-" Ừ nếu thằng Cường có bắt nạt con thì nhớ nói với ba, ba nhất định sẽ xử nó giúp con. Ba biết con gả vào đây có chút thiệt thòi cho con nên có chuyện gì thì hãy nói với ba mẹ. Nhớ chưa!"
Lâm Yên Nhiên mỉm cười: -"Con biết rồi, con không dễ để anh ấy bắt nạt đâu, ba yên tâm."
Sau đó liền rời đi cùng Doãn Trí Cường.
Lâm Yên Nhiên cảm thấy mình thật là may mắn khi không phải chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu gây khó dễ cho nhau mà ngược lại được cả nhà chồng thương yêu hết mực hơn cả con ruột của mình.
Doãn Trí Cường tự lái xe đưa Lâm Yên Nhiên đến Lâm gia, suốt cả chặng đường đi hai người không nói với nhau một câu nào, cũng gần tới Lâm gia Doãn Trí Cường nhìn Lâm Yên Nhiên bằng ánh mắt đầy khinh thường.
Lâm Yên Nhiên thấy anh nhìn mình bằng cái ánh mắt đó thì vô cùng khó chịu: -"Anh cất ngay cái ánh mắt khinh người đó nhìn em đi."
Doãn Trí Cường hừ lạnh một tiếng: -"Không ngờ cô lại đến Doãn gia để mách với ông nội là tôi không về đúng không. Chắc cô thấy cả nhà đều thương yêu cô thì cô đắc ý lắm đúng chứ."
Lâm Yên Nhiên không phải là con người muốn mình bị thiệt hay bị ai nói mình một cách thậm tệ như thế thì cô liền cãi lại
-" Đúng lấy được lòng ba mẹ em cảm thấy rất vui, em cảm thấy may mắn khi không phải chịu cảnh gây khó dễ từ nhà chồng. Còn cái việc anh nói em đi nói với ông nội là anh đi qua đêm ở đâu không về thì em không hề nói, là sáng nay ông nội đến nhà đón em nên ông biết anh đi cả đêm không về. Nghe rõ chưa?"
Doãn Trí Cường nghe cô nói vậy thì không cãi lại được cô mà cứ ngồi im mà lái xe.
Đến nơi Doãn Trí Cường và Lâm Yên Nhiên mở cửa xe bước ra ngoài, anh định đi vào trong thì cô nói một câu làm anh phải đứng hình.
-" Nếu anh không muốn vào thì đừng có ép, anh có thể về trước mà đi ăn với cô bạn gái của anh, chút nữa em sẽ tự lái xe của mình về."
-" Cô nghĩ tôi muốn vào à. Được đấy là do cô nói đấy nhé đừng có mách ông nội là tôi không vào cùng cô. "
Doãn Trí Cường mở cửa xe ra lấy quà đưa cho cô rồi anh lái xe rời khỏi Lâm gia. Trên đường đi đến công ty anh cứ nghĩ tới câu nói của cô "đi ăn cùng với người yêu" sao cô lại biết anh muốn đi ăn cùng với La Thanh Ân cơ chứ, hay là cô theo dõi anh. Doãn Trí Cường nghĩ một hồi thì não bây giờ rối bời.
Lâm Yên Nhiên bước vào trong nhà thì không thấy ai ở trong, cô gọi quản gia Phúc ra hỏi.
-" Dì Phúc ơi ông bà nội và ba mẹ con đâu rồi?"
Quản gia Phúc thấy cô thì trả lời: -"À ông bà lão đang ở trong phòng khách, bà chủ đang ở ngoài vườn còn ông chủ hình như đang ở trong thư phòng đấy thưa tiểu thư."
-" Con cảm ơn dì, à con có quà cho dì này đây là nước yến uống vào rất tốt con tặng cho dì."
- "Cảm ơn tiểu thư."
"
-" Thôi con vào đây."
Lâm Yên Nhiên bước vào trong phòng khách thấy ông bà nội đang vui mừng xem lại ảnh cưới ngày hôm qua, lúc này Trần Diệp Trang từ ngoài vườn bước vào thấy cô con gái đến một mình thì có chút nghi ngờ nhưng bà cũng ôm cô một cái rồi ngồi vào ghế trò chuyện.
Ông nội Lâm nhìn cô cháu gái rồi hỏi: "Trí Cường đâu mà sao thằng bé không đến cùng cháu vậy."
-" Anh ấy vừa đưa cháu đến nhưng cháu đuổi anh ấy không cho anh ấy vào rồi."
Lâm Yên Nhiên thẳng thắn nói thật.
Kiều Tú Phương nghe thấy cô cháu gái mình nói vậy thì mắt chữ O mồm chữ Ô nhìn cô.
- "Cái con bé này sao lại đuổi cháu rể ta như thế? Hai đứa dỗi hờn nhau chuyện gì à?"
-" Đâu có con cảm thấy không thích cho anh ấy vào nên con đuổi anh ấy thôi. Nhưng mà bà nội không thương cháu à, vừa mới bước vào thì người đã hỏi cháu rể đâu nên cháu đuổi anh ấy về rồi. Nếu lần sau con về thì bà phải hỏi con đầu tiên đấy, nếu không con sẽ không bao giờ cho anh ấy đến đây nữa."
Ba người nghe vậy thì bật cười, không ngờ cháu gái mình lại ganh tị vì điều này.
- "Được rồi. Tối nay con có ở lại đây ăn cơm không từ lúc về nước đến khi kết hôn con chỉ ăn cơm với mọi người được có 4 bữa thôi đấy!"
-" Con xin lỗi, nhưng hôm nay không được rồi hôm khác nhé nội. Bây giờ con lên gặp ba một lát, mọi người ngồi nói chuyện nha, đây là quà mà gia đình chồng con chuẩn bị cho mọi người đấy."
..........................
Một lúc sau Lâm Yên Nhiên lên thư phòng tìm ba mình, thấy ông đang làm việc rất chăm chú ngay cả cô bước vào cũng không biết, cô ngồi xuống ghế ngắm nhìn ba mình đang làm việc rất nghiêm túc, nghiệm túc giống như lúc ông dạy bảo cô vậy. Tuy ông hơn 50 tuổi rồi nhưng nhìn ông rất trẻ trung phong độ nhìn cứ như chỉ mới 30-35 vậy, những lúc cô đi mua sắm với ông còn tưởng hai người là tình nhân nữa chứ nên lúc nào báo chí cũng đăng tin là ba cô có tình nhân bên ngoài. Đến hôm cô kết hôn mọi người mới biết cô tình nhân đó chính là cô con gái của ông. Thêm cái bức hình cô cùng gia đình chụp hình thì mọi người cứ tưởng cô và mẹ coi là chị em với nhau, nên bây giờ gia đình cô có biệt danh "gia đình nhan sắc" là do cư dân mạng đặt cho đó.
Tầm 1 tiếng sau, ông làm việc xong ngẩng đầu lên thấy một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình làm ông giật mình.
-" Con vào đây từ khi nào đấy."
Lâm Yên Nhiên cười mà trả lời.
- "Con vào được 1 tiếng đồng hồ rồi, mà công nhận ba của con lúc làm việc đẹp trai thật. "
-" Nói nhanh vào đây có việc gì, thấy cô khen tôi như vậy là tôi thấy nghi nghi rồi."
Lâm Yên Nhiên lúc này nhìn Lâm Vũ với vẻ mặt nghiêm túc.
-" Con muốn đến công ty làm, ba thấy thế nào?"
Lâm Vũ rất ngạc nhiên vì câu nói của cô, ông rất nhiều lần gọi con gái về công ty làm nhưng cô không đồng ý vậy mà hôm nay lại
mở lời muốn đến công ty làm.
-" Đương nhiên là được rồi, vậy bao giờ con đến."
-" Ngày mai, nếu ba muốn thì bây giờ con đến cũng được."
- "Gấp vậy sao, con mới kết hôn mà không đi hưởng tuần trăng mật à."
-" Không gấp một chút nào, tuần trăng mật gì chứ, con muốn đi làm rồi đã gần 1 tuần không đi làm cảm thấy khó chịu lắm."
-" Vậy ba tìm cho con một trợ lý, với lại ba sẽ báo với công ty là ngày mai con đến công ty nhận chức."
-" Không cần phải thông báo đâu ba, con muốn xem công ty đối xử với người mới đến như thế nào, còn về trợ lý thì con đã gọi cho trợ lý của con về nước được 3 ngày rồi."
-" Được, ta mong con vào công ty thì sẽ phát triển công ty như con đã phát triển hãng thời trang YN."
-" Ba yên tâm, nhất định con sẽ làm được.*
Màn đối thoại của hai cha con ông cứ xoay quanh chuyện công ty nếu ai mà nghe thấy cũng không thể hiểu họ nói cái gì nữa. Lâm Vũ chưa bao giờ thấy con mình về công việc lại nghiêm túc như vậy, cái tính này rất giống ông.
Lâm Yên Nhiên và Lâm Vũ xuống dưới nhà, cô nhìn quanh nhà một lượt theo thói quen thì thấy Doãn Trí Cường đang ngồi nói chuyện vui vẻ cùng với ông bà và mẹ cô.
-" Tưởng anh đi rồi cơ mà."
Ông nội Lâm nghe thấy cháu gái của mình nói vậy thì la cô: -"Cái con nhỏ này, chồng mình đến đây phải vui lên chứ, còn muốn đuổi cháu rể ta nữa chứ."
-" Cháu có phải cháu gái ông không vậy."
-" Đương nhiên con là cháu gái của ông rồi nhưng Trí Cường là cháu rể của ông."
Lâm Yên Nhiên chẳng thèm quan tâm liền chạy xuống phòng bếp tìm đồ ăn, cô mở tủ lạnh ra trong tủ có chứa rất nhiều đồ ăn cô lấy một quả táo cắn một miếng.
*Ting* thông báo tin nhắn.
Lâm Yên Nhiên bấm vào đọc thấy nhóm bạn thân nhắn là.
[ Hôm nay các em có muốn tới thăm bọn trẻ không?] Phương Chu Ninh.
[Có chứ, Yên Nhiên cậu có tới không] Dương Lạc Đồng và Tô Á Hân cùng nhắn.
Lâm Yên Nhiên cũng nhanh chóng nhắn lại.
[Đương nhiên là tới rồi, 40phút nữa mình sẽ có mặt ở đấy, các cậu cứ tới trước đi.]
.................
Lâm Yên Nhiên ăn xong trái táo thì ra phòng khách, cô ngồi nói chuyện một lát thì đứng dậy tìm chìa khóa xe. Lâm Vũ thấy con gái mình thì hỏi: -"Con tìm cái gì đấy."
Lâm Yên Nhiên cũng đáp lại: -"Ba có thấy chìa khoá xe của con đâu không, con nhớ trước khi kết hôn con có để ở đây mà."
-" Xe của con ba đưa đi bảo dưỡng rồi, tối nay ba sẽ cho người mang đến Cửu Khuê cho con. Bây giờ con cần đi đâu à."
-" Con đi ra ngoài một lát thôi."
Doãn Trí Cường thấy cô có vẻ đang rất vội thì cũng lên tiếng nói để qua mặt ông bà nội Lâm. -"Em cần đi đâu thì anh trở em đi."
Lâm Yên Nhiên nhìn anh một lúc, biết anh đang diễn trước mặt ông bà nội cô nên cô cũng diễn theo. -"Được vậy chúng ta đi."
-" Thưa ông bà nội, ba mẹ tui con đi đây ạ."
Doãn Trí Cường và Lâm Yên Nhiên ngồi lên xe vào rời khỏi Lâm gia.