Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 36: 36




Lê Anh Thi nghe vậy liền gật đầu thay cho câu trả lời, cán bộ coi thi thấy vậy liền đồng ý sau đó cán bộ coi thi 1 nhìn về cán bộ coi thi 2 mà lên tiếng: " Thầy lên làm giấy kiểm tra lại bài thi của em ấy rồi hãy cho em ấy rời khỏi phòng thi! "
Người nào đó nghe xong cũng gật đầu, sau đó anh đi về phía bục giảng mà hoàn thành các bước còn lại sau đó lên tiếng: " Em ký tên vào đây rồi thấy sẽ đưa em rời khỏi khu vực thi! "
Giọng nói trầm ấm của anh vang lên làm cho cô nghe cảm thấy rất quen thuộc, nhưng cô đã không nhớ rõ nữa rồi, Lê Anh Thi nghe vậy liền gật đầu rồi ký tên vào giấy điểm danh sau đó cô được anh hộ tống ra khỏi phòng thi.

! ----------------!
Các thí sinh khác không khỏi ngạc nhiên khi thấy cô chưa gì hết mà đã nộp bài rồi, còn bọn họ chưa làm được bao nhiêu.

" Trời ơi đề thi hôm nay khó thấy mồ mà sao cậu ấy lại làm nhanh đến vậy chứ? "
" Còn phải nói sao cậu ấy vừa đẹp, vừa xinh lại còn là học bá! Đúng thật là tạo cho chúng ta một áp lực vô hình mà! "
Và rồi cả phòng thi đều bắt đầu xì xào bàn tán mà quên cả việc mình đang thi luôn, cán bộ coi thi thấy vậy liền lên tiếng nhắc nhở: " Các em mau trật tự làm bài thi đi! Nếu để cô nhắc thêm một lần nữa thì sẽ ăn kiểm điểm đó! "

Lúc này thì cả phòng thi đều sợ hãi mà không dám bàn tán nữa, họ bắt đầu tập trung làm bài thi.

Còn về phía cửa Lê Anh Thi, sau khi được anh đưa ra khỏi phòng thi lúc này cô cũng chỉ gật đầu cảm ơn anh.

Người nào đó thấy cô không chú ý đến mình liền không vui vẻ gì mấy, nhưng ở đây là sân trường anh cũng không thể làm gì khác mà lên tiếng hỏi: " Bài thi khảo hạch hôm nay em thấy thế nào? "
Lê Anh Thi nghe thầy giáo hỏi liền thành thật trả lời: " Đề thi hôm nay không quá khó, nói chung là tạm được ạ! "
Người nào đó nghe xong cũng không biết cười hay nên khóc với câu trả lời đầy tự tin kia, trong lúc phát đề anh cũng có nhìn sơ qua đề thi thì nó nói chung là trung bình, mà sao qua đến cô lại dễ như ăn cháo vậy.

" Ừ vậy em cũng nên quay về dưỡng sức cho cuộc thi ngày mốt đi! Hẹn gặp em sao! " Người nào đó cũng chỉ lắc đầu mà lên tiếng.

" Tạm biệt thầy! "
Dứt lời thì Lê Anh Thi cũng đã đi một mạch đến cổng trường, cô nhìn xung quanh liền thấy ba mẹ mình cảm thấy rất vui vẻ.

Ông bà Lê vừa nhìn thấy bảo bối nhà mình liền đi lại chỗ của cô ngay, Lê gia chủ thấy cô liền đưa tay ra nhận lấy cặp của cô rồi đưa chai nước mà mình đã ghé siêu thị mua trước đó cho cô.

Còn Lê phu nhân cầm lấy khăn tay lau mặt cho cô mà lên tiếng: " Thi Nhi hôm nay con làm bài được không? "
Lê Anh Thi nghe mẹ cô hỏi liền lắc đầu lên tiếng: " Đề thi hôm nay không khó lắm ạ, nói chung đối với con cũng tạm được ạ! "
Ông bà Lê gia chủ đứng hình mất 2 giây để kịp tiêu hóa lời nói vừa rồi của cô con gái mình nói, nhưng sâu thâm tâm của hai ông bà điên cuồng gào thiết kia kìa.


Con gái à con có chắc đề thi rất dễ không?
Hay là thế giới học bá của con đối với việc giải đề là chuyện nhỏ vậy?
Đúng là ông bà không thể xem thường con gái của mình rồi!
Ông bà thật ra chỉ muốn con gái vô lo mà trưởng thành thôi mà!
" Được rồi chúng ta mau lên xe đi! Đừng để con gái đứng ngoài nắng nữa! " Lê gia chủ lên tiếng.

Sau đó cả ba người đều cùng nhau lên xe để chuẩn bị quay về dinh thự, và thời gian còn lại của cô chỉ muốn làm vườn trồng cây, còn Lê gia chủ cũng tranh thủ đến công ty và Lê phu nhân vừa về đến nhà thì có điện thoại từ bệnh viện bảo là có ca phẫu thuật gấp nên bà mới hôn lên má của cô rồi mới cũng chồng mình rời khỏi.

Và cũng chỉ có cô là ở lại dinh thự cùng với quản gia và người làm, người luôn thân cận với cô nhất cũng chỉ có vú nuôi và quản gia nên việc đó đối với cô chỉ là chuyện bình thường, nên cô đã sớm đã quen thuộc.

Chớp mắt mới đó đã hết một ngày mà ba mẹ cô vẫn chưa về, việc dùng bữa tối cô cũng lười ăn và dẫn đến việc đau bao tử do bỏ ăn gây nên.


Lúc này cô cũng đã quay trở về phòng tắm rửa cũng vừa xong thì điện thoại của cô đã reo lên, cô nhanh chóng bắt máy nhưng chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia cũng đã ào ào lên tiếng ngay: " ???? Anh Thi hôm nay mình cũng đã thi đầu vào ô ở trường hoàng tộc ấy, nhưng lúc mình vào trường tìm cậu mà vẫn không thấy? Hay là cậu không có thi đầu vào mà được tuyển thẳng luôn vậy? "
Lê Anh Thi cũng không mấy bất ngờ mà nhẹ giọng lên tiếng: " ???? Mình đã được có xét thẳng nhưng mà mình cũng muốn thi thử nên việc điểm số đối với mình chỉ là hạt cát trên xa mạt mà thôi! Đúng rồi mình nhớ không nhầm thì cậu vẫn còn học cấp hai mà? "
Lưu Ảnh nghe thấy vậy liền nằm xuống giường mà lên tiếng: " ???? À cái đó là sau khi mình biết cậu nhảy lớp thì mình cũng đã phấn đấu để có thể vượt lớp mà học cùng trường với cậu đó! "
Lê Anh Thi nghe Lưu Ảnh nói chuyện cũng chỉ gật đầu, sau đó cả hai người nói thêm vài câu nữa rồi cúp máy.

Đến khi cô nhìn đồng hồ cũng đã 8h tối mà ba mẹ cô vẫn chưa về nên cô bèn ấn số của mẹ mình mà gọi.

Sau một hồi chuông thì đầu dây bên kia cũng đã bắt máy: " ???? Thi Nhi con sao vậy? ".