Đan Mi trưởng lão sau khi phục dụng Huyền Pháp Đan pháp lực bạo tăng trong thời gian ngắn khiến nàng có thể chiến đấu ngang tài ngang sức với Tháp Chủ. Giao thủ qua trăm chiêu nhưng hai bên không ai tỏ ra yếu thế, ngoài Vẫn Ngọc Tháp vẫn còn lành lặn, mười dặm chung quanh đã trở nên hoang tàn.
-Chíuuuu…
Đạn khói phát ra màu tím bắt mắt, thu hút lực chú ý của hai người. Trên gương mặt tuyệt mĩ Đan Mi trưởng lão không thể che giấu nỗi thống hận, nàng nghiến răng phóng ra đạo phù chú lữa bức Tháp Chủ không thể không thoái lui.
-Tháp Chủ đạo hữu, trận chiến này Đan Mi cam bái hạ phong. Dược Sơn Phái ta mạo phạm quý điếm sẽ sớm cho người mang cống phẩm tới bồi tội.
Thiên Hạ Khách Điếm không chỉ là một tiểu điếm tầm thường, Dược Sơn Phái nếu không chạm tới điểm mấu chốt nhất quyết không dám cùng thế lực to lớn này chính thức lật mặt. Chuyện này sau khi qua đi, dù thành công hay thất bại, cao tầng Dược Sơn Phái đã chuẩn bị đủ thiên tài địa bảo nhằm xoa diệu.
Tháp Chủ thầm cười lạnh, hắn biết Dược Sơn Phái dám gây ra hành động này ắt hẵn phải bỏ ra cái giá không nhỏ khiến mấy lão gia hỏa kia động tâm mắt nhắm mắt mở để những kẻ này lộng hành. Sau khi xong xuôi, Dược Sơn Phái tuyên truyền bên ra bên ngoài bồi tội, Thiên Hạ Khách Điếm không những không mất đi danh tiếng mà còn thu lại món lợi rất lớn.
-Nhìn sắc mặt ả cũng đủ để đoán định rằng Thần Dương lão quái truy sát thất bại…hoặc Trần Duyên đã bị hắn giết chết khiến âm mưu bắt sống tra khảo người của Dược Sơn Phái bị phá sản.
-Ta cũng đã tận lực, thoát được một kiếp này hay không phải tùy vào phúc duyên của ngươi rồi.
Chờ khi người của Dược Sơn Phái rời đi, Tháp Chủ cũng lại lần nữa trở về Vẫn Ngọc Tháp. Một lần đối chiến với hai tu sĩ Kim Đan lại còn cùng kẻ tu vi không thua kém gì mình chiến đấu khiến cho pháp lực bị hao tỗn không nhẹ. Nếu chậm trễ khôi phục rất dễ để lại mối họa ngầm sau này.
Trận chiến với Thần Dương lão quái đã trôi qua hơn mười ngày, Trần Duyên không còn cảm giác thư thoát như trước. Hắn đã có thể ngồi dậy vận công tu luyện trên lưng Song Vĩ Yêu Miêu.
-Này Thủy Miêu, sau khi trở về ngươi không được trước mặt sư phụ bép xép đó biết chưa.
Song Vĩ Yêu Miêu cung kính sư phụ có thừa, đầu đại yêu này vốn không biết giữ mồm giữ miệng. Lỡ không may lại nói ra điều gì không hay e rằng thời gian sau này hắn trãi qua sẽ rất thảm. Dù sao Trần Duyên ở đây đã gây ra vô số phiền toái, Phong Ma Chân Nhân nếu như biết được ắt hẵn sẽ rất phẫn nộ.
-Chủ nhân hiện giờ đang bế tử quan, trong thời gian ngắn sẽ không xuất đầu lộ diện. Tiểu tử ngươi an tâm.
-Sư phụ bế tử quan???
-Nho nhỏ cái miệng của ngươi lại, tin tức này trong tông môn là tuyệt mật. Ngay cả một vài trưởng lão cũng không biết được.
Trần Duyên nghiêm túc gật đầu, đối với tu sĩ bế quan không phải là điều gì to tác nhưng bế tử quan lại là chuyện khác. Những kẻ bế tử quan thông thường đều không thoát khỏi hai nguyên nhân: một là thọ nguyên đã cạn, nhằm thân xác không bị kẻ thù hay yêu thú quấy phá. Còn nguyên nhân thứ hai cũng chính là trường hợp của Phong Ma Chân Nhân…đột phá tu vi.
-Năm xưa Chu lão từng nói qua sư phụ nội trong trăm năm sẽ đột phá Nguyên Anh không lẽ…
Nói hắn không để tâm là giả dối, Nguyên Anh tu sĩ hiếm như Long Lân Phượng Vũ. Ma Kiếm Tông hùng mạnh bễ nghễ thiên hạ số tu sĩ Nguyên Anh sợ rằng cũng khó đếm hết trên hai bàn tay. Giống như Luyện Khí kì bước qua Trúc Cơ kì từ phàm nhân chính thức trở thành người tu đạo. Đột phá Kim Đan là một lạch trời, mười người đã hết chín người ngã xuống. Nhưng chỉ cần ngươi vượt qua liền trở thành vua một cõi cùng với thọ nguyên khổng lồ mà Kim Đan tu sĩ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Có cấp ba yêu thú hộ tống Trần Duyên dễ dàng đi xuyên qua Hắc Lâm rừng rậm rộng lớn, thuận lợi tiến nhập Ma Tông lãnh địa mà không cần phải xuất nhập thành. Sau bao phen truy tìm gắt gao, tin tức Dược Sơn Phái thất bại tuy cố ý phong tỏa nhưng giấy làm sao gói được lửa. Dược Sơn Phái trắng tay quay về bị không ít thế lực biết được. Tin tức lan nhanh như vũ bão khiến không ít kẻ mỏi mắt chờ tin đều có dịp bàn tán xôn xao.
-Ha ha ha cuối cùng lão tử cũng được tự do. Dược Sơn Phái, Đan Mi cùng kẻ nhất định phải chết Thần Dương lão quái. Trần Duyên ta kiếp này thề sẽ báo thù, khiến các ngươi hối hận vì không giết được lão tử.
Xông ra từ rừng rậm, ba tháng lẫn trốn làm cho Trần Duyên trật vật không thôi. Hắn điên cuồng phát tiếc, gào hét đên nỗi Song Vĩ Yêu Miêu không khỏi thầm nghĩ đầu óc hắn có phải bị Thần Dương lão quái đánh ra vấn đề.