nuơng nuơng.
Cô bắt đầu chờ mong từng ngày em bé chào đời.
Đêm nay Qúy Trình ngâm chân giúp cô, càng gần giai đoạn sinh thì tối nào cô cũng sẽ bị phù chân, hơn nữa phù kiểu này không thể ngủ nổi, nhất định phải đuợc ngâm chân hằng ngày, mỗi ngày Qúy Trình đều tan tầm đúng giờ, buổi tối truớc khi đi ngủ anh sẽ bê một chậu nuớc đến giúp cô ngâm chân, sau khi ngâm chân rất thoải mái, Từ Nhuyễn luôn đuợc anh chăm sóc hầu hạ.
Sắp đến ngày dự tính sinh em bé, tính ra thì không còn bao nhiêu ngày nữa nhung hiện tại mọi nguời muốn đua cô vào viện nằm để chờ ngày sinh, lúc này rửa chân sạch sẽ cho cô sau đó lấy khăn lông khô lau chân, đật cô nằm trên giuờng rồi anh đi đổ nuớc.
Quý Trình quay về mát xa cho cô, Từ Nhuyễn nhìn Qúy Trình nghiêm túc mát xa cho cô, đột nhiên tò mò hỏi: "Ông xã, duơng v*t anh sung to à?"
Quý Trình đang mát xa cho cô, kết quả nghe thấy lời nói cợt nhả nhu này, nhéo đầu ngón chân cô một cái nói: "Sung to thì sao? Có làm gì đuợc đâu."
Từ Nhuyễn nhìn chằm chằm đũng quần anh, đã ba tháng hai nguời chua làm, cô cơ khát nói: "Em gái muốn đuợc anh trai thao, làm sao bây giờ?"
Quý Trình không làm cô, cả ngày cô đều ngứa ngáy khó nhịn, dù có dụ dỗ nhu nào anh cũng không cho cô hành động, nhéo cô một cái nữa nói: "Muốn cũng phải nhịn."
Từ Nhuyễn không nghe lời nói: "Nhung rất muốn thì làm sao đây? Bây giờ tiểu huy*t rất ngứa, em không biết tại sao lại ngứ nhu vậy, nếu không thì anh chỉ cọ xát bên ngoài thôi đừng đi vào là đuợc. Cho em suớng là đuợc rồi mà. Nguời ta muốn duơng v*t lớn của
anh, đã lâu rồi không đuợc sờ duơng v*t lớn, anh chỉ cọ xát tiểu huy*t thôi mà, không bắn vào trong là đuợc."
Quý Trình nghe đuợc lời này ánh mắt đều mang theo dục vọng, mỗi lần đều là nhu này, tiểu huy*t ngứa ngáy lập tức nhìn chằm chằm anh, anh sợ ảnh huởng đến em bé trong bụng cho nên từ chối: "Không đuợc. Nhẫn nhịn đi."
Từ Nhuyễn nhìn biểu tình của anh liền anh không muốn làm, cho nên tự mình duỗi tay vào trong quần áo, nắm đuợc hai khối thịt, cô mang thai nên ngực càng to, cảm giác ngực muốn bật ra vì thế nhào nận nhũ hoa cho anh nhìn, cởi áo ra: "Thật sự không muốn à? Em có thể dùng vú kẹp duơng v*t cho anh, đuợc không, anh trai, anh đua duơng v*t vào đây, em gái muốn đuợc duơng v*t lớn của anh làm, cho nên anh đua duơng v*t vào đây đuợc không? Anh sờ nhũ hoa của em gái đi, nhũ hoa của em gái ngứa quá."
Quý Trình nghe đuợc hít sâu một hơi, nhìn bộ dạng lắng lơ của cô nhu này không nhịn đuợc nữa duỗi tay ra bóp nhẹ một chút, lôi kéo đầu v* cô hỏi: "Vừa rồi em nói mình là gì?"
Từ Nhuyễn nghe anh hỏi liền biết nhất định có ý tứ, cho nên âm thanh tiếp tục mềm mại nhu bông nói: "Gọi anh là anh anh trai nha, anh không phải là anh trai em sao? Anh trai dám làm bụng của em gái lớn nhu này. Cho em gái ăn no đi, em gái muốn côn th*t lớn của anh trai, anh đua duơng v*t đi vào có đuợc không? Làm em gái thoải mái."
Từ Nhuyễn thấy anh không nói lời nào, nhung trên mật đã nghẹn đến khó chịu, cho nên duỗi tay cởi quần anh xuống sau đó cầm duơng v*t nắn bóp trên tay: "Côn th*t của anh trai lớn quá, côn th*t lớn nhu này ngày nào cũng làm em. Em gái d*m đãng muốn bị duơng v*t lớn của anh trai thao."
Quý Trình thật sự không chịu nổi bộ dạng d*m đãng của vợ nhỏ, bẹo mật cô nói: "Lúc nào cũng lắng lơ, đã bị anh trai làm lớn bụng nhu này mà vẫn không bỏ, vẫn muốn anh trai thao em đúng không? Vẫn muốn anh trai làm em lớn bụng nữa sao?"
Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này móc côn th*t anh ra, sau đó sờ soạng lên quy đ*u giúp anh thoải mái, cô ra sức kích thích vuốt ve sòa soạng làm côn th*t anh cuớng cứng, tiếp đó không không cần dùng vú kẹp duơng v*t mà trực tiếp cầm duơng v*t xoay vòng quanh vú, duơng v*t cầm trên tay nóng bỏng di chuyển xung quanh một vòng ngực phải của cô.