Anh lạnh giọng nói ra ngoài cửa: " Không gặp, cô nói lại với lễ tân, nói lại rằng hôm nay tôi không có đến tập đoàn. Lần sau hãy đến. "
Trợ lý nghe vậy liền rời khỏi rồi mới dùng điện thoại nội bộ nói với lễ tân, cả tập đoàn Trương Thị này người muốn gặp anh nhiều vô số kể.
Nhưng để đích thân Huy Gia xuống đón e rằng chỉ có người đó thôi.
Cô ả nghe vậy liền tức giận, nhưng cô ta cũng không thể làm được gì, liền liếc xéo cô lễ tân hậm hực ra khỏi sảnh tập đoàn Trương Thị.
Ngọc Song Tử không bỏ cuộc liền nghĩ đến ngay người anh em của anh, cô nhanh chóng lấy điện thoại tra bản đồ để xem thử tập đoàn chi nhánh Lê Thị nằm ở đâu liền lái xe đến thẳng đó.
- ---------------
Đến khi cô ta tra ra được tập đoàn Lê Thị thì trên bản đồ thì có mấy chục chi nhánh...
À ừ... cô ta vừa nhìn xong tức đến nổ phổi.
Chuyện gì vậy chứ, sao tập đoàn Lê Thị có rất nhiều chi nhánh vậy. Nếu như thế sao cô ả biết được tập đoàn chi nhánh nào anh sẽ có mặt.
Ngọc Song Tử nhìn bản đồ thêm một lần nữa, cô ta đành đặt cược với xác suất 50/50 thôi, nghỉ vậy cô ta liền lên xe ngồi để lái đến tập đoàn Lê Thị cách tập đoàn Trương Thị khoảng một giờ lái xe.
Mọi hành động của cô ả được anh đứng ở cạnh cửa sổ sát đất nhìn xuống cười lạnh, bên tai còn truyền đến giọng nói đầy oán trách của ông ' anh vợ ' nhà mình: " Cái tên tảng băng nhà cậu, cậu đây là muốn ông đây bị ả ta theo đuổi và rình mò à? "
Trương Gia Huy cười lạnh nhìn đuôi xe của cô ả: " Không hẳn đâu. "
Vì anh biết sẽ có người không để yên cho cô ả đâu, vì người đó đã sắp xếp chuyến bay để đến đây rồi.
Nhờ có sự giúp đỡ của người đó, kế hoạch của anh sẽ nhanh chóng kết thúc để còn đón cô vợ nhỏ nhà mình.
Lê Anh Quân giật khoé môi, đôi mắt sâu thẳm của anh không thấy đáy nhưng trong lòng không yên. Anh không biết có chuyện gì xảy ra không đây, sao lời nói của tên tảng băng anh cảm thấy có nguy hiểm thế.
Cả hai người trò chuyện thêm đôi câu nữa cũng cúp máy.
Đúng như dự đoán, xe của ả đã dừng trước cửa tập đoàn chi nhánh Lê Thị.
Ả ta ngang nhiên bước xuống xe đi thẳng vào bên trong tập đoàn Lê Thị, ngay cả nhân viên bảo vệ cũng không thể cản được.
Nhưng nhân viên bảo vệ vẫn cố ra sức ngăn cảng: " Này cô, cô không phải nhân viên cũng như là quản lý cấp cao của tập đoàn Lê Thị nên hi vọng cô rời khỏi đây. "
Ngọc Song Tử nhìn bảo vệ tập đoàn bằng ánh mắt khinh thường: " Này, ông có biết tôi là ai không? Ông nên cút sang một bên đi, nếu để chị đây nổi nóng thì ông sẽ cút khỏi tập đoàn Lê Thị có biết không? "
Nhân viên bảo vệ nhìn cô ả cười trừ, ông chưa từng thấy có người nào phách lối như ả, cũng đúng thôi một người vô danh tiểu tốt như ả luôn muốn câu đại gia mà: " À, tôi nghe sợ quá đi. Nhưng đây là quy định của công ty nên tôi chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình, nếu cô muốn đi vào trong thì phải có giấy tờ cho phép hoặc gọi bạn mà cô muốn gặp xuống để bảo lãnh vào trong. "
Ngọc Song Tử nghe nhân viên bảo vệ nói mà tức giận đến ối máu, cô không ngờ muốn để vào bên trong tập đoàn Lê Thị mà gồm gà như thế liền không vui...
Như nghỉ đến việc sẽ gặp được anh cô ả liền lớn giọng cảnh cáo: " Tôi đây là vợ sắp cưới của tổng tài nhà các anh, còn không mau cho tôi vào bên trong. "
Những nhân viên vừa đi gặp khách hàng về, đưa thẻ nhân viên ra quét để vào trong nghe thấy có người muốn gặp mặt tổng tài liền đứng lại nhìn cô ả rất buồn cười.
[ Mấy người các cô nghe gì không? Cô ta tự nhận bản thân là vợ sắp cưới của Lê tổng kìa? Sao cô ta lại tự tin thế không biết? ]
[ Đúng đó, nếu Lê tổng mà có vợ chưa cưới thì báo chí sẽ nhắc đến rồi. Còn đằng này, cô ta nhìn xấu như thế mà mơ mộng hão huyền ghê, đúng là mất mặt mà. ]
[ À, mọi người có thấy cô ta rất quen không? Nếu tôi nhớ không lầm hình như cô ta đã bị lên báo đó? ]
[ Ừm, nếu cô không nói tôi cũng không để ý đến. Đúng là cô ta nhìn rất quen nha, à nhớ rồi cô ta là diễn viên hạng D đó, nhưng không biết vì lý do gì mà đã bị thế lực bí ẩn phong sát. ]
[ À tôi cũng nhớ ra rồi, sau đó một tiếng nhà báo lần lượt đưa tin là cô ta trốn thuế, thuê sát thủ để giết ai đó, còn có cả đoạn ghi âm đều được đưa tin. Không chỉ có vậy, có người đã đưa lên những video cảnh nóng của cô ta lên để mua vai diễn trong phim đó. ]
Chưa dừng lại ở đó, mọi người đều bàn tán về cô ả rất sôi nổi làm cho ả ta tức đến mặt đã đỏ bừng, hai tay bên hông nắm thành quyền nhìn những con người trước mắt mình.
[ Chuyện cô ta thuê sát thủ để ám sát người tôi có xem tin tức nên biết nè. Người cô ấy muốn ám sát không ai khác chính là cô em gái nhỏ của Lê tổng đó, cũng chính là cô vợ tiểu kiều thê của Huy Gia nhà họ Trương. ]
[ Ừ chuyện lần đó đều xôn xao dư luận cả lên, mà tôi cũng thấy tội cho em gái tổng tài quá, khi không lại chết oan uổng. ]
[ Đúng đó, vậy mà có người không biết liêm sỉ mà tự nhận là vợ của tổng tài. Nếu là vợ của Lê tổng tài thì tại sao lại muốn ám sát em gái của ngài ấy? Đúng là lòng lan dạ sói mà. ]
[ … ]
Mọi lời bàn luận về ả làm cho Ngọc Song Tử tức đến phát điên, cô nhìn những con người trước mắt quát lớn: " Mấy người các cô, các cậu nói đủ chưa? Cho dù tôi có giết em gái của chồng mình cũng chẳng sao, nếu có thì tôi cũng đã ở tù rồi chứ không phải đứng đây để cho các người cười nhạo đâu. "
Đúng lúc này, dàn xe sang Bugatti đã dùng trước cửa làm thu hút mọi sự chú ý của nhân viên, ngay cả cô ả cũng không thể rời mắt.