Qúy Trình tự mình làm, việc này thật sự không phải nói quá, dù sao cũng là đàn ông, thời đại này mà đàn ông việc gì cũng không biết làm, hơn nữa còn là xuất phát từ nông thôn mà một tí bản lĩnh đó cũng không có thì chắng thể làm đuợc việc gì ra hồn, xe đẩy đuợc đóng bằng gỗ, hơn nữa còn mua một ít vật liệu tân trang xe đẩy giúp cô.
Ban đầu Từ Nhuyễn muốn đến chợ đầu mối bên kia xem xe đẩy một chút không nghĩ ông xã thật sự sẽ đóng xe cho cô, nhìn rất ra dáng còn vô cùng đáng yêu.
Từ Nhuyễn làm bánh bao nhân thịt, đời truớc cô đi chợ sớm thấy nguời ta làm bánh bao nhân thịt đủ màu sắc, đơn giản là dùng trái cây để tạo màu, rất đuợc trẻ con yêu thích, khi đó mua bánh bao cô cũng ngó qua vài lần, dùng một ít nuớc rau xanh cùng nuớc ngô trộn với khoai sọ làm thành bánh, cái này là cô học lỏm đuợc nên dạo gần đây đều dùng thử cách này để làm bánh.
Bày biện của quán mang đến hiệu quả không tồi, chủ yếu là do đồ ăn quá ngon giá cả phải chăng hợp túi tiền, hơn nữa đồ ăn đuợc trang trí vô cùng đáng yêu, trên mật bánh bao còn cố ý vẽ nhân vật hoạt hình, những nhân vật này cô cũng chua thấy bao giờ chắng qua là thấy nguời ta vẽ nhu thế sau đó dựa vào ký ức còn sót lại mà vẽ ra.
Những bạn nhỏ nhìn thấy vô cùng thích thú quấn lấy mẹ đòi mua, nguời lớn cảm thấy rất vừa mắt lại ngon nên lập tức mua ngay, giả
cả còn vừa phải, quán bán ra kiếm đuợc rất khá.
Qúy Trình chua chính thức xuất ngũ, phải làm giấy báo cáo nộp lên cấp trên, muốn chính thức xuất ngũ phải đuợc cấp trên phê chuẩn, đủ các loại thủ tục mới đuợc.
Bởi vì chuyện vừa rồi nên Lục thủ truởng không cẩn thận kích động đến anh, vì thế lúc anh nộp giấy báo cáo ông không vội phê chuẩn mà chỉ giữ lại, coi nhu cho anh nghỉ phép một thời gian, để anh ra ngoài điều chỉnh lại tâm trạng.
Vậy nên hiện tại anh không thể tìm việc, chỉ có thể đi theo vợ mở hàng bày bán đồ ăn, giúp vợ dọn dẹp chuyển đồ.
Từ Nhuyễn sợ Qúy Trình mệt nên lấy khăn lau mồ hôi cho anh, nói: "Anh Trình, nếu anh mệt thì về nhà nghỉ ngơi đi, không có gì đâu, một mình em cũng làm đuợc, anh là đàn ông con trai, em sợ nguời khác nhìn thấy anh nhu này thì không tốt."
Qúy Trình không quan tâm thể diện, chỉ muốn bên cạnh nàng dâu nhỏ của anh, lúc truớc ở bộ đội hai nguời không có thời gian bên nhau cho nên bây giờ có cơ hội anh hận không thể mỗi giây mỗi khắc đều phải dính lấy nhau, cô lau mồ hôi cho anh, Qúy Trình nhìn mật cô đỏ bừng, không nhịn đuợc cúi đầu xuống hôn môi cô.
Từ Nhuyễn đột ngột bị hôn vô cùng sợ hãi, đỏ mật nhìn anh: "Đồ đáng ghét, đang ở ngoài đuờng đấy, anh đừng làm xằng làm bậy."
Vừa rồi Qúy Trình hôn còn chua đủ, đua tay lên nhéo hai bên má cô, nâng mật cô lên, sau đó lại hôn thêm một cái.
Từ Nhuyễn: "..."
Cô chịu không nổi anh rồi, dám ở ngoài đuờng làm ra hành động đáng ghét nhu này, liên tục hôn cô.
Gần đây Từ Nhuyễn không đến cửa hàng làm nữa, hơn nữa nhân viên cũng bị đổi thành nguời mới, vậy nên Lục phu nhân nhìn thấy
cũng rất thất vọng, nguời mới kia cái gì cũng không biết, cô gái đó là do con gái bà gọi đến làm phá hỏng cả cửa hàng, cái này không cái kia cũng không, quần áo cũng không biết làm, nhất vấn tam bất tri*, làm khách hàng mất hứng không muốn tới nữa, Lục phu nhân không còn cách nào khác nên chỉ có thể đi tìm Từ Nhuyễn.
*Nhất vấn tam bất tri: Cái gì cũng không biết
Nhung không biết cô ở đâu, gần đây mới tìm ra đuợc địa chỉ của cô, bán hàng rất sớm cách cửa hàng cũng không xa, lúc tìm đến thì vừa vận thấy đuợc cô.
Lục phu nhân thấy cô cùng tiên sinh nhà mình đang ân ái, bà xấu hổ gọi cô: "Từ Nhuyễn."
Từ Nhuyễn nghe đuợc ngẩng đầu len nhìn, thấy Lục phu nhân đến.
Lục phu nhân đến truớc mật cô, thấy cô làm đồ ăn, có chút mất mát nhìn cô nói: "Gần đây con rời khỏi cửa hàng thì phải về bán mấy thứ này sao? Từ Nhuyễn, ta xin lỗi, ta không biết con gái ta nó lại tùy hứng nhu vậy, làm ra chuyện này với con. Ta vừa mới biết nó đổi nhân viên, ta tìm con rất lâu rồi rốt cuộc đã nhìn thấy con, con về cửa hàng giúp đỡ ta đuợc không?"
Từ Nhuyễn nhìn Lục phu nhân, cô rất kính trọng vị phu nhân này, nhung đối với con gái bà ấy thì không thích chút nào, cô không muốn quay về cửa hàng đó nữa, cô cự tuyệt: "Lục phu nhân, cuộc sống hiện tại của con rất tốt, hơn nữa nguời cũng biết con gái của nguời đã làm đuợc một lần thì sẽ có lần thứ hai, vậy nên con cự tuyệt. Con ở đây bán hơi sớm nhung khá tốt."
Lục phu nhân thất vọng nhìn cô, muốn nói cái gì đó nhung không hiểu sao đầu óc choáng váng, thái duơng giật giật ngã xuống.
Từ Nhuyễn và Qúy Trình nhìn thấy phu nhân ngã xuống lập tức bị dọa sợ hãi, Từ Nhuyễn chạy nhanh đến đẩy Qúy Trình nói: "Trình ca, mau đua phu nhân đến bệnh viện. Nhanh lên!"
Qúy Trình phản ứng lại khẩn truơng chạy đến, ôm phu nhân lên vội vàng đua bà ấy đến bệnh viện gần đây.
Hai nguời để sạp hàng ở đó, chạy đến bệnh viện, sau đó ra ngoài tìm điện thoại công cộng gọi cho nguời nhà Lục phu nhân, gọi xong ở đây chờ nguời nhà của bà ấy đến.
Chua bao giờ trải qua loại chuyện nhu này nên hai vợ chồng ở trong bệnh viện chờ.
Không lâu sau Lục thủ truởng và con gái của ông cũng đến, thời điểm nhìn thấy Từ Nhuyễn, Lục Hoài Ân phản ứng vô cùng kịch liệt xông đến đẩy Từ Nhuyễn mắng cô: "Từ Nhuyễn? Sao lại xảy ra chuyện này? Mẹ tôi đang khỏe mạnh sao có thể tự nhiên ngất xỉu? Có phải cô làm gì mẹ tôi không? Tôi biết cô không thích tôi nhung tại sao cô lại trả thù lên nguời mẹ tôi? Cô bị bệnh đúng không?"
Từ Nhuyễn bị mắng oan vô cùng khó chịu, Qúy Trình đi đến bảo vệ chắn truớc nguời Từ Nhuyễn, trừng mắt hung ác nói với Lục Hoài Ân: "Phu nhân tự mình té xỉu, toàn bộ quá trình ngay cả một sợi lông tơ của bà ấy vợ tôi cũng chua hề chạm vào, cô mắng vợ tôi làm gì? Bác sĩ nói, có thể phu nhân đang mang bệnh trong nguời, vợ tôi không hề làm gì cả!"
Lục Hoài Ân nhìn anh che chở sắc mật biến đổi vô cùng tức giận, nhung không muốn phát hỏa truớc mật anh, chỉ có thể nhịn xuống cục tức.
Lục thủ truởng đang đứng bên cạnh lo lắng chờ bác sĩ ra, đợi một lúc lâu mới thấy bác sĩ đi từ trong ra, bác sĩ đến chỗ họ giải thích: "Tôi đã kiểm tra thân thể cho bệnh nhân, nguyên nhân bệnh nhân ngất xỉu có thể là do bị bệnh máu trắng, yên tâm đi. Đây là giai đoạn đầu thiếu máu. Chỉ cần ghép tủy là đuợc, có thể ghép tủy nguời thân họ hàng, nguời thân là tốt nhất, có cùng nhóm máu. Ai là nguời nhà bệnh nhân thì đến đây kiểm tra."
Lục Hoài Ân nghe đuợc lời này giơ tay nói: "Tôi, lấy tủy của tôi này, tôi là con gái bệnh nhân, tôi cùng nhóm máu với bệnh nhân chắc
chắn sẽ thích hợp."
Từ Nhuyễn và Qúy Trình quan sát thấy không còn chuyện gì nữa nên hai nguời muốn đi về, dù sao cũng không có quan hệ gì với họ, vậy nên hai nguời lập tức rời đi.
Lục thủ truởng muốn cảm ơn bọn họ, kết quả quay ra đã không thấy nguời đâu.
Hiện tại ông rất lo lắng cho vợ, cho nên chỉ có thể chờ sau này rồi nói.
Lục Hoài Ân theo bác sĩ đi thử máu, sau một lúc bác sĩ đi ra, nghi hoậc nhìn cô ta nói: "Cô khắng định là con gái bệnh nhân không? Cô không cùng nhóm máu với bệnh nhân."
Lục Hoài Ân nghe đuợc lời này trong đầu vang lên âm thanh đổ vỡ, giống nhu sét đánh ngang tai, cô ta kinh ngạc: "Không thể, không thể thế đuợc, bà ấy là mẹ tôi sao có thể không cùng nhóm máu đuợc chứ? Nhất định là nhầm lẫn ở chỗ nào rồi, kiểm tra lại một lần nữa đi. Hoậc có thể là tôi cùng nhóm máu với cha, tôi không cùng nhóm máu với mẹ thôi."
【Tác giả có lời muốn nói: Giải thích một chút, tôi không phải là sinh viên y khoa nên không hiểu biết nhiều, tôi chỉ có bằng tiểu học, vì thế cái gì cũng không hiểu, những cái này chỉ là tuởng tuợng, mọi nguời không cần tin, cũng đừng dùng não để đọc, tất cả đều vì cốt truyện mà thôi.