Còn cái tên cáo già đó nữa, không biết lúc mình ngủ hắn đã nói gì mà cái người làm đều gọi cô bằng bà chủ vậy không biết nữa?
" Chuyện này....." Người làm ái ngại nhìn cô lên tiếng.
Lê Anh Thi tức đến nổ phổi mà thẳng tay ném chiếc gối và hướng thẳng khuôn mặt đẹp trai không góc chết của tên nào đó mà lên tiếng: " Chú lừa người! Chú đã nói là khi nào đến nhà sẽ đánh thức tôi dậy mà? Giờ thì hay rồi, vừa mở mắt đã ở một nơi xa lạ, hơn nữa tôi vẫn còn là thiếu nữ chỉ mới 14 tuổi thôi mà đùng một cái mọi người ở đây đều gọi tôi là bà chủ? Còn nữa chú đưa tôi đến đây nhỡ người nhà của tôi lo lắng cho tôi rồi sao? "
Lê Anh Thi càng nói càng thêm tức mà chỉ có thể thở phì phò để hạ quả, hừ.
Trương Gia Huy nhìn cô bực tức cũng chỉ cưng chiều thôi, nhưng cái anh tức chính là mỗi câu cô mắng nói anh đều gọi anh là chú làm vạch đen trên trán anh càng thêm đậm.
" Bảo bối nhỏ, em vừa gọi ai là chú hả? " Trương Gia Huy nhìn cô đầy vẻ nguy hiểm mà lên tiếng hỏi.
Lê Anh Thi nghe anh hỏi cũng chỉ mỉm cười lên tiếng: " Hả??? Thì ở trong phòng này chỉ có tôi với chú, tôi không nói chú thì nói ai? "
Trương Gia Huy nghe cô nói mặt càng thêm đen hơn, không ngờ anh lại yêu cái tên trước mắt mình.
Lê Anh Thi nhìn mặt anh đã đen giờ còn đen hơn mà tiếp tục khêu khích nổi đau của người lớn tuổi: " Với lại tôi còn trẻ mà chú đã sắp 30 rồi đó, với lại tuy chú bằng tuổi với anh Hai nhưng với tôi anh Hai vẫn là soái nhất nha! "
Tuy biết cô đang chọc tức mình nhưng vì anh vẫn yêu cái tính phách lối của cô khi ở trước mặt anh vì thế anh cũng vẫn rất cưng chiều cô vô đều kiện nha.
" Được rồi em mau đi vệ sinh cá nhân đi, anh sẽ kêu chị Chu đem y phục sạch đến cho em ngay! " Trương Gia Huy xuống nước mà dỗ dành cô, sau đó bảo cô đi tắm còn bản thân anh cũng đi đến tủ đồ lấy bộ quần áo ngủ sang phòng tắm bên cạnh.
Mất khoảng 30 phút sau thì anh cũng đã tắm xong rồi mới đi xuống nhà, bảo chị Chu đi lên tầng ba căn phòng được khóa trong khoảng thời gian khá lâu, giờ thì nó cũng có cơ hội được ra ánh sáng rồi.
" Chị Chu đây là chìa khóa của căn phòng đó, bên trong đều là những mẫu thiết kế mới nhất trong bốn mùa, chị lấy bộ đồ ngủ nằm phía bên phải cùng mẫu với bộ tôi đang mặt đưa cho cô ấy! Với lại chị không cần lo đó đều là số đo của cô ấy nên khi mặc sẽ rất thoải mái. " Trương Gia Huy vừa nói vừa đưa chìa khóa trong bóp tiền cho chị Chu.
" Vâng ông chủ! " Dứt lời chị Chu cũng nhanh chóng đi lên tầng lấy đồ cho bà chủ của mình, vừa đi chị Chu vừa nghỉ đến căn phòng bao nhiêu năm nay luôn được khóa cẩn thận kia không ngờ là căn phòng để chứa đồ cho bà chủ. Đã vậy cứ mỗi tháng đều sẽ có một loạt đồ được thiết kế hoặc đặc may riêng kia cũng chỉ dành cho bà chủ và được ông chủ kiểm tra kỹ lưỡng rồi mới cho đem đến căn phòng đó.
Chưa gì đã thấy ông chủ của chị rất cưng chiều bà chủ rồi đó, đã vậy đến vật dụng cá nhân cũng là đồ đôi do một tay ông chủ chọn lựa.
Hừ đúng là chưa gì đã thấy tương lai đến cơm người làm cũng không cần ăn rồi đó!
Hu hu hu ông chủ họ cũng biết phát cơm chó rồi đó!
Sau khi chị Chu lấy đồ xong cũng nhanh tay lẹ chân đi đến phòng ngủ của ông chủ mà gõ cửa phòng, rất nhanh bên trong có tiếng đáp lại: " Vào đi. "
Chị Chu nghe thấy liền mở cửa phòng ngủ mà đi vào bên trong: " Bà chủ đồ ngủ của bà đây. "
Lê Anh Thi nghe vậy đưa tay ra nhận lấy, rồi cô nhanh chóng vào phòng tắm để thay đồ. Khi mới mặc vào cô cảm thấy rất thoải mái, hơn nữa đây cũng là mẫu mà cô rất thích nha. Hoạ tiết đơn giản, vải không quá mỏng nhưng lại thoáng mát nói chung là cô cùng ưng ý.
Đến khi cô trở ra thì thấy chị Chu vẫn còn đứng đó mà tò mò hỏi: " Chị Chu sao chị biết tôi thích kiểu đồ ngủ như thế này? Hơn nữa chị làm sao biết được số đo của tôi mà mua đồ vậy? "
Chị Chu nghe cô hỏi cũng chỉ mỉm cười lên tiếng: " Bà chủ, chuyện này cô hỏi không đúng người rồi! Nếu cô muốn biết thì phải hỏi ông chủ mới phải! Với lại cô cũng đừng lo, ông chủ đã điện báo cho Lê thiếu gia biết là cô đang ở đây rồi! "
Lê Anh Thi nghe chị Chu nói cũng chỉ gật đầu mà không hỏi thêm gì nữa, với lại ở đây đồ dùng cá nhân cho cô rất đầy đủ, sữa tắm mà cô thường dùng cũng đã được tên kia chuẩn bị rồi.
Xem ra cô phải sống ở đây lâu dài rồi, mà cô cũng không biết khi nào tên tảng băng đó mới cho cô rời khỏi đây nữa?
Càng nghỉ cô càng thấy tức á!!!
Qua một lúc lâu thì chị Chu lại tiếp tục lên tiếng: " Bà chủ, giờ cũng không còn sớm nữa tôi đưa người xuống dưới nhà dùng bữa nha?" dừng một lát chị Chu vẫn không quên lấy ông chủ của mình ra làm cái cớ để đưa người xuống: " Hơn nữa ông chủ cũng đã ở dưới nhà đợi cô xuống dùng bữa tối chung đó! "