- Theo như Liễu tiền bối phải khoác lên mình những thứ lộng lẫy mới được sao?
Liễu Sơ mím môi:
- Tôi không có ý đó.
Con nhỏ khốn kiếp này, dám bắt bẻ cô. Nếu những lời này truyền ra ngoài sẽ phá vỡ hình tượng “nữ thần thân thiện” của ả ta mất.
- Nhưng cũng không phải ăn mặc như cô.
“ Đêm lạnh quá, liệu y phục này có thể sưởi ẩm được cho ta?...”
Liễu Sơ định nói gì đó thì im bặt. Nhược Băng đã bắt đầu gảy đàn...
“ Chàng quá đẹp làm ta ngẩn ngơ...
Bước chân chàng xa dần, bóng tối bao phủ
Hoa lê héo tàn trên cành lá
Ánh trăng đêm nay sao lại thê lương đến thế?
Để ta nhảy một điệu cuối cùng cho chàng được hay không?
Nhìn ta thêm một lần cuối cùng nữa được hay không?
Hơi ấm không còn- chỉ còn lại chút kí ức xa xăm
Nhảy đi, nhảy đi, nhảy cùng ta điệu cuối cùng hoa ơi!
Hơi ấm không còn- chỉ còn lại chút kí ức xa xăm....”
Hoà với tiếng đàn uyển chuyển, giọng hát du dương là tiếng ting ting tang tang dưới cổ chân nàng.
Tiếng lắc chân như xa như gần, như mộng như ảo...
Giờ phút này trong mắt bọn họ toàn là kinh diễm. Cô gái hồng y rách rưới nhảy múa như yêu ma vào trong tâm trí họ- vừa kiềm diễm vừa ma mị.
Tiếng lắc chân thưa dần, cuối cùng im bặt...Nữ tử hồng y khuôn mặt cười thê lương ngã xuống- nụ cười mang cả tuyệt vọng lẫn hi vọng đó- thật đẹp biết bao....
“Hoa lệ”
_____________
Đừng hỏi bài hát “Hoa lệ” ở đâu ạ =.= do ta chém đó hic:vvv ủng hộ tiếp nha các nàng 3 về sau sẽ có hắc bang ạ:3