Có rất nhiều người từ xa trông thấy cảnh tượng thiên phạt do Tần Phong tạo ra, trong đó, phải nhắc đến hai tuyệt thế cao thủ, hai người có lòng từ bi, muốn độ hóa tất cả thế nhân, cứu vớt chúng sinh trong thiên hạ ra khỏi bể khổ, Tâm Giác đại sư của Trúc Lâm Tự, và Tuệ Hải đại sư của Lôi Âm Tự.
Hai vị thần tăng đuổi đến nơi, chỉ thấy Tần Phong đang t·rần c·huồng, ngửa mặt lên trời mà cười một cách điên cuồng.
Còn Liễu Nguyên, chàng đang nằm b·ất t·ỉnh dưới mặt đất, cơ thể gần như bị vùi hoàn toàn dưới lớp đất đá, hai vị thần tăng phải tập trung quan sát mới có thể nhìn thấy chàng.
Thiên lôi vẫn liên tục đánh xuống, lưu tinh vũ cũng vẫn đang rơi xuống không ngừng, chỉ cần một đạo lôi điện, hay một viên thiên thạch rơi trúng người Liễu Nguyên, chàng nhất định tan xương nát thịt.
Hình ảnh chân hiệp khách gục ngã dưới đất b·ất t·ỉnh, chân ác ma thì cuồng điên cười lớn, không khỏi làm người ta tưởng tượng đến tương lai tăm tối của thế gian.
Hai vị thần tăng đứng cạnh nhau, nhìn cảnh tượng thiên phạt này, nhìn thấy nhân gian như chìm vào tận thế, không nhịn được mà nước mắt trào ra, cùng nhau chắp hai tay lại, khẽ niệm : “ A Di Đà Phật ”
Tần Phong cảm nhận được sự xuất hiện của hai vị thần tăng, hắn nhìn về phía hai người, nở một nụ cười đầy khiêu khích.
Thật ra, Liễu Nguyên là đã ngất đi do kiệt sức, Tần Phong không hề làm hại đến chàng, nhưng hắn muốn hai vị thần tăng hiểu nhầm, khiêu khích hai vị thần tăng động thủ với hắn.
Thực lực của Tần Phong, miễn cưỡng có thể chiến thắng một trong năm vị Ngũ Tuyệt Cao Thủ, nhưng hiện tại chắc chắn là một đấu hai, Tần Phong làm sao có thể giành được chiến thắng?
Tần Phong biết chắc không thể thắng, nhưng hắn không chạy, vẫn muốn khiêu khích hai vị thần tằng, chỉ vì một chứ : “ cuồng ” hắn cuồng vì hắn là Võ Lâm Chí Tôn, hắn cuồng vì hắn có thể chưởng khống thiên địa, hắn cuồng vì hắn có cơ thể tự động hồi phục.
Phật vốn dĩ khác Ma, Tần Phong đã chịu thiệt hai lần bởi hai vị thần tăng Phổ Đức và Tâm Minh, nay hai vị thần tăng khác là Tâm Giác và Tuệ Hải đều có mặt ở đây, một đấu một chưa chắc Tần Phong đã có thể thắng, kết quả của việc hai đấu một đã không cần phải nghĩ, nhưng rốt cuộc Tần Phong có thể kiên trì bao nhiêu lâu, phải xem Tần Phong điên cuồng đến cỡ nào.
Tâm Giác đại sư và Tuệ Hải đại sư đều lo lắng cho Liễu Nguyên đang b·ất t·ỉnh, chần chừ chưa ra tay.
Tần Phong chờ mãi mà hai vị thần tăng không chịu xuất thủ, không giữ được kiên nhẫn, liền hét lớn:
-Hai tên lừa trọc, đã đến rồi mà còn không chịu động thủ, vậy thì cứ đứng im mà chịu c·hết đi.
Tần Phong nói rồi, liền động thủ trước, điều khiển thiên lôi và lưu tinh vũ đánh về phía hai vị thần tăng, vừa ra tay đã là hai loại thần thông có sức sát thương khủng kh·iếp nhất.
Hai vị thần tăng đương nhiên không thể đứng im chờ c·hết, thấy Tần Phong đã ra tay, đương nhiên cũng phải xuất thủ để tự vệ và cứu lấy Liễu Nguyên đang bất tinh.
Hai vị thần tăng tuy không cùng sư môn, nhưng lại rất ăn ý với nhau, không cần nói một lời đã cùng lúc động thủ, Tâm Giác đại sư thi triển cà sa phục ma công, chặn lại thiên lôi và lưu tinh vũ.
Tuệ Hải đại sư, thi triển thân pháp, xông về phía Tần Phong.
Sau lưng Tần Phong xuất hiện ma huyệt, theo một quyền của hắn đánh ra, những tảng thiên thạch không những từ trời rơi xuống, mà còn từ trong ma huyệt bay ra, tất cả tập chung t·ấn c·ông về phía Tuệ Hải đại sư.
Tuệ Hải đại sư không hề sợ hãi, toàn thân chuyển màu kim sắc, xung quanh cơ thể xuất hiện kinh văn tiếng Phạn màu vàng kim, tiếp tục lao về phía trước.
Lưu tinh vũ dày đặc trút xuống, lại không thể cản bước được Tuệ Hải đại sư khi đã thi triển Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật Đa Công.
Xuyên qua màn mưa thiên thạch, tiếp cận Tần Phong ở phạm vi gần, Tuệ Hải đại sư tung ra Cồ Đàm Phật Chưởng, một chưởng này uy lực chẳng kém gì một chưởng đánh trọng thương Thiên Cơ Tán Nhân lần trước, chữ “ vạn ” kim sắc khổng lồ hiện ra, nhắm thẳng vào ác ma Tần Phong.
Tần Phong cảm nhận được uy lực vô biên của một chưởng này, không dám coi thường, tập chung ma lực, những ma huyệt ở sau lưng hợp lại thành một ma huyệt khổng lồ, từ trong ma huyệt, một thiên thạch khổng lồ, bay ra theo hướng một quyền của Tần Phong, đối kháng lại với chưởng của Tuệ Hải đại sư.
Quyền chưởng giao nhau, hình ảnh chữ “ vạn ” kim sắc đối đầu với thiên thạch khổng lồ.
Uy lực của Vũ Thần Thông kinh thiên động địa, uy lực của Cồ Đàm Phật Chưởng vô biên vô tận.
Thiên thạch nổ tung, chữ vạn biến mất, Tần Phong b·ị đ·ánh bật lại ra sau hằng trăm bước, may mắn ma huyệt có linh, không tự thôn phệ chủ nhân mà lui cùng chủ nhân.
Tuệ Hải đại sư tuy không lui, lại đứng sát ngay vị trí thiên thạch nổ, cơ thể đang phải hứng chịu những mảnh vỡ thiên thạch còn sót lại rơi vào người, nếu không có Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật Đa Công thì cũng không tránh khỏi trọng thương, sự thật là Tuệ Hải đại sư đang che chắn cho Liễu Nguyên đang nằm b·ất t·ỉnh ở ngay dưới chân.
An toàn của Liễu Nguyên đã được Tuệ Hải đại sư đảm bảo, Tâm Giác đại sư phía sau lại tiếp tục t·ấn c·ông Tần Phong.
Liên Hoa Kiếm Quyết là tuyệt kỹ được sử dụng, hình ảnh một bông kim sắc liên hoa nở rộ giữa không gian, từ trong liên hoa bắn ra vô lượng vô biên kiếm khí.
Đã chứng kiến Tâm Giác đại sư sử dụng chiêu này để đấu với Ma Vương và Cầm Thánh, tuy rằng không dám coi thường tuyệt kỹ Trúc Lâm Tự, nhưng Tần Phong đã nghĩ ra cách đối phó từ lâu.
Tần Phong điều khiển ma huyệt chắn ở phía trước, kiếm khí cho dù có thật sự là vô lượng vô biên, đều bị ma huyệt thôn phệ hoàn toàn.
Tâm Giác đại sư lại biến chiêu, kim sắc liên hoa vỡ ra, hóa thành vô số kim sắc liên hoa nhỏ hơn, xuất hiện xung quanh bốn phương tám hướng của Tần Phong, vây lấy Tần Phong vào giữa, từ vô số tiểu kim sắc liên hoa, tiếp tục bắn ra vô lượng vô biên kiếm khí.
Tần Phong cũng liền tạo ra vô số ma huyệt, có ma huyệt trận phòng thủ xung quanh, hai tay Tần Phong múa loạn, điều khiển ma huyệt phi hành, không để một tia kiếm khí nào có thể lọt qua.
Cùng lúc này, Tuệ Hải đại sư đã mang Liễu Nguyên đang b·ất t·ỉnh rời đi, để lại một mình Tâm Giác đại sư đấu với Tần Phong.
Liên hoa kiếm trận tạo ra từ Liên Hoa Kiếm Quyết chỉ để bao vây Tần Phong, giữ chân hắn lại, để Tuệ Hải đại sư mang Liễu Nguyên rời đi, còn để phân thắng bại với Tần Phong, chỉ sử dụng một tuyệt kỹ thôi thì không đủ.
Tâm Giác đại sư thu chiêu, đứng im nhìn thẳng Tần Phong.
Tần Phong thấy vậy cũng thu lại ma huyệt, đứng đối diện nhìn lại Tâm Giác đại sư.
Tâm Giác đại sư lên tiếng:
-A Di Đà Phật, Tần thí chủ ma công cái thế, tuổi còn trẻ mà đã là Võ Lâm Chí Tôn, nhưng ma vẫn mãi là ma, sẽ không có kết cục tốt đâu, nhân lúc còn chưa lún sâu, thí chủ hãy quay đầu, từ bỏ ma tâm, phế bỏ ma công, đi theo con đường sáng.
Tần Phong nghe vậy cười lớn:
-Ha ha ha, các ngươi coi ta là ma, nhưng các ngươi có thật sự là phật. Ngày trước trên Trúc Lâm Tự, ta vì cứu người mà xuất thủ, như vậy ta có phải ma hay không? Tâm Minh hòa thượng không nói lí, động thủ trọng thương ta, suýt chút nữa phế đi ta, như vậy có phải là phật hay không? Mấy tháng trước ở Lôi Âm Tự, Phổ Đức hòa thượng vô cớ ra tay một lần nữa suýt phế đi ta, như vậy có phải là phật hay không?
Tâm Giác đại sư nghe lời phản biện của Tần Phong, thở dài một hơi, than:
-A Di Đà Phật, Phổ Đức sư thúc và Tâm Minh sư huynh làm vậy là vì lo nghĩ cho tương lai của chúng sinh trong thiên hạ, thí chủ chấp mê bất ngộ, không hiểu được mục đích của đệ tử phật môn.
Tần Phong nhếch miệng, “ hừ ” nói:
-Tất cả đều là ngụy biện, con đường nào sáng, con đường nào tối, tự ta có thể phân biệt. Trong mắt tiên phật, ác ma chính là ác ma. Nhưng trong mắt ác ma, tiên phật mới chính là ác ma.
Đạo đã bất đồng, nói thêm nữa cũng vô ích, cả hai chỉ có thể tiếp tục động thủ.
Sau lưng Tâm Giác đại sư hiện ra kim thân pháp tướng cao đến mười trượng, vô cùng uy nghi.
Tần Phong cũng không chịu thua kém về thanh thế, sau lưng hiện ra hình ảnh ma thần toàn thân màu đỏ, đối lập với kim thân pháp tướng.
Cả hai đã gọi ra khí hình của mình, cuộc chiến Phật - Ma chuẩn b·ị b·ắt đầu.
Tần Phong vẫn là người xuất thủ trước, U Minh Quỷ Ảnh Trảo xuất ra, ma khí ngập trời bốc lên, tạo ra một ma trảo màu đen, hướng về phía Tâm Giác đại sư.
Tâm Giác đại sư đương nhiên cũng sẽ không đứng yên, Giáng Ma Đại Thủ Ấn được đánh ra, nghênh đón U Minh Quỷ Ảnh Trảo của Tần Phong.
Giáng Ma Đại Thủ Ấn là tuyệt kỹ võ công của Trúc Lâm Tự, được xuất ra từ tay tuyệt thế cao thủ là Tâm Giác đại sư, đương nhiên phải mạnh hơn U Minh Quỷ Ảnh Trảo chỉ là ma công nhập môn.
Hai chiêu giao nhau, Tần Phong công lực kém hơn, đẳng cấp chiêu thức cũng kém hơn, chỉ có thế nhận một kết quả, bị nội lực của Tâm Giác đại sư đẩy bật lại phía sau.
Tâm Giác đại sư coi đây không phải là một trận tỉ đấu, không muốn thăm dò đối thủ, quyết định đánh toàn lực ngay từ đầu, để hàng phục ác ma Tần Phong.
Ấn thứ nhất của Tam Pháp Thủ Ấn – Vô Thường Ấn kết hợp cùng với tuyệt kỹ Thiên Phật Thủ được tung ra.
Tâm Giác đại sư như hóa thành hàng ngàn người có trăm cánh tay, bao vây lấy Tần Phong ở trung tâm.
Tần Phong tuy có Thiên Nhãn Thông, nhưng nhất thời cũng không thể phân biệt, đâu là thật, đâu là ảo.
Hàng trăm ngàn cánh tay đang t·ấn c·ông đến, Tần Phong bắt buộc phải sử dụng ma huyệt trận để phòng thủ.
Nhưng phòng thủ dù có kín kẽ đến đâu, cũng không thể không có sơ hở, m·ưa b·ão xối xả rơi xuống, cũng không một hạt mưa có thể lọt qua ma huyệt trận, nhưng hàng trăm ngàn cánh tay ảo ảnh của Tâm Giác đại sư tạo ra lại có thể.
Trăm ngàn bàn tay, trăm ngàn đòn quyền - chưởng - chỉ - trảo, khi chạm vào ma huyệt cùng phát ra t·iếng n·ổ đùng đùng, ép ma huyệt trận liên tục co lại.
Bất giác có một quyền, xuyên qua được ma huyệt trận, đấm thẳng vào mặt Tần Phong.
Một quyền của cao thủ tuyệt thế đương nhiên uy lực tuyệt đối không hề yếu, Tần Phong choáng váng lộn một vòng, ma huyệt không ai điều khiển ngừng di chuyển, làm cho Tần Phong phải chịu thêm vô số đòn nữa.
Nhưng Tần Phong cũng không phải yếu, chỉ trong vòng một nhịp hô hấp, tuy vẫn chịu đòn tần công từ phía Tâm Giác đại sư, hắn vẫn có thể lấy lại được sự cân bằng cơ thể, tiếp tục điều khiển ma huyệt che chắn bản thân.
Tâm Giác đại sư khởi đầu đã chiếm thượng phong, không bỏ lỡ cơ hội, tiếp tục dùng khí thế dời non lấp bể, hàng trăm ngàn phân thân ảo ảnh xông đến t·ấn c·ông Tần Phong.
Tần Phong thu hẹp phạm vị ma huyệt trận, điều khiển ma huyệt che chắn toàn thân không một kẽ hở, từ bên trong ma huyệt lại bắn ra lưu tinh vũ, phản công lại Tâm Giác đại sư.
Uy lực kết hợp của Vô Thường Ấn và Thiên Phật Thủ tuyệt đối có thể khiến cho trời long đất lở, sẽ không yếu hơn lưu tinh vũ.
Chỉ thấy giữa bán không, thiên thạch liên tục nổ tung, phân thân ảo ảnh của Tâm Giác đại sư cũng liên tục xông đến, những t·iếng n·ổ lớn không ngừng phát ra, như là muốn nổ tung cả mảnh không gian này, cảnh tượng này đã vượt qua sức tưởng tượng của con người rồi.
Cứ mãi tiếp túc như vậy cũng không thể phân ra thắng bại, Tâm Giác đại sư thu chiêu, trăm ngàn phân thân ảo ảnh quay về nhập làm một với bản thể, công lực Tâm Giác đại sư nhất thời tăng vọt, vượt qua giới hạn, kim thân pháp tướng từ mười trượng cao lên ngàn trượng.
Tâm Giác đại sư đánh ra một chưởng nhìn như tùy ý, nhưng kim thân pháp tướng ngàn trượng phía sau lưng cũng chuyển động xuất chưởng theo, khí thế như muốn đè bẹp Tần Phong.
Lưu tinh vũ bay ra từ ma huyệt cũng không làm chậm được tốc độ giáng xuống của một chưởng từ kim thân pháp tướng, Tần Phong cũng không thể không biến chiêu, toàn bộ ma huyệt lại hợp nhất với nhau, toàn thân Tần Phong bốc lên ma khí dày đặc, hợp nhất với hình ảnh ma thần, Tần Phong đẩy ma huyệt bay lên.
Ma huyệt càng bay lên cao càng biến lớn, Tần Phong ở phía dưới trở nên nhỏ bé vô cùng.
Khi một chưởng của kim thân pháp tướng đánh vào ma huyệt, ma huyệt cùng pháp tướng đều rung động dữ dội, sau một t·iếng n·ổ vang, ma huyệt tiêu tan, pháp tướng biến mất, Tần Phong từ trên trời rơi xuống.
Tâm Giác đại sư vẫn chưa ngừng lại, tiếp tục ra tay, toàn thân chuyển màu vàng kim, là Kim Cang Bất Hoại Thần Công, sau đó tung ra thức cuối cùng của tuyệt kỹ Như Lai Thần Chưởng – Vạn Phật Triều Tông, hình ảnh kim thân phật tổ vô cùng to lớn hiện ra, sau đó vỡ ra, hóa thành vô số kim thân la hán tung chưởng t·ấn c·ông Tần Phong, thanh thế cùng uy lực còn cao hơn cả hợp chiêu Vô Thường Ấn và Thiên Phật Thủ.
Tần Phong ngay lập tức lại tạo ra vô số ma huyệt, đồng thời thi triển toàn bộ thần thông của Thiên Địa Thần Thông, nghênh đón Vạn Phật Triều Tông của Tâm Giác đại sư.
Vạn Phật Triều Tông đấu với hợp kích Ma Huyệt Thần Thông và Thiên Địa Thần Thông, cả hai bên đều mang trong mình sức mạnh hủy thiên diệt địa. Chỉ thấy thiên địa như nổ tung, rung lắc dữ dội, khắp nơi trong thiên hạ xảy ra đ·ộng đ·ất. Ở nơi trung tâm, quyền của Tần Phong giao với chưởng của Tâm Giác đại sư.
Chưởng thế cùng quyền thế qua đi, cả hai người đều bị dư lực dội ngược vào người, b·ị đ·ánh bật về phía sau, bay đi không biết khi nào mới dừng lại.
Xương cốt toàn thân Tần Phong đã vỡ nát, da thịt cũng không chịu nổi mà rách toang, toàn thân đẫm máu, đặc biệt là thất khiếu của hắn, liên tục phun máu không ngừng.
Tâm Giác đại sư tuy rằng đã thi triển Kim Cang Bất Hoại Thần Công, nhưng hộ thể thần công cũng không chịu nổi sức mạnh hủy thiên diệt địa, thần công bị phá, Tâm Giác đại sư cũng trọng thương.
Tuy nhiên, Tâm Giác đại sư vẫn có thể đứng lên được sau khi ngã xuống. Chẳng nhẽ ông ta đã thắng Tần Phong. Thiên Cơ Tán Nhân đã sai khi sắp xếp thứ tự trên Giang Hồ Long Hổ Bảng.
Câu trả lời đã có, tuy Tần Phong trọng thương nặng hơn, như với ma công thần kì, có ma thể tự động hồi phục, khi ma khí thu lại, Tần Phong đứng lên, cơ thể hắn lành lặn như chưa từng b·ị t·hương.
Nếu như đánh tiếp, người thua vẫn sẽ là Tâm Giác đại sư. Chỉ là, vào lúc này, Tuệ Hải đại sư đã quay trở lại sau khi đã mang Liễu Nguyên tới chỗ an toàn, trận chiến sẽ là hai đánh một.